Âm Mưu Của Nữ Phụ, Mẹ Kế Đến Đây

Chương 114 : Đây có phải thế giới mà mình viết ra hay không?

Ngày đăng: 14:41 18/04/20


Cuối cùng mọi chuyện kết thúc sau khi lão nhị và lão tam mỗi người bỏ một nửa để sửa lại trụ sở.



Sau khi đuổi hai người kia đi mua sơn cùng vật liệu, Lạc Thi mới dẫn Phương Tiền Tiền vào trụ sở dị năng hội.



Bước qua cánh cửa tưởng như sắp rụng kia, Phương Tiền Tiền tưởng như mình đã lạc chân vào một nơi khác. Không còn vẻ tồi tàn rách nát kia, bên trong đây là một thế giới, một không gian vô cùng rộng lớn.



"Ma pháp không gian đấy! Thích không?" Lạc Thi giới thiệu cho nàng. Đẹp thì đẹp thật nhưng thịt đau vô cùng, lũ ma pháp sư tham lam kia...



Phương Tiền Tiền nghe vậy mới biết bản thân mình đã khinh thường những vị gọi là ma pháp sư kia. Cho dù là dị năng giả vô cùng mạnh mẽ nhưng cũng không thể tạo ra một thế giới như thế này, tuy rằng nó không trọn vẹn. Trừ dị năng giả không gian hệ, bọn họ còn khó kiếm hơn cả tìm một cái lông trâu bạc trên mình con trâu nữa là. Thế nhưng ít nhất phải là dị năng giả không gian hệ A cấp mới có thể tạo ra không gian tối đa 3 lập phương( thể tích 3x3), không thể cường hãn đến tạo ra một cái không gian bao la này được. Trừ S cấp, S cấp thì không biết được vì nàng chưa bao gìơ nhìn thấy họ, nhưng tìm đâu ra S cấp đây? Mà không gian hệ S cấp thì... chẳng có hi vọng gì mà mong chờ cả.



"Ma pháp sư cường hãn đến vậy ư?" Mẹ kế cảm thấy tuyệt vọng. Mọi chuyện đang diễn biến chệch khỏi quỹ đạo vô cùng. Ma pháp sư, cổ võ giả, họ không hề xuất hiện dưới ngòi bút của nàng. Nhưng tại đây, đó lại là 2 thế lực sánh ngang với dị năng giả.



Nhớ lại thêm một chút nữa. Mọi chuyện đã bị đẩy đi quá nhanh.



Các nam chính đã xuất hiện quá sớm.



Phương Linh và Dung Liên lẽ ra đã không định trừ khử Phương Tiền Tiền sớm như vậy, ít nhất cũng phải 1, 2 năm nữa kia.
"Em gái của tôi, Lạc Tâm." Nhìn về phía Lạc Tâm, đôi mắt Lạc Thi lộ ra vẻ u ám nhàn nhạt.



Chính xác rồi a. Nhân vật đặc biệt này như vậy, khó mà quên được.



"Lạc Tâm, đứa con gái thứ 2 của cha mẹ tôi, em gái của tôi và Lam Thần. Sau khi sinh ra, dị năng tinh thần đã xuất hiện một cách mạnh mẽ năm nó mới chỉ 1 năm tuổi, đem tất cả mọi người trong nhà chấn đến ngất đi. Sau khi y thánh chẩn đoán đã đem nó để vào gốc cây bằng này, chỉ có vậy nó mới tồn tại được." Lạc Thi buồn bã nói ra chuyện này, hai bàn tay áp lên gốc cây băng, vuốt ve khuôn mặt của Lạc Tâm qua lớp băng lạnh lẽo.



"Sở hữu tinh thần năng lượng quá lớn, chúng sẽ khiến não cô bé ngập chìm trong năng lượng. Nên thường hay xảy ra chuyện năng lượng tràn vào dây thần kinh, phá hỏng não bộ. Đem cô bé nhét vào đây cũng là một cách đình trệ NL tinh thần, giúp cô bé sống sót."



Phương Tiền Tiền biết rất rõ những chuyện này, bởi chính cô cũng từng như vậy. Chất thí nghiệm kia tạo ra nguồn NL tinh thần khổng lồ, cưỡng ép cơ thể cùng não bộ tiếp nhận. Não bộ nổ tung, sụp đổ rồi lại tái tạo, lại nổ tung. Người bình thường thì, ha ha... chẳng có đủ não mà hủy đâu nha.



NL tinh thần của cô bé này bẩm sinh cũng không nhiều lắm, nếu không thì đã sớm chết trong lúc hình thành phôi thể rồi, làm sao mà sống dựa vào cái cây này lâu như vậy được chứ.



Người ta thường nói dị năng giả tinh thần hệ có thể dễ dàng điều khiển NL tinh thần, nhưng đâu ai biết họ cũng đối mặt với nguy hiểm não nổ tung hàng ngày, hàng gìơ, hàng giây đâu.



Thiên phú càng mạnh thì chết càng nhanh. Câu nói này càng đúng hơn với Tinh thần dị năng hệ.



"Cô biết ư?" Lạc Thi nhìn Phương Tiền Tiền, trong tim là rung động cực lớn.



"Đó là điều mà những dị năng giả tinh thần hệ mạnh mẽ đều biết. Chỉ cần một chút sơ sẩy, não bộ chúng tôi sẽ nổ thành thịt vụn ngay lập tức nếu não bộ không kịp khống năng." Phương Tiền Tiền đáp lại lời của Lạc Thi.



"Nếu cô đã biết rõ vậy, thì cô có cách để giúp đỡ chúng tôi cứu được Lạc Tâm không?" Lam Thần mở cửa phòng, bước vào.