Ám Vô Dạ Online

Chương 12 :

Ngày đăng: 13:54 18/04/20


“Con về rồi đây.”Hàn Phi Tường vừa mới đẩy cửa, liền thấy phi đao liên tiếp phóng về phía mình, cậu lập tức dùng thân thủ nhanh nhẹn nhảy qua một bên né tránh công kích.



“Ba mẹ, con đã nói với hai người bao nhiêu lần rồi, không cần phải bày mấy thứ dọa người như vậy chứ!” Vọt vào trong phòng, sắc mặt Hàn Phi Tường trông phi thường khó coi.



“Ha ha, ba mẹ đây là đang rèn luyện cho con nha.” Một quý phu nhân ôn nhu xinh đẹp dựa vào bên người chồng, mỉm cười tao nhã đáp, không hề đem lửa giận con mình để vào mắt.



“Tiểu Tường, con phải biết rằng, con là người thừa kế duy nhất của Hàn gia chúng ta, thân thủ nhất định phải thật tốt, nếu không sẽ thật có lỗi với danh tiếng nhà chúng ta.” Ba Hàn Phi Tường vẻ ngoài vô cùng thành thục điềm tĩnh, ôm lấy bả vai vợ mình, ôn hòa nhưng vẫn nghiêm khắc nói.



Nhắc đến Hàn gia, giới thượng lưu đều không ai không biết đến, Hàn gia nhiều thế hệ nay đều làm nghề vệ sĩ, năng lực bảo vệ dù người hay vật đều chưa từng có một lần thất bại, danh tiếng Hàn gia là phi thường vang dội.



“Con đã biết, ba mẹ mỗi ngày đều nhắc đi nhắc lại, con nghĩ không biết mới khó.” Xoa xoa cái trán, Hàn Phi Tường đau đầu muốn chết.



“Vậy, con trai yêu dấu, mừng con về nhà nào ~ ” Mẹ Hàn tiến lên ôm lấy con mình, hôn chụt một cái.



“Đừng coi con là con nít nữa chứ.” Cậu cố gắng giãy ra khỏi vòng ôm của mẹ hiền, đáng tiếc vẫn là vô ích.



“Được rồi, ba mẹ phải đi công tác nước ngoài, một mình con ở nhà phải tự chăm sóc cho tốt nhé.” Kéo vợ đi, ba Hàn báo một tiếng, xách lấy hành lý rời khỏi nhà.



“Muốn làm gì chứ, mỗi lần đều là như vậy.” Lắc đầu nhìn bóng dáng ba mẹ đi xa, Hàn Phi Tường sớm đã quen với việc hai người đi đi về về bất thường, ngược lại còn vì thế mà cảm thấy nhẹ nhõm, như vậy cũng không phải mỗi ngày đối mặt với đủ loại thí nghiệm không biết khi nào sẽ xuất hiện kia. Nếu có một người mà ngay cả khi ăn cơm cũng phải chịu công kích của cha mẹ, vậy nhất định có thể hiểu được nỗi lòng của Hàn Phi Tường.



Ăn qua loa cơm chiều tự tay làm, Hàn Phi Tường liền lấy từ cặp sách ra bộ trang bị Ám Vô Dạ, hôm nay là ngày đầu tiên Ám Vô Dạ chính thức bán tài khoản cho game thủ, cậu thật vất vả mới tranh được một cái. Quảng cáo hoàn mỹ của Ám Vô Dạ làm cho rất nhiều người động tâm, xem đến quang cảnh bán tài khoản game hôm nay có thể biết được trò chơi này tương lai sẽ rất rộng mở.



Đội mũ giáp, Hàn Phi Tường chính thức tiến vào trò chơi.


“Xác nhận tên này chưa có người dùng, sau đây, mời lựa chọn chủng tộc. “



Người kia vừa nói xong, trước mặt Hàn Phi Tường liền hiện ra một một cái máy nhìn tựa như máy chơi trúng thưởng.



“Bạn cứ trực tiếp dịch chuyển cái cần kia là được.” Nhìn ra sự khó hiểu trong mắt Hàn Phi Tường, người hướng dẫn giải thích.



Chần chừ một chút, Hàn Phi Tường dùng tay kéo cái cần xuống, chữ ở trên mặt máy chuyển động rất nhanh, lập tức dừng lại ở Nhân tộc.



“Chủng tộc nhân loại, ngoại hình trong trò chơi được chia làm các dạng bảo trì nguyên dạng, làm xấu hoặc tùy ý phân phối, mời chọn ngoại hình.” Người kia nhắc hắn tiếp tục kéo cần điều khiển.



Hàn Phi Tường cảm thấy được trò chơi này thật thú vị, tất cả đều dựa vào vận may mà có, cùng các trò chơi trước đây hoàn toàn bất đồng.



Lại kéo cần điều khiển, lần này lựa chọn dừng ở bảo trì nguyên dạng.



“Cuối cùng, xin mời lấy mẫu thuộc tính năng lực, thuộc tính sau này cùng năng lực rèn luyện của người chơi đều có tương quan.”



Dứt lời, trước mặt Hàn Phi Tường cái máy kia đã biến mất không thấy tăm hơi, thay vào đó là một quả cầu thủy tinh.



Theo lời hướng dẫn, Hàn Phi Tường đem hai tay chạm vào phía trên quả cầu, vài giây sau, cầu thủy tinh nguyên bản trong suốt xuất hiện cùng một lúc hai màu đỏ và xanh lá.



Người hướng dẫn chớp chớp mắt, có chút kinh ngạc nói: “Thật khó thấy nha, thế nhưng lại xuất hiện người có song thuộc tính. “



Hàn Phi Tường còn chưa hiểu gì, người kia liền mang một biểu tình tràn đầy nghiêm trang mà ngâm nga:



“Quốc đảo thần thánh xưa nay chỉ toàn hắc ám bao phủ, không ai hay biết nơi này ngày đêm bị bóng tối nuốt chửng, kỵ sĩ mang theo trái tim sáng ngời và dũng khí, cùng bạn đồng hành lấy kiếm sắc chém tan mây đen, trả lại phồn hoa xưa cũ, hoan nghênh tiến vào Ám Vô Dạ… “



Một làn sáng trắng lóa hiện lên trước mắt Hàn Phi Tường, cậu cảm giác mái vòm vốn đang sừng sững bỗng đột nhiên không thấy nữa, cả người theo không trung rơi xuống.