Ám Vô Dạ Online

Chương 123 :

Ngày đăng: 13:54 18/04/20


Chật vật thoát khỏi sự đeo bám của Nữ thần Nguyệt Quế, mọi người thật vất vả thở hổn hển một trận, lại bị một câu của Nguyệt Lượng làm cho nản chí.



“Nhành mạn đằng ở nơi nào?” Nghiên cứu yêu cầu nhiệm vụ, Nguyệt Lượng mơ hồ hỏi.



Há hốc mồm, đây là bộ dáng lúc này của cả nhóm.



Hai mặt nhìn nhau, Tri Hỏa cùng Lưu Ly ánh mắt tính kế quay sang đánh giá Hàn Ly.



“Tôi không đi đâu, các cậu đi cũng được mà!” Nhìn ra tính toán của bọn họ, đầu Hàn Ly lắc điên cuồng tựa trống bỏi, lập tức phản bác.



Nghĩ nghĩ, Tri Hỏa cảm thấy cũng có đạo lý, bảo mọi người ở cửa sơn cốc chờ cậu, chính mình quay lại phía bên trong.



Không đến 5 phút sau, cậu đã ủ rũ trở ra, lần này không thèm để ý nguyện vọng của Hàn Ly, mấy người bắt đầu làm công tác tư tưởng cho y.



“Hàn Ly à, vì mọi người, anh liền chịu chút hy sinh đi.”



“Không muốn.”



“Mọi người vất vả mãi mới đem nhiệm vụ làm đến bước này, cũng không thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ được.”



“Không thể.”



“Dù sao anh cũng có mất miếng thịt nào đâu, đi một chút rồi về.”



“Tuyệt đối không.”



“Hàn Ly chết tiệt anh rốt cuộc có đi không hả!” Dỗ dành nửa ngày cũng vô dụng, tính tình hỏa bạo của Tri Hỏa bùng phát.



“Tôi cũng không có khuynh hướng shota nha, quyết không đi câu dẫn…”



Hàn Ly nói chưa dứt, đã bị Bắc Hoàng Minh một cước đá thẳng vào sơn cốc, rồi cùng Tri Hỏa một trái một phải áp giải qua hướng Nữ thần Nguyệt Quế, kiên quyết đi tới.




“Ca ca ~ ” Vừa nhìn thấy Hàn Ly, Nữ thần Nguyệt quế lập tức nhanh chóng lao đến, ôm đến cứng ngắc.



Lưu Ly chỉ có thể cố kiết giữ chặt Nguyệt Lượng cũng đang định xông lên.



“À… Nữ thần, em có thể nói cho tôi biết nhánh mạn đằng ở nơi nào không?” Nếu đã đến đây rồi, Hàn Ly cũng chỉ có thể da đầu cứng rắn mà hoàn thành nhiệm vụ.



“Mạn đằng ư? Ta đưa cho Tộc trưởng yêu tinh rồi.”



Nhìn Nữ thần Nguyệt Quế vẻ mặt vui sướng nói, mọi người chỉ cảm thấy con đường phía trước nhấp nhô a.



A a a, lại phải chạy đến nơi khác, nhiệm vụ này cũng quá phiền toái đi!



“Ừm, vậy cám ơn nha.” Liều mạng giãy ra khỏi ôm ấp của Nữ thần Nguyệt quế, Hàn Ly gian nan hướng tới đám bạn mà chạy.



“Ca ca, ở lại chơi với ta đi mà ~ “



“A, ca ca còn có việc, chờ xong xuôi sẽ lại chơi cùng em nhé.” Lương tâm Hàn Ly chưa bao giờ bị đả kích nặng nề thế.



Ông trời ơi, tôi rốt cuộc làm cái gì chứ, sao lại bắt tôi đi lừa gạt trẻ con hả?



“Thật vậy chăng?”



“Thật sự thật sự.”



Thừa dịp nàng lơ là, Hàn Ly liền lập tức cùng đồng đội chạy đi.



Vừa chạy ra khỏi sơn cốc, đám người Tri Hỏa cười đến thiếu chút nữa đứt hơi. Hàn Ly vừa rồi mặt mũi xanh lét, bị một cô bé thoạt nhìn chỉ có 10 tuổi thổ lộ tình yêu, quả nhiên không phải trải nghiệm thú vị.



“Xong việc rồi, chúng ta nhanh qua đảo Mộng Ảo đi.” Không nghĩ sẽ bị cười nhạo, Hàn Ly nghiêm mặt lảng sang chuyện khác.



“OK, OK.” Xoa xoa nước mắt trào ra vì cười quá nhiều, Tri Hỏa nhiệt tình cảm tạ, “Thật cám ơn anh.”



Tri Hỏa biết, nếu không phải vì cậu, Hàn Ly căn bản cũng không cần miễn cưỡng chính mình.



“Dài dòng rồi, đi mau.” Sửng sốt một chút, nhìn Tri Hỏa biểu tình chân thành nói lời cảm ơn, Hàn Ly không tự giác đỏ mặt, lấp liếm kêu to.



Mọi người thấy bộ dáng thẹn thùng của y, lại phá ra cười.