Ám Vô Dạ Online
Chương 25 :
Ngày đăng: 13:54 18/04/20
“Tốt lắm, hoàn thành xong nhiệm vụ, chúng ta cũng nên đi thôi.” Kịch vui xem đã mắt rồi, Hải cũng không muốn đứng đây phơi nắng nữa, miền Tây quả nhiên nóng vô cùng.
Những người khác cũng đứng dậy theo chuẩn bị rời đi.
“Tri Hỏa, ông lấy được dây chuyền, hôm nay phải khao bọn tôi một bữa thịnh soạn đấy!” Lưu Ly tất nhiên sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào có thể lợi dụng được.
Độ chân thật của trò chơi này cũng thực dọa người, cao lương mỹ vị trong tiệm cơm có thể sánh ngang với đồ ăn của khách sạn năm sao, đương nhiên điều kiện tiên quyết là cấp bậc của quán phải đủ cao.
“Còn lâu ấy.” Làm mặt quỷ, Tri Hỏa mới không phải loại người coi tiền như rác đâu.
“Quỷ ki bo!” Lưu Ly đương nhiên không dễ dàng buông tha cho cậu, tiếp tục khích tướng.
“Cái đó và ki bo chẳng liên quan với nhau chút nào cả!”
.
“Á á! Cứu mạng với!”
Đột nhiên, từ xa truyền đến một loạt tiếng thét chói tai, cắt ngang màn tranh cãi của Tri Hỏa và Lưu Ly, lôi kéo sự chú ý của mọi người.
“Có chuyện gì rồi?” Nguyệt Lượng mờ mịt hỏi.
“Không biết, đi, qua đó nhìn đã rồi nói sau.” Tri Hỏa dẫn dầu vọt qua hướng phát ra tiếng kêu.
Bắc Hoàng Minh vốn định bảo cậu không cần xen vào việc của người khác, nhưng cũng biết khuyên Tri Hỏa ngồi yên không động là chuyện bất khả thi, đành phải nghe lời đi theo.
Giá như cậu ấy đừng quá kích động dù chỉ một lần, thì thật tốt quá.
Bắc Hoàng Minh đau đầu cực kỳ.
“Ha ha, nếu không còn náo nhiệt như vậy, em ấy đã không phải là Tri Hỏa rồi.” Hải tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ Bắc Hoàng Minh, cười tủm tỉm nói.
Thở hắt ra, Bắc Hoàng Minh bất đắc dĩ cười, đúng vậy, nếu không hành động như vậy, cậu ấy không còn là Tri Hỏa nữa.
Chạy tới nơi có tiếng người kêu cứu, Bắc Hoàng Minh nhịn không được muốn khen ngợi Tri Hỏa, làm tốt lắm!
Trong lúc chiến đầu, đối với chỉ huy của Tri Hỏa mọi người chưa bao giờ có ý kiến, toàn bộ là tuân theo vô điều kiện, cho nên Lưu Ly cùng Bắc Hoàng Minh hai người rất nhanh trao đổi vị trí.
“Minh, lần này phiền cậu dùng vũ khí rồi.” Tri Hỏa áy náy nói.
“Không sao cả.” Bắc Hoàng Minh không sử dụng vũ khí chính là cảm thấy không cần thiết… nhưng đến lúc cấp bách, hắn cũng không ngại dùng.
Hai chiếc vòng rất nhanh xoáy tròn quanh cánh tay, ma lực bắt đầu tập trung lại, chờ đợi cho một kích cuối cùng.
Ngẩng đầu, đồng tử sắc bén của Tri Hỏa bắn thẳng về phía quái vật.
Nhược điểm, chính là chỗ đó!
Nhảy mạnh lên, Tri Hỏa là kiếm sĩ thuộc hệ nhanh nhẹn, chỉ thấy cậu đáp nhẹ qua mấy chỗ trên người Ngải Ma Ti, rất nhanh liền lên tới bả vai của nó.
Giơ kiếm lên cao mạnh mẽ đâm vào mắt trái của Ngải Ma Ti, trong nháy mắt thanh máu của nó lập tức giảm một nửa.
“U oa a a a!!”
Tiếng kêu thống khổ vang lên, Tri Hỏa thiếu chút nữa bị cơn rống giận của Ngải Ma Ti gây chấn động mà rớt xuống, miễn cưỡng ổn định thăng bằng, Tri Hỏa cúi đầu thấy ma pháp của Bắc Hoàng Minh đã tập trung lại gần xong, rất nhanh liền nhảy ra khỏi người ngải Ma Ti.
Ngay lúc chỉ còn kém một giây, một tiếng sấm rung trời bắn thẳng tắp về phía Ngải Ma Ti, nham thạch rắn chắc trong nháy mắt biến thành đất vụn khô khốc.
Ha, cơ thể là nham thạch thì sao chứ, chỉ cần Minh công kích là mày thành cát vụn thôi, hừ hừ.
Cười đắc ý, Tri Hỏa vì Bắc Hoàng Minh mà lấy làm hãnh diện.
Lực chiến đấu thật khủng khiếp.
Hỏa Luyện cũng là lần đầu tiên được chứng kiến sức mạnh của Bắc Hoàng Minh, sợ ngây người.
Bắc Hoàng Minh như thế này căn bản thừa sức đứng trong top 3 người chơi hàng đầu của Ám Vô Dạ, không, cho dù nói hắn là người giỏi nhất cũng không hề khoa trương.
Tiêu diệt xong quái vật, mọi người đều kiệt sức ngồi bệt trên mặt đất, nhìn nhau mỉm cười.