Ân Cừu Ký
Chương 5 :
Ngày đăng: 12:19 18/04/20
Tổng đàn Thiên giáo...
Tấm liễn sơn son thiếp vàng treo trước cổng tam quan với mái vòm cong vút, hai bên là hai bức tượng sư tử nhe nanh múa vuốt trông thật sống động.
Trước cánh cửa tam quan bốn tên thuộc hạ Thiên giáo, nai nịt gọn gàng, hông mang đại đao sáng ngời đứng như những pho tượng bất động. Trong giang hồ bất cứ một nhân vật võ lâm nào dù thanh danh hay chưa thành danh đều biết đến thế lực của Thiên giáo, mà thiên hạ truyền khẩu với nhau rằng nếu bây giờ võ lâm có tổ chức đại hội Long Hoa bình chọn Minh chủ võ lâm thống nhất quần hùng thì ngoài Giáo chủ Thiên giáo ra, nhứt định không một ai khả thi màng tưởng đến chiếc ngai Minh chủ đó.
Đứng trước cổng tam quan, dù chưa tận mắt thấy cảnh trí bên trong, nhưng sự trang nghiêm từ đôi sư tử cùng với hỏa lò trầm hương lúc nào cũng nghi ngút khói trầm, ai nấy đều ngỡ mình đang đến trước cấm thành Thiên tử mà nảy sinh ý niệm thần phục trước đấng tối thượng của trời đất.
Một đoàn xe thương nhân với những gã bảo tiêu sắc mặt lầm lì tưởng chừng như có thể ăn tươi nuốt sống bất cứ một ai dám vô lễ cản đường từ từ dừng bánh trước cánh cổng tam quan đóng im ỉm.
Tiếng tù và vang lên phía trong Tổng đàn Thiên giáo như một hiệu lệnh khiến bốn tên thuộc nhân đồng loạt đứng nép hai bên.
Két...
Cánh cổng tam quan mở toang, hai gã thuộc nhân trải tấm thảm thêu hoa văn trên nền thảm màu vàng rực từ tòa đại sảnh cung ra đến cỗ xe đầu tiên.
Cùng lúc đó, hai ả thị nữ trên xe bước xuống, căng luôn hai mảnh lụa cũng màu vàng tạo thành một hành lang che khuất tầm mắt những kẻ tò mò. Chỉ trong khoảnh khắc, hai ả thị nữ đã dựng xong hành lang bằng vải lụa đó rồi.
Độ hơn hai chục gã bảo tiêu đứng dọc theo hai bên hành lang vải lụa, ai nấy đều khoác một vẻ mặt lạnh băng như những sát thủ sẵn sàng ra tay nếu bất cứ một nhân vật nào to gan bén mảng đến gần hành lang độc đạo bằng lụa đó.
Trong hành lang, Giáo chủ Thiên giáo Kha Chấn Bình vận trang phục Giáo chủ thêu hoa văn Thiên Nhân thân hành từ tòa chính sảnh ra đón.
Nếu ai chứng kiến cảnh này không thể tưởng tượng được có một nhân vật khiến Giáo chủ Thiên giáo phải thân hành ra đón bằng đại lễ cung nghinh còn hơn cả Thiên tử xa giá ghé thăm.
Từ trên cỗ xe song mã, một hán nhân vận xích y, tóc xõa trùm kín dung diện, bước xuống, theo hành lang bằng vải lụa tiến thẳng vào trong Tổng đàn Thiên giáo.
Kha Chấn Bình ôm quyền xá một cái, trong khi vị khách nhân chỉ khẽ khoát tay, đưa đến trước mặt Kha Chấn Bình một tấm kim bài thêu hình rồng phượng, rồi nói :
- Tổng tài đến đây theo di ngôn của đấng tối thượng...
- Bổn giáo đã nhận được thư mật của đấng tối thượng, thỉnh Tổng tài vào trong hội kiến.
Khách nhân đi thẳng một mạch vào trong tòa chính sảnh, Kha Chấn Bình bước theo sau chẳng nói một lời. Hai người vào trong tòa chính sảnh thì hành lang cũng được bọn cung nữ cuốn lại. Cánh cổng chắn cửa tam quan cũng được khép lại, có khác chăng lúc ban đầu là có thêm mươi gã đại hán lực lưỡng dàn thành hình cánh cung đứng chắn ngang cửa.
Vào trong tòa chính sảnh, Kha Chấn Bình hối thúc bọn a hầu :
- Dọn tiệc đãi Tổng tài Thái Minh Công.
Cả tòa chính sảnh rộn rịp hẳn lên, và như đã được chuẩn bị chu đáo từ trước, khi vị Tổng tài Thái Minh Công vừa yên vị trên chiếc đôn ngang với Giáo chủ Thiên giáo thì yến tiệc do hai mươi nàng a hầu nhan sắc tuyệt trần cũng được bày ra. Hai mươi nàng a hầu không dọn thức ăn ra bàn mà đặt trên đầu quì mọp dưới chân Kha Chấn Bình và Tổng tài Thái Minh Công.
Tổng tài Thái Minh Công ngoắc một nàng hầu riêng tạo dựng hành lang bằng lụa.
Hiểu ám hiệu của Thái Minh Công, hai nàng thả bước chân uyển chuyển tưởng chừng như chẳng để lại dấu hài trên những phiến đá hoa cương bóng lộn.
Họ đứng ngay sau lưng Thái Minh Công, dùng ngọc thủ chải lại mái tóc đen nhánh của lão.
Hai nàng a hầu như quá thuần thục việc chải tóc nên trông họ như những nghệ nhân đang trau chuốt một báu vật có một không hai trong thế gian. Khi mái tóc đen nhánh được hai nàng a hầu vén lên kết thành hai bím tóc quả đào thì lúc này Giáo chủ Thiên giáo mới thấy được chân diện mục của Tổng tài Thái Minh Công.
Kha Chấn Bình mặc dù đã nhận được mật thư có Tổng tài Thái Minh Công xa giá đến Tổng đàn của lão, nhưng cũng không ngờ vị Tổng tài lại có bộ mặt trẻ măng như vậy. Nhìn dung diện của vị Tổng tàiThái Minh Công, Kha giáo chủ đoán chừng gã Tổng tài này không ngoài đôi mươi, vừa ngây thơ, vừa dại khờ, duy có cặp mắt sáng quắc, thỉnh thoảng lại lóe lên những nét nham hiểm tột cùng.
Hai nàng a hầu chải tóc xong, liền bưng luôn tượng ngọc chứa nước đội trên đầu một nàng tỳ nữ, cẩn thận rửa hai bàn tay mảnh dẻ của vị Thái Minh Công rồi mới hoành thân đứng hầu hai bên.
Tổng tài Thái Minh Công mỉm cười nhìn qua Kha Chấn Bình :
- Đa tạ Giáo chủ đã cung nghinh bổn Tổng quản bằng đại lễ Thiên giáo. Bổn Tổng quản vô cùng bức xúc.
Kha Chấn Bình đáp lời :
- Được Tổng tài Thái Minh Công xa giá xuống tận Tổng đàn bổn giáo đã vinh hạnh lắm rồi. Thiên giáo dù lẫy lừng trong giang hồ từ bắc chí nam, nhưng so với Hoàng tộc đâu đáng gì.
- Khách sáo, khách sáo, Giáo chủ quá khách sáo.
Kha Chấn Bình thoáng cau mày :
- Bổn giáo không hề khách sáo với Tổng tài thái giám.
Thái Minh Công mỉm cười nói :
- Có lẽ Giáo chủ thấy bổn Tổng tài quá trẻ, mặc dù đã được mật thư của đấng tối thượng cũng không phục.
Kha Chấn Bình khách sáo đáp lời :
- Không dám, bổn Giáo chủ đã được biết Tổng tài Thái Minh Công qua mật thư của đấng tối thượng, nhưng cũng hơi ngỡ ngàng chút thôi.
Nghe chất giọng trang trọng của Thái Minh Công, Kha Chấn Bình biết đây là việc hệ trọng vô cùng, dung diện căng thẳng mở lời ôn tồn nói :
- Thỉnh Tổng tài cho biết tường tận mọi việc Thiên giáo phải hành động.
Tổng tài Thái Minh Công tằng hắng nói :
- Thiên giáo phải hạ thủ cho được một người.
- Tổng tài cứ nói, kẻ đó là ai, dù y có ba đầu sáu tay, Kha Chấn Bình này cũng sẽ mang đầu gã về dâng cho Tổng tài. Phải chăng Tổng tài nói là Bạch Hoa Lan.
Tổng tài Thái Minh Công khoát tay, lắc đầu :
- Không phải Bạch Hoa Lan, giết người đó không phải hành sự ngay lúc này. Đấng tối thượng và bổn Tổng quản đã dự trù tất cả rồi. Kha giáo chủ chỉ thực hiện từng bước theo kế hoạch sắp xếp của ta mà thôi. Ngay bây giờ, Kha giáo chủ chọn trong Thiên giáo những tay cao thủ tuyệt luân, có võ công xuất quỷ nhập thần thành lập đội truy sát để hàm thụ võ công của hai cao đồ bổn nhân.
Thái Minh Công chỉ hai nàng a hầu :
- Chu Cẩm Ngọc và Hà Tú Anh sẽ ở lại đây giúp Kha giáo chủ huấn luyện đội truy sát.
Khi nào cần thiết, thì chúng ta điều động đội truy sát theo di lệnh của ta.
- Tổng tài và Đấng tối thượng lo chu đáo quá, Kha Chấn Bình này chẳng biết nói gì hơn, chỉ biết cúi đầu tuân phục mà thôi.
- Kha giáo chủ lại khách sáo nữa rồi. Trong giang hồ ngoài Thiên giáo ra, bổn Tổng quản và Đấng tối thượng không tin vào bang phái nào cả.
Thái Minh Công ngoắc Chu Cẩm Ngọc và Hà Tú Anh :
- Hai người ở đây giúp đỡ Kha giáo chủ.
Cả hai đồng ôm quyền xá dài :
- Tuân lệnh Tổng tài.
Thái Minh Công quay lại Kha Chấn Bình :
- Kha giáo chủ nhớ chăm lo chu đáo cho họ.
Kha Chấn Bình rối rít :
- Tổng tài đừng lo, Kha Chấn Bình này sẽ lo chu toàn cho nhị vị cô nương.
Thái Minh Công mỉm cười :
- Có Chu Cẩm Ngọc và Hà Tú Anh, Thiên giáo của Kha giáo chủ như rồng mọc cánh, vẫy vùng trong thiên hạ không còn e dè một ai nữa.
Kha Chấn Bình phấn chấn ra mặt. Lão ngập ngừng một lúc mới trang trọng mở lời hỏi Tổng tài Thái Minh Công :
- Tổng tài có thể nói cho hạ nhân biết một điều để giải tỏa bao thắc mắc bấy lâu nay?
- Điều gì?
- Hạ nhân muốn hỏi... muốn hỏi có phải Tổng tài chính là Truy Hình Tướng của Đấng tối thượng không?
Thái Minh Công ngửa mặt cười sằng sặc, tràng cười của y tiềm ẩn một nội gia công phu không thể nào tưởng tượng được. Âm thanh khí âm như kết thành những tiếng sấm trời ngắt đoạn xoay vòng trong đại sảnh mà Kha Chấn Bình ngỡ nó sắp làm đổ sập cả tòa nhà kiên cố của Thiên giáo.
Cắt tràng cười đó, Thái Minh Công nghiêm giọng nói :
- Khi nào ấn soái trở về với Đấng tối thượng, Kha giáo chủ mới biết Truy Hình Tướng là ai.
- Vậy Hoàng Thế Lãm không phải là Truy Hình Tướng sao?
- Việc chưa đến, Kha giáo chủ đừng hỏi.
Tổng tài Thái Minh Công bước xuống tràng kỷ :
- Bổn Tổng quản muốn được khuây khỏa một chút, Kha giáo chủ chắc không nề hà.
Kha Chấn Bình rối rít hẳn lên :
- Không, không! Trong Tổng đàn Thiên giáo có hoa viên, so với nơi cung nội thì chẳng bằng, nhưng so với ngoài giang hồ thì không có nơi nào sánh bằng. Thỉnh Tổng tài ngao lâm để khuây khỏa.
- Đa tạ Kha giáo chủ đã vì bổn nhân!