Ân Tứ
Chương 25 :
Ngày đăng: 07:37 19/04/20
Vào khoảng tháng sáu, mẹ Trình lại trở về. Trước đó không có báo trước, cho nên lúc Thành Thành mở cửa bị bất ngờ đến giật cả mình, tiếp đó liền nhảy lên ôm lấy mẹ Trình, càng không ngừng kêu “Mẹ ơi, mẹ ơi.”
Mẹ Trình cười xoa đầu nó nói: “Sao một chút cũng không có lớn thêm a, thế nhưng mà càng ngày càng đẹp trai rồi.” Củng Chí đã đến cửa, lần này hai người cùng đi. Đúng lúc Củng Chí đến Bắc Kinh làm một chút chuyện, mẹ Trình nói cô cũng muốn đến coi sóc Trình Hàn Lang, cùng hắn vượt qua kì thi đại học.
“Anh con đâu? Còn chưa có về sao?” mẹ Trình mang theo đồ đạc nặng nề đi vào, phát hiện Trình Hàn Lang không ở nhà.
“Ảnh phải khuya mới trở về, gần đây bọn họ có thiệt nhiều chuyện phải làm. Anh ấy rất là mệt mỏi.” Thành Thành ngồi ở bên cạnh mẹ Trình nói.
“À! Vậy con có nghe lời anh con không nè?”
Thành Thành nhanh chóng gật đầu: “Con có nghe lời!”
Mẹ Trình nở nụ cười, quay đầu nhìn căn nhà, trên cơ bản không có thay đổi gì quá lớn, Củng Chí ở bên cạnh hỏi cô có mệt hay không, mẹ Trình nói vừa về tới nhà mệt mỏi gì cũng đều không thấy. Đây là lần đầu tiên Củng Chí tới nhà Trình Hàn Lang, cũng là nhà của vợ mình cùng Trình Thế.
Anh đứng lên, đi xung quanh nhìn một chút, phát hiện một cái hộp ở bên cạnh ti vi, kiểu dáng phong cách rất châu Âu, đặc biệt nổi bật trong căn phòng, thoáng cái liền hấp dẫn anh. Anh rất tò mò, hỏi mẹ Trình có thể mở ra nhìn được không, mẹ Trình nói anh muốn xem thì cứ xem đi, đó là đồ của Trình Thế để lại.
Củng Chí mở cái hộp kia ra, bên trong là một chiếc đồng hồ đeo tay, kim đồng hồ đã ngừng chạy. Không biết là dừng ở năm nào tháng nào, anh nhớ rõ, đây là anh trích một phần tiền lương tháng đầu tiền mua cho Trình Thế, kiểu dáng này ở thời điểm đó cũng coi như đặc biệt, giá cả hiện tại đã giảm đi rất nhiều rồi, rõ ràng là một đoạn tình cảm rất tốt, vì sao lại đến nông nỗi trở mặt thành thù. Ngẫm lại mình đã có đến 3 năm không thấy qua cậu ta, chắc là vẫn phong lưu không kém năm xưa đi!
Bên ngoài trường thi hiện tại đang chen lấn, một số phụ huynh cũng ở bên ngoài chờ con, biểu tình kia so với người đi thi còn khẩn trương hơn. Trên tay cũng cầm một vài thứ, đoán chừng là sáng sớm sau khi con cái ăn xong, có thể thấy là họ vẫn không có rời đi chút nào. Trình Hàn Lang biết mình trong chốc lát cũng không thể chen ra, liền tìm một chỗ mát mẻ ngồi.
Đúng lúc này, Trình Hàn Lang thấy ở xa xa Thành Thành đang chạy tới đây, giật hết cả mình, hắn ngoài nghi là mình nhìn lầm rồi. Chờ lúc Thành Thành đi đến nơi mới phát hiện ra thật sự là nó.
“Anh, em tới đón anh!” Thành Thành đầu đầy mồ hôi, bên ngoài khí trời rất nóng, xem ra nó đã tới thật lâu rồi, toàn bộ quần áo đều ướt đẫm. Trình Hàn Lang nhìn đoàn người ngăn ở bên ngoài, buồn bực không biết Thành Thành là vào bằng cách nào.
“Em vào bằng cách nào? Không phải cửa bây giờ còn bị chặn sao!”
“En chui qua hàng rào ở bên kia vào, chỉ có em có thể chui qua, tại vì khe hở rất nhỏ.” Thành Thành hưng phần mà nói.
“Em tới đây làm gì? Hôm này không phải là phải đi học sao?” Mặt của Trình Hàn Lang lập tức trở nên âm trầm.
“Em… Không phải thi đại học phải có người theo chăm sóc mới thi được sao? Em không phải cố ý trốn học đâu, em xin thầy cô cho nghỉ rồi, nói là em đau bụng.” Thành Thành nhìn thấy mặt của Trình Hàn Lang, càng nói âm thanh càng nhỏ dần, đầu cũng thấp xuống theo.
“Được rồi, không ra làm sao. Lần sau nhớ kỹ đừng có tùy tiện trốn học a! Nếu không về nhà em cứ chờ bị đánh đi!” Thành Thành lúc này mới ngẩng đầu lên, Trình Hàn Lang giúp nó lau mồ hôi, ngoài miệng mặc dù không biểu hiện gì, thế nhưng trong lòng vẫn là một hồi cảm động, hắn cũng không nghĩ tới sẽ có người tới bồi hắn thi, trời nóng như vậy mà Thành Thành có thể một mình chui qua tới, cũng có thể là phải cùng người khác chen lấn một lúc rất lâu, cũng không biết nó là làm sao mà qua được. Nghĩ tới thân hình Thành Thành nhỏ bé như vậy ra sức chen qua biển người, trong lòng của Trình Hàn Lang lại nổi lên một tình cảm ấm áp.