Ấn Tượng Sai Lầm

Chương 25 :

Ngày đăng: 15:09 19/04/20


“Chào, Vincent đây”.



“Chào. Có đúng như những gì mình vừa nghe không?”



“Cậu nghe thấy gì?”



“Rằng cậu đã đánh cắp bức Van Gogh”.



“Đã báo cho cảnh sát chưa?”



“Chưa, ông ta không dám liều như vậy đâu, ít nhất bởi vì giá cổ phiếu của công ty đang giảm mạnh và vì bức tranh chưa được bảo hiểm”.



“Vậy ông ta định làm gì?”



“Ông ta sẽ cử một người tới London để truy tìm cậu, nhưng không biết đó là ai”



“Có thể khi họ tới London, mình đã rời khỏi đó”.



“Cậu đi đâu?”



“Ve nhà”.



“Và bức tranh đã an toàn rồi chứ?”



“An toàn tuyệt đối”.
“London”, Fenston trả lời, trước khi ông ta đưa cho Krantz một tập hồ sơ nữa.



Cô ta lại mở tập hồ sơ ra và lần này chỉ có một tấm ảnh duy nhất. “Ai vậy”, cô ta hỏi.



“Ông ta còn quan trọng hơn cả Anna Petrescu”, Fenston trả lời.



“Sao lại có thể như thế?” Krantz vừa hỏi vừa xem kỹ tấm ảnh.



“Bởi vì ông ta là kẻ không thể thay thế”, Fenston nói, “không giống như Petrescu. Nhưng làm gì thì làm, không được giết cô ta trước khi cô ta đưa cô tới chỗ bức tranh”.



“Nếu cô ta không làm điều đó thì sao?”



“Cô ta sẽ làm điều đó”, Fenston nói. “Còn khoản tiền công của tôi cho việc bắt cóc một gã đã cụt sẵn một tai là bao nhiêu?” Krantz hỏi.



“Một triệu đôla. Trả trước một nửa, nửa kia sẽ được trả nốt khi cô giao ông ta cho tôi, còn nguyên vẹn”.



“Thế còn cô gái kia?”



“Cũng thế, nhưng cô chỉ được nhận tiền sau khi tôi đã tham dự đám tang thứ hai của cô ta”. Fenston gõ nhẹ lên tấm kính trước mặt và tài xế cho xe dừng lại bên lề đường. “Tiện đây xin nói thêm”, Fenston nói, “tôi đã chỉ đạo cho Leapman gửi tiền vào chỗ cũ, như mọi khi”. Krantz gật đầu, mở cửa xe, bước ra ngoài và biến mất trong đám đông.







15/9