Ấn Tượng Sai Lầm

Chương 31 :

Ngày đăng: 15:09 19/04/20


“Những hành khách đi tiếp...”



“Đó là tất cả những gì mình cần”, Jack nói một mình.



“Ngài cần gì, thưa ngài”, cô chiêu đãi viên hỏi.



“Quá cảnh”.



“Đích đến cuối cùng của ngài là nơi nào, thưa ngài?”



“Tôi cũng không biết nữa”, Jack nói. “Tôi có bao nhiêu lựa chọn?”



Cô chiêu đãi viên cười. “Ngài vẫn muốn đi tiếp về phương đông chứ ạ?”



“Có vẻ hay đấy”.



“Vậy thì có thể là Tokyo, Manila, Sydney hoặc Auckland”.



“Cảm ơn”, Jack vừa nói vừa nghĩ rằng thế thì có gì mà phải cảm ơn, rồi anh nói thêm, “Nếu tôi quyết định ngủ qua đêm ở Hồng Kông, tôi sẽ phải qua cửa kiểm tra hộ chiếu, trong khi nếu tôi muốn quá cảnh...”



Cô chiêu đãi viên tiếp tục trêu anh, “Khi xuống khỏi máy bay, thưa ngài, sẽ có những biển báo rất rõ ràng chỉ đường cho ngài tới nơi lấy hành lý hoặc phòng làm thủ tục quá cảnh. Ngài đã gửi hành lý đi thẳng tới đích, hay ngài phải đi lấy hành lý?”



“Tôi không có hành lý gì”, Jack thừa nhận.
Anna lật một trang sách nữa trong cuốn sách của cô, và điều đó khiến Jack hiểu rằng cô sẽ đi chuyến bay của hãng Cathay Pacific khởi hành một giờ sau đó. Lần này anh sẽ chờ cô. Anh xách gói hành lý của mình và đi về phía cửa 71. Anh là một trong những hành khách cuối cùng lên máy bay.



***



Anna nhìn đồng hồ, rồi cô gọi thêm một cốc cà phê và lại chăm chú đọc tờ Herald Tribute. Các trang báo đầy những câu chuyện về hậu quả của vụ 11/9, cùng một bài viết về lễ tưởng niệm được tổ chức tại Washington DC với sự có mặt của Tổng thống. Gia đình và bạn bè của cô tin rằng cô đã chết, hoặc vẫn còn mất tích? Đã có người nhìn thấy cô tại London, và liệu cái tin ấy đã được truyền tới New York hay chưa? Chắc chắn Fenston muốn mọi người tin rằng cô đã chết, ít nhất là cho tới khi ông ta đã lấy được bức Van Gogh. Tất cả điều đó sẽ thay đổi tại Tokyo, nếu - một cái gì đó đã khiến Anna ngẩng lên và cô phát hiện thấy một anh chàng có mái tóc đen, dầy đang nhìn mình chằm chằm. Anh ta vội quay mặt đi. Cô đứng lên khỏi ghế và bước lại phía anh ta.



“Anh đang theo dõi tôi à?”, cô hỏi.



Anh chàng kia nhìn Anna một cách bối rối. “Non, non, mademoiselle, mais peut-être voulez vous prendre un verre avec mois?”[2]



[2] Tiếng Pháp, có nghĩa là: Không, không, thưa cô, nhưng liệu tôi có thể mời cô cùng uống một ly không? (ND).



“Đây là thông báo đầu tiên cho các hành khách...”.



Có một cặp mắt dõi theo Anna khi cô xin lỗi anh chàng người Pháp kia, thanh toán tiền, và chầm chậm đi về phía cửa 69.



Krantz chỉ rời mắt khỏi Anna khi cô đã lên máy bay.



Krantz là một trong những hành khách cuối cùng lên chuyến bay CX 301. Sau khi bước vào trong máy bay, cô ta rẽ trái và ngồi vào chiếc ghế bên cửa sổ ở hàng ghế đầu như thường lệ. Cô ta biết rằng Anna đang ngồi ở đâu đó cuối các dãy ghế ở hạng tiết kiệm, nhưng cô ta không biết anh chàng người Mỹ kia đã biến đi đâu. Anh ta đã nhỡ chuyến bay, hay anh ta vẫn đang lùng sục ở Hồng Kông để tìm Petrescu?