Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin?
Chương 149 : Bẫy tình
Ngày đăng: 12:07 19/04/20
Tiếng chuông inh ỏi, Như Ngọc vội vã ra mở cửa, đợi mãi, cuối cùng
thì Dương cũng tới, mỗi lần có chuyện vui là cô luôn báo cho nó đầu
tiên, theo tập tục, sẽ ăn mừng no nê một trận, chuyện đợt này – không
phải vui mà là quá vui…
-”Mày làm gì mà mặt như đưa đám thế?”
-”Kết hôn thật à???”
-”Thế mà cũng phải hỏi?”
-”Nhỡ hắn nói lại với ba mẹ thì sao, hủy hôn là mất danh tiếng lắm ý…”
-”Mẹ, mồm thối vãi…yên tâm, trong thời gian ở Pháp tao đã diễn tới
mức mẹ hắn tin sái cổ, còn tức điên quyết không gặp trước ngày cưới
roài, haha…”
-”Mày biết hắn một tay che trời mà, chắc gì hắn không có cách?”
-”Mày, cứ tính xa xăm, hâm hâm cái đồ nhà mày, kệ, nước cờ này tao đã tính rồi, dù có hủy hôn thì tao cũng là kẻ bị hại, vẫn được dư luận
quan tâm, vẫn có tiền…”
-”Mày ép hắn quá có khi hắn tung đống video đó đấy!”
-”Trời ơi Dương ơi là Dương, không phải lo, video đó được gì, tung
giờ là yếu thế, tao chỉ cần không nhận, nói đó là người giống tao, nói
lão dàn dựng…làm được gì, tung ra bây giờ cũng quá muộn rồi, tao nhất
định chối thì lão nhất định là thằng hèn…”
-”Ừ…”
Mặt Dương vẫn không khá lên, Ngọc hơi thất vọng, mọi khi có tin mừng, chia sẻ với nó se tăng chục lần hứng khởi, hôm nay nói với nó, cứ như
dội gáo nước lạnh gạt vào người vậy…lẽ nào hắn buồn vì siêu mẫu đi lấy
chồng ư? Chẳng thể nào, cô lên giường với bao thằng, hắn vẫn thản nhiên
mà…
-”Nghe thấy ớn, mày bỏ cái kiểu xưng hô ấy đi, đừng đùa nữa!”
-”Anh nói nghiêm túc, hắn đâu có yêu em?”
-”Yêu? Ha…mày mà cũng nói cái từ mĩ miều à? Mày có chạy Lamborghini
Veneno không? Mày có bao nhiêu đất đai? Mày có thể cho tao cái danh phận phu nhân tổng giám đốc không? Tao có thể đi với mày mà đi tới đâu ai
cũng phải ngước nhìn đến ấy không? ”
-”….”
-”Không được đúng không, vậy thì im mẹ mồm đi, đừng bao giờ nhắc tới chuyện ấy nữa…”
-”Anh có thể cho em một mái nhà ấm áp…”
-”Ấm cái cứt, với tao cứ nhiều tiền là đủ ấm…”
-”Ngọc…đừng đi…anh sẽ rất đau lòng…”
Ngọc vùng ra khỏi cái ôm của Dương, chỉ thẳng vào mặt:
-”Mày giờ muốn sao? Tự dưng lại dở chứng, bực cả mình? Muốn tao làm vợ THẰNG MỒ CÔI ư? Không bao giờ…”
Cái từ được Ngọc nhấn mạnh như dao cứa vào tim Dương…vẫn biết tính cô như vậy, nhưng sao ngày hôm nay, sự thật sao mà gây đau đớn tới thế!!!
-”Vậy chuyện tối qua, dù sao chúng ta đã…”
-”Quên đi, đã thì tao cũng đã với cả tá…mày cũng chỉ là một trong số
ấy, chuyện này tao coi như không có, tình bạn vẫn như xưa…còn nếu mày
nhắc lại một lần nữa, chúng ta đường ai nấy đi…giờ mày về đi, tao còn
phải đi làm đẹp”
Dương bước khỏi cửa mà lòng trĩu nặng, với những gì hắn có hiện tại,
thừa sức sống dư giả, vợ hiền, con ngoan tại sao, tại sao mãi vấn vương
cô…đời sao mà trớ trêu???