Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin?

Chương 154 : Ra mắt nhạc phụ nhạc mẫu

Ngày đăng: 12:07 19/04/20


-”Sếp, em đã làm theo sự dặn dò của sếp ạ”



-”Okie, nếu thằng Dương kia không công khai thì nó cũng không bị xử

theo cách đó…được rồi, rút người, giao hết mọi chuyện cho phía cảnh sát”



Duy ngạc nhiên:



-”Tha cho nó ạ? Em là thấy ngứa ngáy không chịu được, hay mình cứ

hành động luôn đi anh…đợi cảnh sát, còn hầu tòa các thể loại…tới bao

giờ?”



-”Không phải lo, chết ngay thì dễ, cứ cho nó bóc lịch, tận hưởng cảm

giác từ từ…tội của nó, cộng tiền của phía ta, ngồi tù chục năm là ít…”



Nói vậy, nhưng lý do sâu sa khiến đại gia quyết định như vậy…là vì

người đó, nàng đang mang bầu, lại mới vui vẻ trở lại vài ngày, anh không muốn một ngày nào đó, phát hiện anh động thủ với người khác. Hình ảnh

máu chảy đỏ rực, thân hình gầy gò xanh xao, mặt tái nhợt, nằm yếu ớt

trên tay anh -ngày hôm đó, khắc sâu vào trong tâm trí đại gia, mỗi lần

nghĩ lại, lòng xót xa tột đỉnh, anh đã tự hứa với mình…không bao giờ làm chuyện gì khiến nàng buồn…từ giờ trở đi, anh sẽ bảo vệ nàng, tới từng

chân tơ kẽ tóc!



-”Sếp…sếp…”



-”Hả?”



-”Sếp nghĩ gì chăm chú thế…hay sếp lo tý về ra mắt nhạc phụ nhạc mẫu à…”



Minh cười:



-”Cậu láu cá nha…cái gì cũng biết, ừ, cũng thấy hơi hồi hộp…”



……………………………



-”Uyên à, mày khỏe chưa?”



-”Lan à, phải mày không? Tao khỏe rồi, mày đi đâu thế…mấy hôm nay gọi đều không được…”



-”Ờ, tao xin lỗi …”



-”Mày điên à, ăn nói khách sáo thế…mày đang ở đâu? Sao lại dùng số này?”



-”Tao…tao chuyển chỗ ở, và đổi sim điện thoại…”



-”Ặc, thế mà lão dám bảo nhắn tin cho mày…”



-”Không, tao nhận được tin nhắn, sau khi biết mày tỉnh rồi tao mới yên tâm dời đi…làm tao lo gần chết…con ranh”


Anh nhìn nàng, phì cười, chỉ ậm ừ cho qua…làm gì có người cha nào lỡ làm vậy với con gái mình, nàng vẫn còn ngây thơ quá.



……………….



Màn chào hỏi nhạc phụ nhạc mẫu đúng là làm chàng toát cả mồ hôi, ba

nàng hỏi tên, hỏi tuổi, quê quán, cha mẹ…không khác gì điều tra tội

phạm. Sau một hồi điều tra, cũng may kinh nghiệm lăn lộn nhiều khiến cho đại gia vẫn đủ tính táo, khéo léo chinh phục cảm tình của ba vợ. Mẹ vợ

anh thì hiền khỏi nói, xem thái độ có vẻ bà cũng rất ưng con rể tương

lai. Cơm nước chuyện trò, xem vài chương trình tivi, cũng muộn, cả nhà

đứng dậy, đại gia đang hí hứng chuẩn bị ôm cục cưng thì giọng nói to

trầm ấm đầy uy lực vang lên:



-”Con Uyên về phòng, cậu ngủ trên tầng 4, trên đấy rộng rãi, cậu thích chọn phòng nào nằm cũng được…”



-”Dạ, vâng ạ…”



Anh nhìn nàng, đầy tiếc nuối, cố nháy mắt ra hiệu, mà nàng láu cá được thể làm quá, xem như không hiểu gì, ton tót về phòng.



Thao thức trằn trọc, không sao mà ngủ được, vẫn quen cái tính xấu là

phải ôm người yêu…cáo già cố đếm từng giây từng phút, đợi tới khi đêm

khuya, rón rén, đi xuống tầng 3, ‘may quá, cửa không khóa’, lại rón rén

mở cửa, trời chập choạng tối nhưng với con mắt cực tinh ranh, cáo ta vẫn định vị được giường và hơi thở dịu êm, mừng huýnh, con cáo khẽ khàng

lật chăn, tình cảm gõ nhẹ vào lưng.



-”Ta tới đây rồi, nhớ nàng chết, chả ngủ được”



-”Ê, ê…dậy đi…” Khẽ lay mà nàng vẫn ngủ…



-”Mà này, sao người nàng có mùi lạ thế, chắc do căn phòng à…không sao, ta vẫn yêu…hihi”



-”Ặc, anh thì nhớ gần chết mà em ngủ ngon thế, giận rồi nha…”



Bực mình với con thỏ con, cáo ta chơi quả dứt điểm, thơm một cái vào

cổ rồi ghì ôm thật chặt…sao lạ vậy, hôm nay người nàng chắc cứng vậy….



AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA



AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA



Tiếng kêu vang thất thanh đồng lúc như rung chuyển cả làng Mộc Lan,

nàng cuống cuồng bò sang. ba mẹ nàng thấy vậy, vội vã chạy lên, bật

điện, cảnh tượng thật hài hước…con trai họ và con rể tương lai đang ôm

nhau đến là thắm thiết!!!