Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin?

Chương 157 : Ra mắt bô mẹ chàng

Ngày đăng: 12:07 19/04/20


Thực ra bị nàng trêu cũng chẳng có gì là tức cả, nàng cứ cười đùa cả

ngày, mẹ vui, con khỏe anh chẳng có gì mãn nguyện hơn…Nàng tính hay đùa

thế thôi chứ anh biết, mỗi lần anh giả vờ đau đớn là mặt nàng cũng méo

mó theo luôn…Cũng nhờ thế mà đại gia được ăn vạ gần một tuần liền…Nghĩ

mà tự cảm thấy sướng, ôm chầm lấy người yêu, anh nựng:



-”Nấu gì đấy?”



-”Xườn xào chua ngọt…thích không…”



-”Thích lắm…”. Thơm chụt một cái vào má, đại gia trò chuyện với tiểu bảo bối:



-”Thằng ranh này mai sau là con sướng lắm nhé, có người mẹ tuyệt vời thế này…”



-”Sao anh biết là thằng?”



-”Ha, em thích con trai mà…”



-”Còn anh?”



-”Con nào cũng tốt, con của Uyên là anh yêu hết, hehe…”



-”Con của em với người khác cũng yêu???”



Véo mũi nàng trêu:



-”Gớm, tôi chỉ sợ cô chẳng dám gặp thì tôi lấy đâu cơ hội mà yêu…mà này, thuê người giúp việc nhé!”



-”KHÔNG…”



-”Sao vậy, thương em mấy hôm nữa bụng to thì khổ thôi…”



‘Em chỉ muốn không gian này có mình em, anh và con mà thôi’. Nghĩ vậy chứ ngại cũng chẳng nói:



-”Lúc đó tính sau…giờ em vẫn làm được mà…À, tối qua nhà anh, em phải chuẩn bị những gì, ăn mặc như nào…cái này em vụng lắm…”



-”Không cần, hãy là chính em, anh thích điều đó!”



-”Chuyện em có bầu…”



-”Cái này thì anh không giúp được rồi, ba mẹ anh bá đạo lắm, chẳng có chuyện gì không biết đâu…”



-”Ặc, không biết hai bác có nghĩ em … hư hỏng không??? ”



Anh phì cười, cắn nhẹ vào cổ nàng:



-”Các cụ còn hiện đại hơn cả nàng đó – bà già cổ hủ của tôi ạ!!!”



………………………….
thích thú, anh bất lực, cố tìm kiếm trong nhà xem có cái gì để đổi chủ

đề…bỗng…mắt anh lóe sáng, nhưng vì là vấn đề nhạy cảm nên vờ vịt hạ

giọng:



-”Ba ơi, con cá của ba chết kìa…”



Ông Việt Đức giật này, tưởng nó nói đùa, ai ngờ con cá quý của ông

đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước, chưa kịp thương tiếc thì ông phát hiện ra, một con khác không lâu sau đó cũng đi theo…rồi…con nữa…dần dần cả

bể cá…không sống được con nào…Nước trở lên đỏ ngầu…Sự kiện lạ chưa từng

thấy…



-”Thưa ông bà…cô cậu…”. Giọng người giúp việc run run…



-”Sao?” “Có chuyện gì thế bác?”



-”Tôi cho gà và thỏ ăn, không hiểu chúng làm sao mà nằm la liệt hết cả…cả con Miu và Ken cũng lờ đờ luôn…”



Mẹ Minh chạy ngay xuống nhà dưới, Bảo Lân vội xuống xem em Ken. Trâm

Anh nhìn thấy Miu, khóc rống, lúc bác sĩ thú y tới thì đã không cứu được chúng, cả nhà náo loạn, kể ra chúng là loài vật nhưng cũng gắn bó khá

lâu, vả lại toàn vật cưng của các thành viên, cô em gái lỡ buột miệng:



-”Sao tự dưng lại thế, bao lâu nay có sao đâu, cứ như hôm nay có ma quỷ tới ý…”



Uyên hơi giật mình, bà Lan Anh quát con:



-”Câm ngay…”



-”Đúng mà…huhu…em Miu của con….”



Không khí tự dưng trở nên nặng nề, nhận ra mọi người đều rất tâm

trạng, Minh xin phép đưa người yêu về, nàng cảm thấy day dứt khôn nguôi, anh tinh ý, dõng dạc:



-”Đừng có nghĩ nhiều, chả liên quan tới em…nào…về nào, về vợ nấu gì cho anh ăn nào…”



-”Nhưng, ngày đầu tiên em về nhà anh…mà lại có điềm không lành…”



-”Hâm à, cấm nói linh tinh!”



Thắt dây an toàn cho người yêu, anh từ từ phóng xe…



…………………



-”Ba ơi, chị ý không hợp với anh…hay chị ý có sát khí nặng thế mà…ba bảo anh đừng quen với chị ý nữa…con sợ lắm”



Trâm Anh nức nở, ông Đức một phần vì vài con cá, một phần vì đứa con gái cưng như vàng khóc lóc tức tưởi, quay sang bảo vợ:



-”Tôi cũng cảm thấy có cái gì không ổn bà ạ? Tại sao chúng lại lăn đùng ra chết cả vậy??? Lẽ nào…ý trời…”