Anh, Đã Lâu Không Gặp!

Chương 28 :

Ngày đăng: 09:39 18/04/20


Tô Hồng Tụ nơm nớp lo sợ ngồi chỗ bên cạnh tài xế, cẩn thận nhìn Mạnh Tư Thành ngồi ở bên cạnh. Thấy môi anh mím thật chặt, cảm giác lạnh lùng xa cách, mày kiếm khẽ nhíu, giống như đang đè nén những cơn gió vô tận cuồng nộ và dữ dội. Cô muốn thu hồi ánh mắt vừa đúng lúc nhìn qua bàn tay anh đang nắm tay lái, bàn tay với những ngón thon dài đang giữ chặt tay lái, đầu ngón tay trắng bệch, gân xanh nổi lên.



Tô Hồng Tụ đã mơ hồ hiểu được cái gì đó, có một loại cảm giác đang dạo chơi trong lòng cô, nhưng không rõ rệt, cô không thể bắt được. Hôm nay Mạnh Tư Thành nổi lên giận dữ, khiến cô nghĩ muốn giải thích, nhưng cổ họng như bị thứ gì đó ngăn chặn, nói không ra. Chuyện đến bây giờ, cô có thể nói cái gì đây?



Cô lo lắng cắn môi, nhìn cảnh đêm bên ngoài, xe đang hướng rập chiếu phim mà Tôn Kiến Nghiệp đã hẹn, tiếp theo, rốt cuộc sẽ kết thúc như thế nào đây?



Rốt cuộc Mạnh Tư Thành muốn làm gì?



Mạnh Tư Thành cũng không biết anh muốn làm gì, trong lòng có một loại tức giận đến mức khổ sở tận cùng đang thôi thúc anh, anh muốn nhìn một chút, người đàn ông được Tô Hồng Tụ gọi là "Bạn trai", rốt cuộc là người như thế nào?



Rốt cuộc là người như thế nào, lại dễ dàng như vậy, được ở vị trí mà nhiều năm trước tới nay anh khát vọng mà không cách nào đạt được? !



Mạnh Tư Thành lái xe được thật nhanh, còn vượt mấy cái đèn đỏ, rất nhanh liền tới trước cửa rạp chiếu phim, phim còn chưa chiếu, bên ngoài có rất nhiều người là người yêu hoặc là bạn bè đang chờ nhau, lục tục đi vào rạp. Mạnh Tư Thành dừng xe, ánh mắt lạnh lùng nhìn bên ngoài xe, quay đầu lại lạnh giọng ép hỏi: "Người kia là người nào?"



Tô Hồng Tụ nhìn phía ngoài cửa sổ, ở trong đám người, đột nhiên thấy Tôn Kiến Nghiệp đang cúi đầu, đứng trước cửa rạp chiếu phim chờ cô.



Mạnh Tư Thành nhìn theo ánh mắt của cô, rất nhanh thấy được người đàn ông đang chờ cô.



Nhìn qua là người có vóc dáng bình thường, quần áo bình thường, phong cách bình thường, thậm chí còn hơi quê mùa. Mạnh Tư Thành lạnh lùng xem xét kỹ lưỡng người đàn ông kia, anh nhìn thế nào cũng không hiểu, chẳng lẽ Tô Hồng Tụ thích dạng đàn ông này hay sao?



Anh thu hồi ánh mắt, rồi dùng loại ánh mắt khó hiểu quan sát kỹ lưỡng Tô Hồng Tụ, giọng điệu rất châm chọc mà cười nói: "Tô Hồng Tụ, người đàn ông này, chính là người cô chọn sao?"



Lúc này Tô Hồng Tụ cũng chỉ có thể co rúm lại gật gật đầu, trong lòng cô bắt đầu ý thức được, có lẽ cô sai lầm rồi, mười phần đều sai.



Thấy Tô Hồng Tụ gật đầu, Mạnh Tư Thành hừ lạnh một tiếng, ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm người đàn ông ngoài cửa sổ, không nói tiếng nào, cũng không biết anh đang suy nghĩ gì.



Tô Hồng Tụ càng thêm thấp thỏm không yên, Mạnh Tư Thành, rốt cuộc muốn làm gì? Nhưng lúc này Tô Hồng Tụ, không dám đi hỏi, cũng không dám xuống xe rời đi, cô chỉ có thể cúi đầu im lặng, cùng im lặng với anh.
Tô Hồng Tụ cắn môi cúi đầudiendanlequydon.com, vùi đầu vào công việc.



Mạnh Tư Thành đột nhiên cảm thấy anh phát ra hỏa như đánh vào bị bông, đồng thời cũng cảm thấy hành vi của anh quả thật như một đứa bé đang cố tình gây sự! Vì vậy chợt đứng lên, thu dọn đồ đạc đẩy cửa ra rồi bỏ đi.



Kể từ ngày đó, rất nhiều ngày Tô Hồng Tụ không có gặp Mạnh Tư Thành. Chỉ mỗi ngày đều đặn nhận được điện thoại của anh.



Giọng nói của anh đầu tiên luôn là ác liệt hỏi thăm sự tình của công ty, có gì hơi không đúng thì sẽ là giọng nói châm chọc, những điều này Tô Hồng Tụ dĩ nhiên không dám phản bácdiendanlequydon.com, lặng lẽ chịu đựng. Mà sau khi Mạnh Tư Thành nghe báo cáo xong, lại liên tiếp đưa ra rất nhiều mệnh lệnh, phân phó chuyện này chuyện kia khiến Tô Hồng Tụ đi làm.



Mặc dù Tô Hồng Tụ có nghe ra rất nhiều chuyện thật sự không cần thiết phải làm, nhưng nếu anh là lãnh đạo của cô, anh để cho cô làm, cô chỉ có thể thuận theo anh, không dám phản bác.



Tô Hồng Tụ bởi vì mỗi ngày phải xử lý quá nhiều công việc, nên đến buổi tối lúc tan việc công việc vẫn còn chưa làm xongdiendanlequydon.com, lúc này Mạnh Tư Thành luôn rất đúng giờ gọi điện thoại tới, hỏi thăm công việc ngày hôm nay đã làm xong chưa, nếu như chưa xong thì tiếp tục làm thêm giờ đi!



Tô Hồng Tụ cũng không phản bác lời nào, chỉ có thể thuận theo lời anh nói ở lại, làm thêm giờ, thậm chí có lúc phải làm đến mười giờ mười một giờ.



Trong tình cảnh như thếdiendanlequydon.com, cô không có thời gian và sức lực đi xử lý chuyện Tôn Kiến Nghiệp, mặc dù cô thông qua mẹ đã liên lạc lại với Tôn Kiến Nghiệp, nhưng kỳ quái là Tôn Kiến Nghiệp cũng không có hỏi tới chuyện ngày hôm đó. Hai người trên danh nghĩa là bạn trai bạn gái, giống như rất ăn ý lựa chọn tránh nói đến sự kiện kia. Hơn nữa gần đây Tôn Kiến Nghiệp giống như cũng rất vội, đừng bảo là gặp mặt, thậm chí ngay cả điện thoại cũng rất ít gọi, một tuần chỉ có một hai cuộc điện thoại hỏi thăm thôi.



Tô Hồng Tụ lại không hề giải thích cho anh ta, cô loay hoay bể đầu sứt trán làm việc, xong việc đã là đêm khuyadiendanlequydon.com, buổi tối về đến nhà, nằm ở trên giường ngủ cũng không ngon, luôn nằm mơ, nằm mơ thấy ánh mắt Mạnh Tư Thành vừa hận vừa xem thường nhìn cô, sau đó tỉnh lại phát hiện toàn thân mồ hôi lạnh.



Rất lâu rồi cô không nhìn thấy Mạnh Tư Thànhdiendanlequydon.com, đang lúc cô cho rằng có lẽ vĩnh viễn chỉ có thể nghe được giọng nói lạnh lùng của người này ở đầu bên kia điện thoại thì một ngày này, cửa phòng làm việc chợt bị đẩy ra.



Mạnh Tư Thành, một thân tây trang thẳng tắp, gương mặt lạnh lùng, ánh mắt thâm trầm, đứng ở trước cửadiendanlequydon.com, lẳng lặng nhìn cô.



Cô có chút luống cuống đứng lên, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên chào hỏi như thế nào.



"Mạnh. . . . . . Tổng giám đốc Mạnh. . . . . ." giọng cô lo lắng lên tiếng.