Anh, Đã Lâu Không Gặp!

Chương 3 :

Ngày đăng: 09:39 18/04/20


Mạnh Tư Thành đi thang máy đến tầng hai mươi, lại đi trở về tầng mười chín. Đi thang máy như vậy, hành động này của Mạnh Tư Thành mà nói không có khả năng xảy ra trên người anh. Trong nội tâm anh cười khổ một tiếng, hôm nay anh có chút không bình thường. Anh tự hỏi mình sợ gặp Tô Hồng Tụ sao? Vì tránh né ánh mắt của cô mà chạy tới tầng 20?



Mạnh Tư Thành đi đến trước cửa kính của công ty DMC, nhẹ nhàng quẹt thẻ, cửa kính mở ra không tiếng động.



Một cô gái ăn mặc chỉnh tề đứng ở quầy tiếp tân nhìn thấy là tổng giám đốc mới, lập tức nở nụ cười tiêu chuẩn rồi gật đầu nói: "Chúc Mạnh tổng một ngày tốt lành!"



Mạnh Tư Thành khẽ gật đầu đáp lại, định trực tiếp đi tới phòng làm việc của anh, nhưng bước chân vừa đi qua, chợt nhớ tới cái gì, dừng bước lại hỏi: "Khách đến công ty, mỗi ngày đều ghi lại ở đây, đúng không?"



Nhân viên quầy tiếp tân nghĩ Mạnh Tư Thành muốn khảo sát cô, vội đứng thẳng, đúng chức trách mỉm cười nói: "Đúng vậy, Mạnh tổng, mỗi ngày tôi đều ghi lại tên mỗi vị khách đến công ty."



Mạnh Tư Thành gật đầu một cái rồi nói "Đem ghi chép hôm nay cho tôi xem", cuối cùng lại bổ sung nói: "Cả ghi chép sáng sớm hôm nay."



Cô nhân viên càng thêm khẳng định tổng giám đốc mới này muốn khảo sát công việc của cô ta, vội cầm lấy bản ghi chép, lật tới một ít tờ ngày hôm nay kính cẩn đưa đến trước mặt của Mạnh Tư Thành.



Mạnh Tư Thành mở ra, rất nhanh trong muôn hình muôn vẻ nét chữ tìm được một kiểu chữ quen thuộc, cái tên làm cho người ta có chút hít thở không thông —— Tô Hồng Tụ.



Giống như con người của cô, chữ của cô cũng có mấy phần thận trọng, người con gái có nét chữ xinh đẹp và thận trọng.



Mạnh Tư Thành hơi sững sờ, chữ của cô, qua nhiều năm như vậy, cũng không thay đổi, đúng như con người của cô vậy.



Cảm thấy ánh mắt hơi kinh ngạc của cô nhân viên, Mạnh Tư Thành lập tức thu lại cảm xúc, quét mắt nhìn nơi mà Tô Hồng Tụ ghi danh, là kế toán viên. . . . . . không lẽ Tô Hồng Tụ đến phỏng vấn xin việc vào phòng kế toán hay sao?



Nghĩ lại cũng đúng, lúc trước cô học chính là kế toán chuyên nghiệp.



Mạnh Tư Thành ho nhẹ, đem bản ghi chép đưa lại cho cô nhân viên, ôn hòa nói: "Cô làm rất tốt, cứ tiếp tục phát huy." Nói xong liền xoay người đi đến hướng phòng làm việc của anh.



Cô nhân viên quầy tiếp tân kinh ngạc đứng nhìn 1 hồi lâu, cuối cùng phản ứng kịp, mừng thầm: "Anh ta nói mình làm rất tốt! Hay anh ta chú ý đến mình nhỉ?"




Vương quản lý cẩn thận đẩy cửa ra, đi vào, ngồi sau bàn làm việc bằng gỗ rộng rãi, anh đang cúi đầu nhìn màn hình laptop, chau mày lại như đang suy nghĩ điều gì.



Mạnh Tư Thành ngẩng đầu thấy Vương quản lý đi vào, vội chỉ ghế sa lon bằng da thật bên cạnh nói: "Vương quản lý, mời ngồi."



Vương quản lý liền vội vàng gật đầu nói cám ơn, sau đó ngồi xuống sofa.



Mạnh Tư Thành liếc nhìn Vương quản lý, hơi dừng lại, giống như đang châm chước lời nói, một lát sau mới chậm rãi nói: "Vương quản lý, gần đây phòng kế toán đang tuyển nhân viên?"



Vương quản lý liền vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, thời gian trước công ty biến cố, một số nhân viên sang làm ở công ty khác, hôm nay đang tuyển thêm!" Về phần biến cố gì, mọi người trong lòng cũng rõ ràng.



Mạnh Tư Thành nhàn nhạt cười , lúc này mới hỏi: "Hôm nay có một người tên Tô Hồng Tụ tới phỏng vấn đúng không?"



Vương quản lý hơi sững sờ, ông ta là quản lý, hôm nay tới phỏng vấn tên gì ông ta thật không biết! Bình thường cũng phải mời ba lần bốn lượt ông ta mới ra mặt gặp một lần!



Mạnh Tư Thành nhìn thần sắc của ông ta, tự nhiên cũng biết loại chuyện nhỏ này ông ta căn bản không biết, liền dứt khoát làm rõ: " Lúc tôi đến công ty, trong thang máy có gặp qua, nói chuyện một chút, thấy người này là một người rất cẩn thận tỉ mỉ."



Ngay sau đó Vương quản lý đã hiểu ý tứ của Mạnh Tư Thành, gật đầu phụ họa nói: " Ánh mắt Mạnh tổng rất tốt, vị Tô tiểu thư kia nhất định là một người cẩn thận tỉ mỉ."



Mạnh Tư Thành khẽ ừ, tựa hồ nhớ ra cái gì đó, hơi mất hồn.



Vương quản lý rất nhanh nhạy trong việc quan sát và hiểu ý tứ của người khác, thấy dáng vẻ đó của Mạnh Tư Thành, liền vội vàng đứng dậy nói: "Mạnh tổng ngài cứ tiếp tục làm việc, tôi vừa nhớ tới còn có chút chuyện phải xử lý, không quấy rầy ngài nữa."



Mạnh Tư Thành khẽ gật đầu, rồi nói: "Vương quản lý, công ty gần đây có chút biến cố, mong Vương quản lý chiếu cố nhiều hơn."



Vương quản lý nghe vậy, tâm đã thả vào trong bụng đi, dĩ nhiên gật đầu liên tục, miệng nói đầy thành tâm sẽ cống hiến hết sức lực, rồi gật đầu cười híp mắt rời đi.