Anh, Đã Lâu Không Gặp!

Chương 49 :

Ngày đăng: 09:40 18/04/20


Kỳ thật lấy thành tích học tập ra xem xét, Tô Hồng Tụ không phải là một học sinh thông minh nhất, nhưng nhất định là một học sinh chăm chỉ nhất, kiên nhẫn tỉ mỉ nghe theo chỉ huy.



Hiện tại, Tô Hồng Tụ đang ở dưới sự chỉ dạy của bạn học Mạnh Tư Thành vĩ đại, từng bước một tiến hành việc bắt nạt Mạnh Tư Thành.



Cô hiên ngang cưỡi ngồi trên hai chân của anh, cô vươn tay cởi ra nút áo anh, lộ ra lồng ngực kiên cố. Cô không nhịn được vươn tay sờ sờ, lồng ngực anh tản mát ra nhiệt lực, kịch liệt phập phòng, phía trên thậm chí còn có tầng mồ hôi mịn.



Cô tò mò nhìn mồ hôi dính tại trên tay cô, cảm thụ nhịp tim của anh đang kịch liệt phập phồng, cảm nhận sự khác biệt cơ thể giữa nam và nữ. Đang sờ vui vẻ, lại nghe được anh truyền đến một tiếng kêu đau, Tô Hồng Tụ tò mò ngẩng đầu nhìn anh, lại nhìn đến giữa cổ họng anh có chút rung rung, mày kiếm nhíu, đôi mắt nhìn cô dáng vẻ giống như rất bất mãn, cô lo lắng hỏi: "Sao vậy, như vậy không tốt sao?"



Trong cổ họng Mạnh Tư Thành phát ra giống như rất hưởng thụ thở dài, mơ hồ khàn khàn nói: "Rất tốt, em tiếp tục đi, tiếp tục sờ xuống dưới."



Tô Hồng Tụ được khích lệ, hơn nữa thật sự cô có lòng hiếu kì rất nặng, vì vậy tay kia liền lục lọi đi tới hạt đậu nhỏ hồng hồng. Cô cúi đầu quan sát, nho nhỏ, có chút màu đỏ sậm, bởi vì cô đụng chạm giống như bắt đầu thay đổi thành cứng rắn, nhẹ nhàng xẹt qua rất có xúc cảm.



Về hạt châu ở cô tò mò chạm tới, từ từ mà trở nên cứng hơn, mà hô hấp của Mạnh Tư Thành càng lộ vẻ dồn dập nói: "Nhanh lên một chút, còn có quần chưa cởi ra đấy."



Tô Hồng Tụ lập tức ý thức được cô xuất thần, ồ một tiếng vội vàng thu tay lại, nghe lời cúi người bắt đầu cởi thắt lưng của anh.



Phía dưới quần, đã có một cái lều chống lên thật cao, cô biết ở trong đó là cái gì, nhưng vẫn có chút sợ, vì vậy đưa tay ra cố gắng cẩn thận né tránh cái lều này, đi tới chỗ đai lưng, nghĩ tới làm sao để không kinh động cái lều này mà đem đai lưng cởi ra.



Dây lưng đàn ông, cô chưa dùng qua, cũng không có hiểu qua, có chút khó khăn. Mạnh Tư Thành một cái tay bắt được tay nhỏ bé của cô, hướng dẫn cô làm sao để cởi ra dây lưng, kéo ra khóa kéo, trong lúc này ngón tay cô luôn là lơ đãng đụng phải cái lều kia, vì vậy tay cô hơi run.



Mạnh Tư Thành cảm thấy cô sợ hãi, đôi mắt anh sáng rực, bên môi nụ cười càng đậm: "Sợ cái gì ?"



Tô Hồng Tụ uất ức ngẩng lên đầu nhìn anh, rất bất mãn nói: "Ai sợ chứ, là em muốn bắt nạt anh!" Thốt ra lời này xong, cô lần nữa nhớ lại mục đích của mình, khiến Mạnh Tư Thành trở thành người của cô, không bao giờ cho người khác mơ ước anh nữa!



Mạnh Tư Thành gật đầu, nói ra mập mờ vô hạn: "Tốt, nó chờ em bắt nạt đấy."



Tô Hồng Tụ nghe được anh nói "Nó", trên mặt cô độ nóng tăng thêm một tầng, nó gì mà nó, cô mới không sợ nó ! Chính là muốn bắt nạt nó!



Mà khi cô mất sức cả buổi rốt cuộc cởi xong quần của anh kéo khóa nhìn đến “nó”, thật làm cô sợ hết hồn: "Em không làm nữa, được không?" Cô ngang nhiên cưỡi trên người người ta, lại đi cầu xin điều không tưởng.



Mạnh Tư Thành có thể đồng ý sao? Anh áp chế bản thân từng bước một hướng dẫn cô là vì cái gì, làm sao có thể buông ra món ngon đang dâng đến miệng này ?



Tô Hồng Tụ ngẩng đầu nhìn sắc mặt Mạnh Tư Thành, lần nữa nhỏ giọng tội nghiệp thỉnh cầu nói: "Em không muốn bắt nạt anh nữa còn không được sao?"



Mạnh Tư Thành giận tái mặt nói: "Nhanh lên một chút."


Cô càng thêm bất an, nhìn anh là lạ !



Mạnh Tư Thành cúi đầu nhìn thẳng vào mắt cô, thật lâu mới khàn khàn mở miệng: "Tô Hồng Tụ, tại sao em lại muốn quyến rũ anh?"



Câu dẫn? Cái từ này dùng là như thế rõ ràng cùng táo bạo, điều này làm cho còn ở trong tình triều Tô Hồng Tụ cả người khẽ run lên, nhỏ giọng nói: "Em. . . . . . em không có. . . . . ." Cái này cũng coi là quyến rũ sao?



Đôi môi mỏng của Mạnh Tư Thành nhẹ nhàng ma sát qua đôi môi đỏ mọng của cô, đôi mắt anh có dụng ý khác hướng phía dưới nhìn rồi nói: "Bộ dạng bây giờ của em, lại vẫn còn nói là không có quyến rũ anh sao?"



Bộ dáng bây giờ? Bây giờ là hình dáng gì đây?



Tô Hồng Tụ thế này mới ý thức được hai chân cô vẫn đang ngồi ở trên đùi anh, mà cái vật thể đã từ từ mềm xuống kia vẫn còn đang chôn sâu ở trong cơ thể cô!



Cô kinh hoảng muốn đứng lên, lại bị một bàn tay của Mạnh Tư Thành vững vàng cố định nói: "Không được lộn xộn."



Cô còn đang không hiểu, lại đột nhiên phát hiện, vật thể còn ở trong cơ thể cô đang từ từ cứng rắn lại!



À? Anh lại muốn lần nữa sao?



Đôi mắt Tô Hồng Tụ mông lung làm bộ đáng thương nhìn về phía Mạnh Tư Thành, lại nhìn đến trong đôi mắt anh ngày càng trầm xuống, quả nhiên là muốn làm lại lần nữa hay sao?



Mạnh Tư Thành vỗ về nhè nhẹ phía sau lưng cô để cho cô từ từ trấn định lại, lúc này mới đâu vào đấy dụ dỗ nói: " Mới vừa rồi là lần đầu tiên em còn chưa bắt nạt anh, anh đã giúp em một lần rồi, kết quả em vẫn còn chưa bắt nạt anh đâu đấy. Vì công bằng để đạt được mục đích, chúng mình làm lại một lần nữa đi, lần này để cho em bắt nạt anh, có được không?"



Tô Hồng Tụ suy nghĩ một chút hỏi: "Có thể nói không sao?"



Ngón tay cái hơi thô ráp của Mạnh Tư Thành nhẹ nhàng cọ qua đôi môi mềm mại của cô, giọng anh êm ái nhưng kiên định nói: "Không được".



Tô Hồng Tụ cúi đầu không nói, một lần nữa, cô tới?



Mạnh Tư Thành tiếp tục khích lệ tinh thần cô nói: "Mới vừa rồi em giận đùng đùng chạy vào lá gan vừa nãy chạy đi nơi nào rồi? Mới vừa rồi là ai nói muốn khiến anh trở thành người đàn ông của cô ấy nhỉ?"



Bị kích thích như vậy, dũng khí của Tô Hồng Tụ sớm bị đâm dẹp chợt trở lại, cô cẩn thận xem xét một chút phía dưới thân thể hai người, nhìn lại sắc mặt của Mạnh Tư Thành, chợt cô như chém đinh chặt sắt tuyên bố: "Đúng vậy, em chính là muốn bắt nạt anh đấy!"



Mạnh Tư Thành nhẹ nhàng nhấn một cái nút ở bên cạnh, ghế sofa dựa lưng kêu một tiếng rồi ngả xuống, trở thành một chiếc giường lớn, sau đó anh thuận thế nằm xuống, lười biếng cười nhìn người còn đang ngốc lăng ngồi cưỡi bên trên anh nói: "Tốt lắm, anh để mặc cho em bắt nạt đây."



Tô Hồng Tụ nắm nắm quả đấm, tốt, nói làm thì làm ngay! Không thể để cho anh xem thường được!