Anh Đây Cóc Sợ Vợ

Chương 18 :

Ngày đăng: 16:34 19/04/20


"Cố thiếu ở đó..."



"Nhìn kìa, là Tôn Hạo Quảng!"



Lúc này trên sân còn chưa bắt đầu, nhưng người ở Nhất Trung và Nhị Trung đang khởi động làm nóng người, làm quen cảm giác một chút, bên ngoài sân có vài nhóm hai ba cô gái đi chung với nhau, lần lượt chiếm vị trí trên khán đài, che miệng nhìn rồi chỉ trỏ về phía các chàng trai đang làm nóng người ở trên sân.



"Bập..."



Quả bóng đập vào rổ, xoay tròn ở thành rổ một vòng, lắc lắc mấy lần, rơi xuống. 



Cố Thần ném bóng rổ, nhìn một lượt, thờ ơ đẩy người bên cạnh rồi lơ đãng nói, "Việc tôi bảo cậu làm đã làm đến đâu rồi?" 



Tôn Hạo Quảng bị đẩy tay, bóng trong tay trực tiếp rơi xuống, người trước mặt đang khom người duỗi thân bị bóng đập làm lảo đảo, cậu vội vàng khoát tay tỏ ý xin lỗi.



Sau đó quay đầu lại nhìn về phía Cố Thần, "Dĩ nhiên là đã làm rồi."



Ghế người nhà đã giải quyết xong, mấy anh em ai cũng không có bạn gái, vì muốn Sở Dư được ngồi ở ghế người nhà được thoái mái hơn, cậu còn cố ý chạy đến lớp mười một chuyến để dặn dò em gái, sau đó nói Sở Dư trông em gái hộ cậu.



—— Mặc dù em gái cậu vốn dĩ muốn đến.



"Sao vậy?" Tôn Hạo Quảng nhìn sắc mặt Cố Thần, nhìn quanh một vòng, "Sở Dư vẫn chưa tới sao?"



Thiếu niên nhíu mày, quay đầu lại, bóng đập vào bảng, rơi xuống cái bịch.



Tôn Hạo Quảng sờ mũi, an ủi, "Còn sớm mà, chắc lát nữa kiểu gì cũng sẽ đến thôi."



Cố Thần đáp một tiếng cho có, có vẻ không quan tâm, nhưng lực trong tay lại rất lớn.



Ai là người hứa đến xem để cổ vũ cho cậu chứ?



Sở Dư đi cùng Tôn Ngữ.



Tôn Ngữ chính là em gái của Tôn Hạo Quảng, tiểu cô nương xinh đẹp lanh lợi, trên đường đi cứ luôn miệng than thở về anh trai ngốc nghếch của mình với cô.



Sở Dư mỉm cười lắng nghe, không nói nhiều, nhưng cô cũng đoán được, tình cảm anh em họ thực sự rất tốt.



"Chị đợi em một lát." Tôn Ngữ kéo cô vào siêu thị một chuyến, cầm hai chai nước thể thao, "Em phải mua cho anh em hai chai nước đã."



Sở Dư nghĩ một lát, cũng cầm hai chai.



Mua cho Cố Thần nữa.



...




Cô đi cùng với bạn cùng phòng, sợ Sở Dư không có chỗ ngồi, dành cho cô một chỗ, quên mất là cô đã có chỗ ở ghế người nhà...



Nhìn sắc mặt của Vu Lan lúc này, thật khiến người ta sảng khoái quá đi.



Ngược lại bạn cùng phòng lại đụng vào tay cô nàng, ý bảo cô đừng có làm càn như vậy nữa.



Lý Linh Linh hoàn toàn không để ý đến.



Cố thiếu đã có bạn gái, cô ta chính là tự mình chạy đến làm kẻ thứ ba, thật là, cứ nghĩ xinh đẹp thì Cố thiếu sẽ thương hoa tiếc ngọc chắc? Ha ha ha! Đúng là tự mình làm mình mất mặt!



Mẹ nó, Cố thiếu thật khiến người ta hả dạ quá!



Vu Lan tức muốn điên, nhưng vẫn là chậm chạp đi qua, cái tiếng rầm rì chết tiệt, cứ như xung quanh có cả ngàn con ruồi vậy, gớm chết đi được.



Túi xách suýt nữa thì bị cô nàng tự mình bóp nát, miễn cưỡng giữ lại vẻ kiêu ngạo, làm như cô thực sự đang đi tìm chỗ ngồi, bây giờ tìm thấy rồi nên cũng rất mừng rỡ.



Nhìn cô nàng như vậy, xung quanh có vài người lại thấy xấu hổ thay, nói không chừng bọn họ còn nghĩ nhiều hơn.



Mặc dù cậu và Sở Dư có ý kiến khác nhau, nhưng cô vẫn đợi sau khi đám người kia đi rồi mới hỏi, "Sao lại đuổi người ta đi thế?"



Ở đây vẫn còn rất nhiều chỗ mà.



Khí thế trong mắt Cố Thần liền tháo xuống trong nháy mắt, kiêu ngạo nhấp ngụm nước, có chút đắc ý.



Cậu chỉ muốn đạt được chức bạn trai của tiểu mỹ nhân! 



Những người khác tội nghiệp cô ta vì lý do gì, cậu không quan tâm!



Dù sao chỗ ngồi đại diện cho bạn gái này chỉ có Sở Tiểu Dư mới được ngồi!



Sở Dư trầm ngâm một lúc, "Chỗ ngồi này có ý nghĩa gì sao?"



Cố Thần trước mặt mọi người độc mồm độc miệng như vậy, mặc dù cô không hiểu, nhưng cũng không tùy tiện ngắt lời, nhất định là có lý do gì đó.



Suy nghĩ một lát...



—— vậy thì, chỗ ngồi này có ý nghĩa đặc biệt gì nhỉ?



Tác giả có lời muốn nói:



Cố Tiểu Gia OS: Haiz, bổn thiếu gia phải đạt được chức bạn trai của tiểu mỹ nhân!