Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày

Chương 107 : Đăng ký kết hôn

Ngày đăng: 13:56 18/04/20


“Em…em không qua được, hay là anh thuê một người giúp việc về đi?”



Cô nói xong, đầu dây bên kia lại hoàn toàn yên lặng, Tô San nhìn vào điện thoại, sau đó lại nhẹ giọng nói:



“Nếu không thì anh qua bên nhà ba mẹ của anh ở mấy ngày đi. Anh thường xuyên bận rộn, lại ở nhà riêng, nên chắc chắn không có nhiều thời gian ở cùng với ba mẹ.”



Cô cảm thấy nếu Tạ Duyên mà về nhà bên đó ở, ba mẹ của hắn chắc chắn sẽ rất vui mừng.



Cô vừa nói xong, trong điện thoại lại truyền tới một giọng nói trầm thấp thản nhiên:



“Bọn họ đi du lịch rồi.”



Tô San: “……”



Cô ho khan nhẹ một tiếng, nằm trong chăn nhỏ giọng nói:



“Vậy nếu anh ăn cơm hộp thì chọn nhà hàng nào đó có chất lượng một chút, dù sao thì mấy tháng trước anh đi đóng phim cũng toàn ăn cơm hộp mà.”



Nói xong, Tô San cũng cảm thấy hắn quá đáng thương, sợ mình lại mềm lòng chỉ có thể vội vàng nói:



“Em ngủ đây, anh cũng nghỉ ngơi sớm đi, ngủ ngon.”



Sau khi cúp máy, Tô San lại nhắn tin cho Triệu Đồng, nói anh ta thường xuyên mang đồ ăn có nhiều dinh dưỡng qua cho Tạ Duyên. Thực ra bên ngoài có rất nhiều nhà hàng nấu đồ ăn cũng khá ngon.



Giữa tháng Chín phim “Li Cung” mới khởi quay, nhưng hiện giờ nhà sản xuất cũng ra ra thông báo chính thức rồi. Đây cũng là lần đầu tiên Tô San biết được toàn bộ thông tin liên quan tới dàn diễn viên tham gia trong phim. Lúc trước Diêu Nhân cũng chỉ nói sơ qua với cô là đội ngũ diễn viên không tồi, bởi vì danh tiếng của đội ngũ chế tác và đạo diễn cũng không phải tầm thường. 



Diễn viên đóng vai nam chính là Mạnh Tiêu, một nam diễn khoảng trên dưới ba mươi tuổi khá nổi trong mảng truyền hình trong mấy năm gần đây, đã từng có một lần lấy được giải thưởng Nam diễn viên xuất sắc nhất. Bình thường cũng không có scandal gì, vì vậy hình tượng của anh ta trong lòng khán giả cũng khá tốt.



Đất diễn của vai nam thứ là Tam Hoàng Tử tương đối nhiều, diễn viên thủ vai là một nam diễn viên trẻ cũng được rất nhiều người yêu thích. Mặc dù có ngoại hình kiểu thư sinh trắng trẻo đẹp trai, nhưng diễn xuất lại khá tốt, chưa từng đóng phim thần tượng bao giờ mà từ khi debut đến giờ vẫn chỉ luôn trung thành với thể loại chính kịch. Còn những nam diễn viên khác trong đoàn cơ bản cũng đều là những diễn viên rất có thực lực.



Còn vị trí của Đường Toàn trong bộ phim này tương đối đặc biệt. Bởi vì với địa vị của cô ấy ở trong giới giải trí mà nói, không thể nào lại đi làm nữ phụ để làm nền cho cô. Vì vậy chắc chắn lúc quay phim, vai diễn của cô ấy cũng sẽ có một chút khác biệt, cũng không hẳn là nữ phụ. Vai của Đường Toàn là con gái của Thái Phó, cuối cùng bị đính hôn cho nam chính là Đại Hoàng tử. Có điều cả hai người đều không có tình cảm gì với nhau, chỉ bởi vì Hoàng Thượng tứ hôn mà bị ép phải thành thân. Nàng ấy cũng đã có người trong lòng nhưng lại không thể ở bên nhau được. Lúc đó thì nữ chính vẫn còn nhỏ, đến lúc nữ chính đã dần lớn hơn. Vì có một lần ngoài ý muốn, người trong lòng của nữ thứ bị người ta hãm hại mà bỏ mạng. Sau đó có người vu oan cho nữ chính là thủ phạm, vì vậy nữ thứ chuyển sang căm hận nữ chính, rất nhiều lần lén ngáng chân nàng.



Còn những nữ diễn viên khác trong đoàn cũng có năng lực diễn xuất không tồi, không có ai từng phẫu thuật thẩm mỹ, thoạt nhìn mỗi người một vẻ. Sau khi đoàn phim công bố danh sách diễn viên tham gia, cũng không ngoài dự đoán, anti-fan lại vào bình luận công kích cô.



Cư dân mạng A: “Có bạn trai lót đường thay cho tốt thật đấy, khiến cho  một đám ngôi sao có tên tuổi như vậy đóng vai phụ để làm nền cho Tô tiểu thư, còn dùng một chân để đè ép mấy người như Đường Toàn, Mạnh Tiêu. Tô tiểu thư đúng là thiên hạ vô địch *mặt mỉm cười*”



Cư dân mạng B: “Trên poster còn đứng trước cả nam chính, xin lỗi cho tôi nói thẳng, địa vị của Tô Tiểu thư trong giới truyền hình còn chưa lớn được đến như vậy đâu a *vừa cười vừa khóc*”



Cư dân mạng C: “Muốn tranh cãi về vị trí trên poster thì vui lòng trước hết nên xem kỹ cốt truyện đi được không? Bộ phim này là nói về cuộc đời của nữ chính, nữ chính đứng đằng trước thì có gì là sai?”



Cư dân mạng D: “Bọn anti-fan thật nực cười, năm nay cả ba bộ phim của Tô Tô đều được đánh giá cao đấy nhé! Cả phim ‘Chút ánh sáng rực rỡ’ cũng có tỉ suất người xem cao nhất trong tháng, nhìn lại mấy tiểu hoa đán khác có ai có được thành tích như vậy?”



Cư dân mạng E: “Tôi chỉ là người qua đường nói một câu, không thể không thừa nhận Tô San có được quá nhiều cơ hội tốt, có điều năng lực diễn xuất của cô ấy cũng không còn gì phải bàn cãi *vừa cười vừa khóc*”



Có rất nhiều người vào tranh cãi với nhau về vấn đề này, Tô San cũng đã quen rồi. Đến ngày phim khởi quay, Diêu Nhân đi cùng với cô. Nghi thức khởi quay được cử hành tại phim trường, bên ngoài đã có rất nhiều phóng viên chờ ở đó. Khi Tô San tới, những người khác gần như cũng đã có mặt đông đủ. Chờ đến 10 giờ rưỡi thì chính thức bắt đầu thắp hương.



Đoàn làm phim cũng không chính thực nhận phỏng vấn, Tô San cũng vậy. Chỉ có một vài nghệ sỹ khác đứng ra trả lời phỏng vấn mà thôi. Còn Tô San thì về phòng trang điểm để tạo hình cho cảnh quay đầu tiên.



Hiện giờ không giống như trước đây nữa, cô được sử dụng riêng một phòng trang điểm, hơn nữa có được đãi ngộ tốt nhất, nào là trang phục, đồ trang điểm cũng có chất lượng tốt nhất. Bộ phim này cảnh diễn của nữ chính khá là nhiều. Đóng vai nữ chính lúc còn nhỏ là một diễn viên nhí, đến lúc nữ chính trưởng thành sẽ là Tô San đóng. Cô đã ký hợp đồng với đoàn làm phim là sẽ quay trong vòng bốn tháng, bởi vì cảnh quay của cô quá nhiều. Cát xê của cô trong phim này cũng không quá cao, thù lao trọn gói cả bộ phim là hai ngàn năm trăm vạn tệ. So với những bộ phim thần tượng hiện giờ mời cô đóng đều đề ra mức thù lao khoảng ba bốn ngàn vạn thì phim này thấp hơn nhiều. Nhưng cô cũng không thấy cần phải có thù lao cao làm gì, bù lại, cô thích việc đoàn làm phim sử dụng tiền đó để đầu tư cho trang phục và tạo dựng hình ảnh nhiều hơn.



Cảnh quay dùng để khởi quay cho bộ phim là cảnh lần đầu tiên gặp mặt giữa nam chính và nữ chính. Do nữ chính bị nữ thứ sai chó chạy tới cắn rách váy nữ chính. Nàng chỉ có thể đứng sau một tòa núi giả để chờ cung nữ mang trang phục khác tới đây, nhưng lại vô tình chạm mặt nam chính. Nam chính rất bất ngờ là nữ chính lại không sợ mình, đột nhiên cảm thấy tò mò về thân phận của nàng. Sau đó hắn giúp nàng đi tìm cung nữ tới đây, nữ chính choàng lấy chiếc áo choàng mà cung nữ mang đến để trở về.



Sau khi đã tạo hình xong xuôi, Tô San đi ra ngoài sân của phim trường. Đạo diễn đang ngồi sau máy theo dõi nói chuyện gì đó với trợ lý đạo diễn. Thực ra Tô San cũng rất tò mò, vị đạo diễn này tại sao lại kiên trì nhất định chờ cho bằng được cô đồng ý đóng vai này.



“Tô San, cô tới đây.”



Nghe thấy có người gọi, Tô San lập tức từ phía núi giả chạy qua chỗ máy theo dõi. Đạo diễn vừa ngồi nhìn kịch bản, vừa nhấn mạnh:


Hạ Hoa: “……”



“Vậy sao?”



Tạ Duyên khẽ nhướng mày, sau đó nhắm hờ mắt, dựa lưng vào ghế nghỉ ngơi:



“Vậy em tiếp tục ngắm đi, hiếm khi có ngày thời tiết tốt như hôm nay.”



Ngoài trời âm u một mảnh, Tô San thật sự chỉ muốn vả miệng mình một cái. Nhưng hiện giờ cô thật sự rất hồi hộp, hồi hộp lo lắng tới mức cảm giác trái tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.



Cục Dân Chính cách nhà cô cả bốn mươi phút đi xe, nhưng Tô San lại cảm thấy bốn mươi phút này chỉ nháy mắt một cái đã trôi qua. Cô còn chưa chuẩn bị sẵn sàng thì xe đã tới nơi rồi.



“Tôi xuống trước xem bên trong có nhiều người không, lát nữa hai người cũng nhanh chóng đi vào đi nhé.”



Hạ Hoa nói, sau đó đẩy mở cửa xe ra bước xuống.



Tô San căng thẳng ngồi đó, tim đập nhanh đến mức cực hạn.



Thấy cô có vẻ hồi hộp, bất an, Tạ Duyên nhẹ nhàng ôm lấy vai cô, ghé mặt lại gần hôn nhẹ lên môi cô một cái, giọng nói trầm ấm:



“Tin tưởng anh.”



Hai người nhìn vào mắt nhau. Tô San nhìn thấy rõ hình ảnh của mình phản chiếu trong mắt hắn, không hiểu sao tâm trạng dần dần thả lỏng. Trong lúc vẫn còn đang mơ màng ngơ ngác thì bị kéo đi vào trong Cục Dân Chính. Bởi vì do đã hẹn trước nên cũng không cần lấy số chờ, tuy vậy vẫn còn vài trình tự thủ tục phức tạp, khoảng một tiếng đồng hồ mới xong xuôi hết thảy. Trong lúc làm thủ tục, một nhân viên của Cục còn kích động chụp chung với hai người tụi cô mấy tấm ảnh nữa.



Sau khi Tô San cầm trong tay giấy chứng nhận kết hôn đi ra, bầu trời không ngờ lại dần dần trở nên trong xanh hơn. Tạ Duyên đứng bên cạnh cô, nhìn lên bầu trời trước mặt, khóe miệng hơi cong lên, mang theo ý cười vui vẻ nói:



“Thời tiết hôm nay đúng là không tồi.”



Hạ Hoa đứng bên cạnh chỉ biết thở dài. Trai ế lâu năm như Tạ Duyên chưa gì đã kết hôn rồi, thật sự khiến anh ta cảm thấy không thể tin được. Dù sao bây giờ cũng không còn việc gì của anh ta nữa, vì vậy Hạ Hoa rất nhanh chóng đi ra bắt taxi đi khỏi. Còn Tô San và Tạ Duyên thì lên chiếc xe lúc nãy trở về.



Ngồi trên ghế phụ, Tô San cất giấy đăng ký kết hôn vào trong túi xách, hiện giờ lại hoàn toàn không còn cảm giác hồi hộp như lúc nãy nữa. Vừa lúc này điện thoại của cô đột nhiên vang lên, thấy là mẹ gọi tới, Tô San lập tức bắt máy.



Nghe mẹ cô hỏi, Tô San chậm rãi trả lời:



“Dạ, con với Tạ Duyên xong việc rồi, hiện giờ đang chuẩn bị về.”



Đầu dây bên kia lại nói thêm hai ba câu sau đó Tô San mới cúp máy. Cô thắt dây an toàn vào, rồi quay sang nói với người ngồi bên cạnh:



“Anh đi nhanh lên, mẹ đang ở nhà đợi chúng ta về ăn cơm.”



Cô nói xong, tay Tạ Duyên đang đặt trên tay lái lại đột nhiên buông xuống, ghé đầu qua nhìn cô nói:



“Em vừa mới gọi anh là gì?”



“Cái gì cơ?”



Tô San ngơ ngác nhìn hắn, không hiểu gì.



Một tay đặt trên vai cô, Tạ Duyên nhìn chằm chằm vào mắt cô, thấp giọng nói:



“Từ nay về sau phải gọi anh là ông xã.”



---Hết Chương 107---