Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày

Chương 31 : Tin tốt

Ngày đăng: 13:55 18/04/20


“Là như thế này, tôi chuẩn bị mua một căn hộ mới, căn hộ kia vị trí không tốt lắm, có điều căn hộ trong trung tâm thành phố mắc quá, tôi còn thiếu ít tiền, cho nên anh có thể cho tôi mượn ba trăm vạn không?”



“Ba trăm vạn?”



Giọng nói của Tạ Duyên có vẻ rất nghi hoặc, mọi người cũng rất tò mò nhìn Tô San tại sao lại nói vậy.



Tô San thực sự cảm thấy quá xấu hổ, Tạ Duyên chắc bị cô làm cho ngơ luôn rồi, rõ ràng bình thường một bữa cơm cô cũng không muốn thiếu người ta, giờ lại đột ngột mượn ba trăm vạn, không biết liệu Tạ Duyên có thể nghe ra chuyện kỳ lạ hay không.



“Đúng vậy, chính là căn hộ ở quận Vũ Tâm, mấy ngày trước tôi có tới đó xem thấy căn hộ kia khá được, chỉ là vừa vặn thiếu ba trăm vạn, nếu anh không tiện thì tôi sẽ hỏi mượn người khác.”



Tô San ho nhẹ một tiếng, cô đã nói rõ ràng vậy rồi, không thể nào Tạ Duyên còn chưa nhận ra điều gì.



Quả nhiên, người bên đầu dây bên kia hơi im lặng một chút, bỗng nhiên nói:     



“Cô nghĩ là có tiện hay không?”



Dứt lời, mấy người đội bên kia đều che miệng lại, cố gắng không phát ra âm thanh.



Thấy thời gian không còn nhiều lắm, Tô San chỉ có thể nói:



“Vậy anh có cho mượn hay không?”



Nghe vậy, Tạ Duyên lại nghiêm túc nói:



“Có thể, có điều lãi suất của tôi rất cao.”



Biết được là Tạ Duyên đã nghe ra mới nói vậy, cũng may nhiệm vụ hoàn thành, lúc này Chu Tuấn ngồi đối diện lập tức lên tiếng:



“Chào anh, Tạ duyên, chúng tôi hiện đang ghi hình chương trình!”



Nói xong, Dương Vận bên cạnh kích động ghé qua nói:



“Tạ lão sư, tôi là fan của anh!”



Tay Tô San gần như sắp bị Dương Vận bóp nát, có thể thấy cô ấy kích động như thế nào, rất giống Đồng Nhạc.



“Duyên ca, khi nào anh mới cho em mượn ba trăm vạn!”



Vương Trừng bên kia cũng gân cổ lên hô.



Thật ra mọi người đều biết lúc nãy Tạ Duyên chắc chắn đã nghe ra đang ghi hình gì đó, câu cuối cùng rõ ràng là nói giỡn.



“Thâm tâm của Tạ lão sư nhất định là từ chối!”



Dương Vận cười nhạo Vương Trừng.



“Được rồi, chào anh Tạ Duyên, chúng tôi đang ghi hình “Hôm nay có hỉ”, lúc nãy là chơi trò chơi, anh có thể chào các vị khán giả và mọi người.”



Viên Tranh nháy mặt lập tức nghiêm túc điều chỉnh không khí.




Thấy cô có vẻ hơi câu nệ, Đàm Hạo Chi bất đắc dĩ cười cười:



“Đây là nhà em, sao em nhìn còn hồi hộp hơn anh vậy?”



Hắn cười rội lên khiến người ta có cảm giác tắm trong gió xuân, Tô San lại hơi xấu hổ ôm lấy cái gối đặt trên sô pha, ra vẻ bình tĩnh nhìn hắn:



“Không ngờ đột nhiên anh lại về nước, sau này sẽ lại xuất ngoại sao?”



Đối với trúc mã này, nguyên chủ vẫn luôn nhớ mãi không quên, thường xuyên hỏi ba của cô ấy tin tức, biết được người ta đã có bằng tiến sĩ luật, có nước ngoài còn thắng kiện mấy vụ nổi tiếng, hiện giờ đột nhiên về nước, nhìn có vẻ tính phát triển sự nghiệp ở trong nước luôn.



“Anh cùng bạn mở một văn phòng, lúc sau định hướng sẽ phát triển trong nước.”



Nói tới đây, hắn bỗng nghiêm túc nhìn cô:



“Nghe nói giờ em đã tiến vào giới giải trí, trước đây sao không hề biết em có hứng thú này vậy?”



Nguyên chủ thực ra đã sớm có ước mơ này rồi, chẳng qua Đàm Hạo Chi lúc đó chỉ chú tâm vào chuyện học tập, làm gì có thời gian lắng nghe ước mơ của cô ấy.



“À, thực ra em có ý định này từ lâu rồi, còn người mà, dù sao cũng phải vì ước mơ của mình mà phấn đấu một lần.”



Cô khách khí cười cười.



Thấy cách nói chuyện của cô với trong trí nhớ khác xa nhau, tâm tình Đàm Hạo Chi cũng hơi phức tạp, thời gian đúng là có thể khiến nhiều thứ thay đổi.



Không biết nghĩ tới điều gì, mày hắn hơi nhướng lên, nghiêm túc nhìn cô nói:



“Lúc trước anh có xem trailer phim của em với Tạ Duyên, em diễn rất tốt, trước kia không ngờ em lại có khả năng này.”



Hai người nhìn nhau, đối phương có vẻ khen cô, nhưng Tô San bỗng nhớ tới cảnh hôn của cô và Tạ Duyên, không biết anh ta có biết chuyện này không, không hiểu sao cô lại cảm thấy hơi ngại ngùng.



Đang lúc Tô San tính nói gì đó, điện thoại đột nhiên vang lên, cô đành phải xin lỗi Đàm Hạo Chi, đứng lên nghe điện thoại.



Ngay sau đó, trong điện thoại vang lên giọng nói nhanh nhẹn của chị Lưu:



“Có một tin tốt và một tin xấu, em muốn nghe cái nào trước?”



Dứt lời, Tô San lại nhìn lướt qua Đàm Hạo Chi ngồi đó, rồi chạy ra gần cửa sổ nghe điện thoại, nói:



“Tin tốt.”



Hiện giờ cô rất cần một tin tốt để hóa giải cảm giác ngại ngùng!



Chị Lưu đầu dây bên kia lập tức nói:



“Bộ phim thần tượng tình yêu đô thị kia đã quyết định để em làm nữ chính rồi, ngày mốt vừa lúc em có thời gian, em đi cùng với chị qua đó ký hợp đồng, tiện thể ăn cơm cùng với bên nhà sản xuất, đúng rồi, Tạ Duyên cũng tới.”



---Hết Chương 31---