Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày

Chương 95 : Chúng tôi không thân nhau

Ngày đăng: 13:56 18/04/20


“Đây là bộ phim truyền hình đầu tiên của anh, vậy anh cảm thấy điểm hấp dẫn anh nhất trong bộ phim này là gì?”



Nghe thấy câu hỏi của MC, Tô San không khỏi hơi hồi hộp lo lắng, chỉ biết cúi đầu, cô thật sự rất sợ Tạ Duyên nói ra mấy câu không giống với lẽ thường.



Người trên màn hình nghe vậy thì chỉ hơi cong khóe môi, thản nhiên nói:



“Bởi vì thích cho nên tôi mới nhận.”



“A a a a a!”



Fan ngồi bên dưới gần như phát điên, nếu được thì chắc chắn bọn họ sẽ ùa lên sân khấu luôn cũng nên. Tô San nghe hắn nói vậy thì thở phào nhẹ nhõm đồng thời không hiểu sao cảm thấy lời nói này của hắn có hơi kỳ quái, nhưng cô vẫn mang theo vẻ mặt không cảm xúc ngồi đó.



Đến lúc này hình như MC cũng đã nhớ đến vị nữ chính là Tô San, tiện thể hướng về phía màn hình hỏi một câu:



“Đây hình như là lần thứ hai anh hợp tác với Tô San, vậy anh có cảm thấy hai người làm việc với nhau ăn ý hơn hay không?”



MC vừa dứt lời, người trên màn hình hình như cũng nhìn về phía Tô San, giọng nói không nhanh không chậm:



“Ngay từ đầu chúng tôi đã ăn ý với nhau rồi.”



“A a a a a!”



Mấy fan hâm mộ có vẻ không khống chế được bản thân nữa rồi, cả hội trường chỉ còn tiếng thét chói tai. Chỉ có mấy người La Hàn, Lý Tuyết do là người hiểu rõ mọi chuyện nên trên mặt đều mang theo một cảm xúc khiến người ta không hiểu.



Chờ cho mọi người đã yên tĩnh trở lại, MC lại nhìn về hướng Tô San:



“Tô San, cô cảm thấy Tạ Duyên là người như thế nào?”



Đột nhiên bị gọi tên, Tô San theo bản năng nhìn lên màn hình lớn, lại vừa hay đối diện với ánh mắt sâu thăm thẳm của hắn nhìn tới, lập tức ho nhẹ một tiếng, rất nghiêm chỉnh trả lời:



“Anh ấy là một người rất nghiêm túc. Ở phim trường còn chỉ dạy tôi rất nhiều thứ, tôi cảm thấy mình có thể dần dần tiến bộ như bây giờ đều là công lao của Tạ lão sư, có điều anh ấy không cho tôi gọi là Tạ lão sư, sợ tôi gọi vậy làm anh ấy già hơn.”



“A a a a! Không già!”



Fan ngồi dưới lại hò hét. Không ngờ là Tô San còn nói giỡn như vậy, MC cũng cười cười hỏi tiếp:



“Vậy bình thường cô gọi anh ấy là gì?”



Nghe vậy, Tô San cũng hơi sửng sốt, trước giờ cô vẫn luôn gọi tên, Tạ Duyên cũng chỉ gọi tên của cô, tụi cô đúng là không có cách xưng hô đặc biệt nào cả.


“Không phải đâu, mấy món đó sao có thể so với mấy món do cô làm được chứ.”



Nói tới đây, Triệu Đồng lặng lẽ ghé đầu tới, nói nhỏ với cô:



“Duyên ca kén ăn càng ngày càng nghiêm trọng hơn, chỉ ăn mỗi rau, chỉ một chút xíu chất đạm cũng không chịu ăn.”



Xung quanh cũng có khá nhiều nhân viên đài truyền hình đi qua đi lại, Tô San nghe vậy thì cũng không nói gì chỉ ho nhẹ một tiếng sau đo cùng Tiểu Chu đi về phòng nghỉ của mình, còn mấy người Lý Tuyết thì ở phòng bên cạnh. Vậy mới nói, đãi ngộ giữa người nổi tiếng hay không thật sự khác nhau quá xa.



Đi vào trong phòng nghỉ, Tô San đã trang điểm trước rồi nên cũng không cần trang điểm gì, trang phục thì chỉ là một chiếc váy liền đơn giản màu xanh da trời. Một lát sau thì có một nữ nhân viên nhà đài vào để trao đổi kịch bản chương trình với cô.



Tối nay phim sẽ phát sóng tập đầu tiên, Tô San thì cũng không cảm thấy hồi hộp hay lo lắng gì, dù sao trong khoảng thời gian này cũng không có bộ phim nào quá đặc sắc. Chỉ cần phim được biên tập tốt, không cắt nối lung tung thì không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn bộ phim này sẽ là bộ phim gây chú ý nhất trong tháng này.



Nữ nhân viên nhà đài đi vào phòng, ngồi xuống ghế sô pha đối diện cô, sau đó cô ấy nhìn xuống tập kịch bản chương trình trong tay rồi hỏi:



“Lát nữa chương trình sẽ tổ chức một trò chơi nhỏ để thử kiểm tra mức độ ăn ý giữa các diễn viên. Chúng tôi sẽ sắp xếp cô và Tạ Duyên chung một đội. Lúc đó nhân viên ban tổ chức sẽ thông qua tai nghe để báo cho cô biết trước câu trả lời của Tạ Duyên là gì, tổng cộng có năm câu hỏi, cô chỉ cần trả lời đúng 3 câu là được.”



Bình thường gameshow truyền hình đều có kịch bản cả, trên chương trình đôi khi có loveline thì phần lớn đều do ban tổ chức tạo ra. Tô San nghe vậy thì cũng không có ý kiến gì, chỉ nhẹ nhàng “uhm” một tiếng.



Lúc này đột nhiên cửa phòng bị mở ra, Tạ Duyên ung dung đi vào. Hôm nay hắn ăn mặc theo phong cách khá đơn giản, không vì lên TV mà chăm chút tỉ mỉ hơn bình thường, cùng lắm thì sửa lại kiểu tóc một chút mà thôi.



Nhìn thấy hắn tới đây, nữ nhân viên nhà đài lập tức đứng dậy, mang theo vẻ hơi kích động gật gật đầu chào:



“Chào Tạ lão sư.”



Lần đầu tiên nhìn thấy nam thần ở ngoài đời, nữ nhân viên đài truyền hình cố gắng giữ vững vẻ mỉm cười, Tạ Duyên cũng hơi cười đáp lại cô ấy nói:



“Tôi có chuyện muốn nói với Tô San.”



Nữ nhân viên vẫn còn đang đắm chìm trong khoảnh khắc Tạ Duyên mỉm cười với mình, đột nhiên nghe hắn nói vậy, cô lại nhìn sang Tô San một cái, rất biết ý mà đi ra khỏi phòng. Cô có cảm giác rằng mấy tin đồn mà cô nghe được cũng không phải là giả nha!



Nhìn thấy Tạ Duyên đi ra đóng cửa phòng nghỉ lại, Tô San ngồi dựa vào ghế sô pha, lấy chiếc áo khoác phủ lên đùi, vừa thản nhiên liếc hắn một cái vừa nói:



“Tạ lão sư, chúng ta cũng không thân nhau, xin anh hãy tự trọng.”



Nghe vậy, hắn lập tức đi qua ngồi xuống sát bên cạnh cô, Tô San lại muốn dịch ra xa, Tạ Duyên lập tức đưa tay ôm lấy eo cô, cả người dán sát lại, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của cô:



“Em không thân với anh vậy thì thân với ai?”



---Hết Chương 95---