[Anh Hoa Học Viện Hệ Liệt] Chinh Phục Hoa Tâm Đại Thiếu

Chương 8 :

Ngày đăng: 20:32 19/04/20


“Này, Chính Nhân.”



Sâm Viên Chính Nhân căn bản là vô pháp ngăn cản Bắc Đại Lộ Đông Ti đi vào nhà mình, hắn mỗi ngày ngang nhiên tự tiện đi vào, có điều hắn tự chuẩn bị đồ ăn cho mình.



Bắc Đại Lộ Đông Ti lấy từ trong túi ra một đống đồ ngọt, ngồi trước Sâm Viên Chính Nhân, cười ngọt ngào khiến hắn nổi da gà.



“Cái này ăn ngon lắm, chúng ta cùng ăn nha.”



Cái tính cách không biết xấu hổ vô lại của hắn, Sâm Viên Chính Nhân đến bây giờ mới chính thức cảm nhận được. Hắn không để ý tới Đông Ti, gã kia liền ngồi bên cạnh ăn, đem đùi hắn trở thành gối mà ngủ; hắn cự tuyệt, Bắc Đại Lộ Đông Ti sẽ đáp trả đến mức hắn không còn lời nào để nói, chỉ có thể tức giận đến biến sắc.



“Ta không ăn đồ ngọt.” Hắn cự tuyệt, biểu tình trên mặt càng hung ngoan.



Thế nhưng dù biểu tình có hung ngoan thế nào, cũng không dọa được Bắc Đại Lộ Đông Ti. Hắn cầm kem, hướng miệng Chính Nhân tiến tới.



“Cái này ăn ngon lắm đó.”



Sâm Viên Chính Nhân lấy tay gạt ra, chịu không nổi Bắc Đại Lộ Đông Ti cứ dây dưa như vậy.



“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Bắc Đại Lộ Đông Ti, ta và ngươi không có chuyện gì để nói, cũng sẽ không ăn đồ ngươi mang tới.”



“Làm sao? Ngươi sợ ta sao? Sợ ta hạ độc? Là ngươi sợ ta… Hì hì.” Hắn hạ thấp giọng, ghé vào tai Sâm Viên Chính Nhân nói khẽ: “Ngươi sợ ta hạ XXOO, sợ ngươi không khống chế được khát vọng của ngươi với ta?”



Tai truyền đến một thanh âm ngọt ngào khiêu khích, hơn nữa Bắc Đại Lộ Đông Ti còn liếm lỗ tai hắn, Sâm Viên Chính Nhân phẫn hận trừng mắt, Bắc Đại Lộ Đông Ti cười ha ha.



“Ngươi sợ sao?”



“Ta đối với ngươi không có cảm giác.” Sâm Viên Chính Nhân nói càng nghiêm lệ.



“Lừa quỷ, không có cảm giác? Vậy ngươi bị ta sờ chỗ này cũng không có cảm giác, sao lại cứng thế này?”



Bắc Đại Lộ Đông Ti đưa chân lên, trực tiếp lấy chân chà sát mông của Sâm Viên Chính Nhân, Sâm Viên Chính Nhân rống một tiếng, lập tức đứng bật dậy. Bắc Đại Lộ Đông Ti cười đến càng thoải mái, chỉ vào hắn, cười đến ngừng không được.



“Ngươi, ngươi…” Sâm Viên Chính Nhân tức càng thêm tức, tức đến mức đầu óc trống rỗng.



Bắc Đại Lộ Đông Ti vươn đầu lưỡi, liếm kem, mắt còn nhìn hắn khiêu khích, ngay cả đôi môi đỏ tươi cũng phát ra tiếng liếm láp, quả thực giống hệt trong phim AV, Sâm Viên Chính Nhân sắp bị hắn làm cho điên rồi.



Sâm Viên Chính Nhân đứng dậy, băng lãnh hướng WC, vừa mới tới cửa, cởi quần, Bắc Đại Lộ Đông Ti đã ở bên ngoài gõ cửa liên hồi.



“Chính Nhân, rất khó chịu sao? Ta giúp ngươi.”



“Ngươi câm miệng cho ta!” Sâm Viên Chính Nhân khàn giọng gào lên, thanh âm cho thấy hắn vừa gắt gỏng vừa phẫn hận.



Không sai, hắn bị Bắc Đại Lộ Đông Ti khơi dậy phản ứng sinh lý. Trước đây tiểu sắc quỷ Bắc Đại Lộ Đông Ti toàn xem phim AV nổi tiếng, bây giờ còn đem mấy cái chiêu thức đó dùng với hắn vì muốn kích thích hắn phản ứng.



“Làm gì tức giận như thế? Ngươi yêu ta như thế, đối ta có nhu cầu là chính đáng thôi, ta cũng cân nhắc rất nhiều rồi mới nguyện ý đem tiểu thí thí của mình hiến cho ngươi nha! Ta đằng sau là xử nữ hàng thật giá thật, hôm đó lại bị ngươi mạnh mẽ xâm phạm.”



“Ta không yêu ngươi, ngươi cút ngay cho ta!” Sâm Viên Chính Nhân tính tình vốn ôn hòa bị hắn chọc chửi ầm lên.
Bắc Đại Lộ Đông Ti nói xong liền toàn thân xích lõa ngủ say như chết. Sâm Viên Chính Nhân tức giận đóng sầm cửa, ba phút sau lại không nhịn được tiến đến, sợ hắn cảm lạnh, giúp hắn đắp chăn, lập tức qua phòng khách ngủ.



Có lúc Sâm Viên Chính Nhân cũng hận mình nhẹ dạ, thế nhưng thực sự không có cách nào nhìn Bắc Đại Lộ Đông Ti cảm lạnh. Làm tình xong, Bắc Đại Lộ Đông Ti mệt mỏi ngủ, hai má phấn phấn, có điểm mệt mỏi biếng nhác, đôi mắt chớp chớp muốn hắn lưu lại cùng nhau ngủ. Nếu không phải hắn ý chí sắt đá, đã sớm một lần nữa lên giường cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti.



Mặc kệ hắn nói tuyệt tình, nghiêm túc, độc ác thế nào, tiểu quỷ Bắc Đại Lộ Đông Ti này vẫn như cũ mỗi ngày cười tìm hắn, sau đó không bao lâu sẽ biến thành hai người lăng vòng vòng trên giường làm cái việc không nên làm.



Hắn cũng từng phi thường khổ não, thế nhưng Bắc Đại Lộ Đông Ti lại có biện pháp khiến hắn ngay cả thời gian khổ não, cự tuyệt cũng không có, chỉ lo cời quần rồi hai người liền…..



Hắn oán hận mở ngăn tủ phòng khách, hiện tại biến thành Bắc Đại Lộ Đông Ti mỗi ngày đều ngủ ở phòng của hắn còn hắn lại đi khách phòng để tránh ngủ cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti.



Hắn nhất định phải nghĩ ra một biện pháp khiến Bắc Đại Lộ Đông TI không thể vào nhà hắn nữa, hoặc là khiến hắn chết tâm mới được, bản thân mình cũng không thể chịu nổi cuộc sống như thế.



Nghĩ đến đau đầu, lúc tức giận lại không nghĩ ra biện pháp gì, Sâm Viên Chính Nhân tắt đèn nằm trên giường.



Nửa đêm, Sâm Viên Chính Nhân mở hồ cảm giác được bên cạnh có một cơ thể ấm áp bên cạnh, không nghĩ cũng biết kẻ mò lên giường hắn là ai. (lần này thì nhầm rồi nhớ, cái đồ t*ng trùng xông não mà cứ tỏ vẻ nguy hiểm)



“Đông Ti, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào? Ta đã chịu đủ mấy trò đùa của ngươi rồi!” tiếng mắng của Sâm Viên Chính Nhân vang đến tận trời, nhưng đến khi bật đèn ngủ lên hóa ra lại là Dã Trạch lượng.



“A Lượng, ngươi đang làm cái gì?”



Dã Trạch Lượng ôm lấy cánh tay của hắn, vẻ mặt muốn khóc nói, “Chính Nhân ca, ôm ta, ngươi nếu không ôm ta nhất định sẽ bị Bắc Đại Lộ Đông Ti cướp mất!”



“Tất cả đều là Bắc Đại Lộ Đông Ti làm bừa, ngày mai ta sẽ đuổi hắn, A Lượng ngươi đừng khóc nữa.”



“Ta thật khó chịu, Chính Nhân ca, ngươi rõ ràng nói ngươi muốn hẹn hò với ta nhưng ngày nào ngươi cũng gặp Bắc Đại Lộ Đông Ti rồi cùng hắn ở trong phòng ngủ, ngươi mỗi ngày đều nói muốn đuổi hắn thế nhưng ngày nào cũng như vậy. Ngươi đối với hắn nhẹ dạ như vậy là vì ngươi thích hắn đúng không?”



“Không có, Đông Ti là người rất khó lay chuyển lại đanh đá, cần một chút thời gian mới có thể thuyết phục hắn đoạn giao với ta” Lời Sâm Viên Chính Nhân nói ra căn bản không có sức thuyết phục.



“Vậy ôm ta, để ta an tâm, để ta tin tưởng ngươi thực sự muốn cùng ta hẹn hò.”



Sâm Viên Chính Nhân chần chờ, “Ta nói với ngươi rồi, khi chúng ta du học sẽ chính thức hẹn hò, ta không thích chiếm tiện nghi của người khác, A Lượng, ngươi còn nhỏ, chờ ngươi mười tám tuổi ta mới có thể chạm vào ngươi.”



Dã Trạch Lượng khóc, “Đó cũng không phải là lý do, là trong lòng ngươi vẫn còn có Bắc Đại Lộ Đông Ti, dù cho hắn nháo thế nào, muốn ngủ lại trong phòng ngươi, ngươi đều nhường nhịn. Ngươi là chủ nhân của Sâm Viên gia, nếu thực sự muốn hắn ra ngoài, hắn sao có thể ở lại?”



“Không phải như vậy, ta đối Bắc Đại Lộ Đông Ti quả thật không có cảm giác…”



“Vậy ôm ta, ta không cần chờ đến mười tám tuổi, còn hai năm nữa, hai năm cũng đủ để Bắc Đại Lộ Đông Ti cướp ngươi đi mất rồi.”



Dã Trạch Lượng khóc thập phần thương tâm, Sâm Viên Chính Nhân thừa nhận cùng hắn hẹn hò, thậm chí muốn đi du học cũng đã chuẩn bị sẵn cho Dã Trạch Lượng, mà hắn là một người coi trọng lời hứa. Hiện tại thấy Dã Trạch Lượng khóc đến hai mắt sưng đỏ khiến Sâm Viên Chính Nhân thấy hổ thẹn, hắn mấy ngày nay thực sự bị Đông Ti làm cho mê muội. Hắn hôn trán Dã Trạch Lượng, Dã Trạch Lượng lại hướng môi hắn, hắn nhưng cảm thấy do dự.



“Hôn ta, Chính Nhân ca, ta muốn ngươi, Bắc Đại Lộ Đông Ti chỉ là một nam nhân dơ bẩn, căn bản không xứng với ngươi.”



Tình cảm với Đông Ti nổi lên, hắn biết rất rõ mình không thể làm thế, thế nhưng Bắc Đại lộ Đông Ti là một người không biết kiểm sóat dục vọng. Kinh nghiệm của hắn lại ít, không thể tránh khỏi bị Đông Tu khơi dậy tính dục, sau đó dù đã hẹn hò với người khác nhưng lại cùng Bắc Đại Lộ Đông TI làm bừa trên giường, không trách được Dã Trạch Lượng bất an như thế.



Cánh tay mạnh mẽ của hắn ôm lấy Dã Trạch lượng, đáng ra nên quyết định lâu rồi, lời hứa của mình hắn nhất định phải tuân thủ, hơn nữa cũng không thể làm bừa cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti, nói không chừng cũng là vì hắn mới nếm thử mùi vị tình ái mới có thể mê muội như vậy, không chừng cùng Dã Trạch Lượng một chỗ cũng sẽ tốt đẹp như thế.