Anh Hùng

Chương 47 : Tiểu la lị cường hãn

Ngày đăng: 02:13 19/04/20


Rời long sơn, Hùng đi tìm Vân, Tuyết, lâu rồi không gặp hắn rất nhớ hai nàng. Đặc biệt là Vân cô gái đầu tiên Hùng gặp cũng là nữ nhân đầu tiên của hắn, dù Vân không xinh đẹp bằng các nàng khác nhưng trong lòng Hùng nàng chiếm vị trí quan trọng nhất.



-Đứng lại!



Nghe giọng nói trong trẻo phía sau, quay đầu lại thấy một cô gái khá xinh tầm 18 tuổi đang trừng mắt nhìn mình, Hùng sửng sốt, lập tức quay sang hỏi:



- Muội tìm ca có chuyện gì?



Cô gái trợn mắt đánh giá Hùng:



-Ca! Ngươi là đàn ông! Không lẽ Dương sư huynh thích loại nam nhân ẻo lả này.



Nghe nàng nói, Hùng suýt nữa đứng không vững ngã lăn ra đất:



-Kháo! Ca là nam nhân, nam nhân nghe chưa? Không tin nàng có thể thử a!



-Hừ đừng tưởng ta không biết! Dương sư huynh bế ngươi lên Long Sơn, còn tặng nhẫn cầu hôn, chuyện này cả học viện đều biết rồi.



Nghe nàng nói Hùng trợn mắt, vội vàng cởi bộ quần áo màu hồng xuống, vơ luôn bộ quần áo treo bên kí túc xá mặc vào. Hùng cực kỳ tủi thân, không ngờ bị hiểu lầm là ghệ tên Dương, vừa đổi quần áo Hùng giải thích:



-Ca tên Hùng, Dương là đệ đệ của ca. Không như nàng nghĩ đâu.



Nhìn thấy cơ bắp săn chắc, cộng thêm vẻ đẹp trai của Hùng tim cô gái đập nhanh hơn, cũng hơi tin lời Hùng nói, nàng không lộ vẻ ngượng gì cả cứ mở to mắt mà nhìn hắn thay đồ.



Ngược lại Hùng bị nàng nhìn chằm chằm hắn thấy có chút mất tự nhiên:



-Nàng đừng nhìn ca như vậy ca xấu hổ a.



-Hừ người ta là nữ nhân không sợ ngươi sợ cái gì.



-Ách nàng nhìn ca như vậy phải chịu trách nhiệm đó.



Cô gái lộ vẻ khinh thường:
-Ta tên Tiểu Vi, năm nay 15 tuổi. –Thiếu nữ đáp, vẻ hưng phấn trên khuôn mặt nhỏ nhắn làm sao cũng che giấu không nổi. Bởi vì đây là lần đầu tiên nàng nói chuyện với Hùng, hạnh phúc đến độ suýt nữa hôn mê.



Nhìn vẻ ngoài lung linh động lòng người của nàng, đích xác không nhìn ra nàng cường hãn như vậy, Hùng hơi mất tự nhiên:



-Ặc! Muội còn bé nên lo học hành.



- Người ta lớn rồi, huynh xem nè, ngực to mông nở.



Tiểu Vi líu ríu nói còn ưỡn bộ ngực nhỏ nhắn lên.



Nhìn tiểu la lị bưu hãn như vậy Hùng sợ hãi thi triển thân pháp bỏ chạy.



- Ê này! Chờ ta! Tiểu Vi hét to.



Nghe tiếng hét phía sau, Hùng đành dừng chân, nhìn Tiểu Vi đang đuổi theo.



- Phù...phù - Tiểu Vi thở hổn hển chạy đến trước người hắn, hổn hển nói:



- Huynh đi đâu?



Hùng đau đầu nói dối:



-Ca có việc gấp!



- Huynh trả lời ta! Có muốn ta hay không – Sau khi hỏi lời này, Tiểu Vi chẳng những không chút thẹn thùng, ngược lại ngửa mặt, mở to mắt nhìn lên Hùng.



Hùng sợ hãi a! Tiểu la lị này quá trâu rồi mới lần đầu gặp mà biểu lộ như vậy. Hùng hoảng lên lao nhanh đi. Tiếng hét Tiểu Vi vang lên:



-Anh Hùng? Huynh trốn cũng không thoát đâu! Cả đời này ta sẽ theo huynh.



Nghe vậy Hùng càng nhanh lao nhanh hơn, không phải hắn không thích nhưng nàng nhỏ như vậy, còn lần đầu gặp nữa.