Anh Hùng

Chương 61 : Thời kỳ viễn cổ

Ngày đăng: 02:13 19/04/20


Ài!



Thở dài một hơi, Nguyên Giáp Đại Thần hồi ức:



-Từ khi Việt Nam đại lục hình thành ngoại tộc luôn muốn xâm chiếm nơi đây, các đời Đại Thần thống lĩnh nhân dân Việt Nam đánh đuổi chúng.



-Hàng tỉ năm qua đời này qua đời khác, thiên tài Việt Nam liên tục xuất hiện, người này nối tiếp người khác đột phá Võ Thần đánh đuổi vô số ngoại tộc. Nhưng bọn chúng chưa bao giờ bỏ cuộc, vẫn muốn xâm chiếm Việt Nam.



-300 trăm triệu năm trước, ma tộc từ PaRi đại lục xâm chiếm Việt Nam, ta thống lĩnh nhân tộc chống lại chúng, bảo vệ Việt Nam đại lục, trấn diệt hàng vạn tỉ ma đầu.



Hùng, Luật con mèo khiếp sợ, không ngờ Việt Nam đại lục trải qua nhiều biến cố lớn như vậy.



Nghe lão nhân nói Hùng đại khái đoán ra mọi việc: Việt Nam đại lục hình thành, hắn bị hôn mê sâu trong vũ trụ, mà lúc này đại lục trải qua nhiều đời, mỗi đời đều tồn tại một Đại Thần thống lĩnh nhân tộc chống ngoại tộc xâm lấn. Hai mươi vạn năm trước vách ngăn giới xuất hiện bịt kín nơi này. Ngoại tộc mới không tiến vào nữa.



Hùng đang miên man suy nghĩ thì Nguyên Giáp Đại Thần nói tiếp:



-Nơi đây là Dân Pháp Tông, một tông môn PaRi đại lục đặt tại đây ý đồ xâm chiếm Bắc Vực. Năm đó phân thân Võ Thần của ta cầm Thần Kiếm dẫn quân tới đây bày ra Nam Thiên Thần Trận đại chiến với ma đầu.



-Phân thân này chiến với Ma Thần 3 tháng trời, cuối cùng phong ấn linh hồn nó tại đây.



Lúc này, Luật run giọng hỏi:



-Ta... ta... chính là Thần Kiếm kia.



Nguyên Giáp Đại Thần gật đầu, tay phất vào hư không, ở trên hư không, một thanh kiếm vàng trăm mét xuất hiện, lão không nói lời vô ích, thẳng tắp phất tới Luật.



- Đây là Nam Thiên Thần Trận - kiếm trận của Kiếm Thần. Hiện tại giao lại cho ngươi.



Ngay sau đó, dưới sự khống chế của Nguyên Giáp Đại Thần, thanh kiếm bắt đầu thu nhỏ lại, chỉ lớn bằng đầu ngón tay. Sau đó nhập lên mi tâm của Luật, cũng không vào đầu, chỉ để lại mi tâm hắn một đồ án hình kiếm nho nhỏ, nhất thời thân thể Luật bạo phát vô số kiếm ý chói mắt. Sau đó những kiếm càng ngưng thực, càng dày dần dần bao phủ xung quanh hắn.



Thời điểm Hùng há miệng kinh ngạc, Nguyên Giáp Đại Thần quay đầu nhìn về phía Hùng, lúc này lão có vẻ suy yếu.
-Đệ đệ ta có sao không?



Nguyên Giáp Đại Thần phất tay một cái vòng sáng bao bọc Dương biến mất. Dương tỉnh lại mở mắt nhìn xung quanh, vẻ mặt khó hiểu.



-Ngươi học Thần Thuật Thất Sát Trảo từ đâu?



Nguyên Giáp Đại Thần hỏi Dương.



Dương cảnh giác nhìn lão rồi quay sang nhìn Hùng ánh mắt dò hỏi.



Nguyên Giáp Đại Thần mỉm cười:



-Không phải sợ, ngươi chắc là hậu nhận của Mai Hắc Đại Thần - Mai Thúc Loan.



Dương sợ hãi lui một bước, không ngờ lão nói ra tên lão tổ tông của mình, hắn lắp bắp hỏi:



-Ngài... sao ngài biết?



-Thất Sát Trảo là Thần Thuật do Mai Hắc Đại Thần sáng tạo, lúc ngươi thi triển ta đã đoán ra rồi nên mới cứu ngươi.



Nguyên Giáp Đại Thần mỉm cười nói.



Trầm ngâm một lúc, Hùng mở miệng:



-Thần Thuật là thứ gì?



Nguyên Giáp Đại Thần kiên nhẫn giải thích:



-Linh khí là bổn nguyên của đại lục này. Đạt tới Bán Thần linh khí tổ hợp thành bán nguyên khí, dùng đạo của mình vượt qua cực hạn thiên địa bán nguyên khí hoàn toàn chuyển thành nguyên khí thành tựu Võ Thần vĩnh sinh bất diệt. Như: Mai Hắc Đại Thần lấy Trảo pháp chứng đạo, sáng tạo Thần Thuật Thất Sát Trảo,..



-Chí Minh Đại Thần - Nguyễn Tất Thành cũng chính là sư phụ ta. Ngài lấy Văn chứng đạo, sáng tạo Thần Thuật Tuyên Ngôn Độc Lập bao gồm Tuyên Ngôn Tam Biến, Độc Lập Ngũ Thức.



-Thái Tổ Đại Thần - Lê Lợi, dùng kiếm chứng đạo sáng tạo Thần Thuật Kiếm Tâm Quyết. Kiếm Thần là do ta mượn, sau đại chiến hậu nhân Thái Tổ Đại Thần đã tới đây lấy đi.



Nhìn Hùng ngơ ngác, Dương quay sang hắn:



-Xin lỗi, đệ đã giấu huynh.



Hùng hít sâu một hơi, chậm rãi điều chỉnh suy nghĩ trong đầu, lúc mới thức dậy hắn tưởng mình vô địch thiên hại nhưng hắn đâu biết được trên đời này còn vô số Tông Môn viễn cổ lợi hại như vậy. Những gì hắn biết về Việt Nam đại lục chỉ là một góc băng sơn trên ngọn núi tuyết thôi. Việt Nam đại lục còn có Trung Vực, Nam Vực, Hải Vực. Đặt tay lên ngực cảm nhận trái tim mình, Hùng tự hỏi lòng: “Đạo của ta là gì”