Anh Hùng

Chương 76 : Diệt Hoàn Kiếm Tông

Ngày đăng: 02:13 19/04/20


- Mẹ ngươi mới là thú.



Hùng không khách khí quát, bọn này hại huynh đệ hắn, cần phải khách khí với chúng nó làm gì.



- Ngươi cho rằng nhờ lực lượng thân thể có thể thắng ta? Nằm mơ giữa ban ngày.



Vương Thông không nhịn được sát khí lưu chuyển mở ra Kiếm Vực vạn trượng, vô số trường kiếm đỏ như máu gào thét quấn quanh.



Dù Vương Thông chưa ra tay, nhưng chỉ nhìn vào vực, Hùng liền biết hắn rất mạnh, là tên mạnh nhất Hùng từng gặp, so với Tàn Hồn Ma Thần kia còn mạnh hơn rất nhiều.



Hùng kiêu ngạo nói:



-Thần thì thế nào? Hại huynh đệ ta! Ta liền đồ thần!



-Hừ! Tiểu tử cuồng vọng. Chết đi.



Vương Thông hừ lạnh vung tay lên. Máu huyết ngập trời trong cơ thể cuồn cuộn tuôn ra tụ lại huyết kiếm trong kiếm vực.



Vô sô huyết kiếm đặc sệt như máu kia dung hợp lại, hóa thành cự huyết kiếm khổng lồ chừng vạn trượng. Thân kiếm máu chảy như suối. Huyết cự kiếm biến dạng không ngừng, như cái bóng quỷ dị, rồi đột nhiên biến mất. Không gian phía trên Hùng đột nhiên bị xé toạc, huyết quang như cái bóng đâm xuống Hùng.



Thấy Hùng không tránh không né cũng không chống đỡ, trong mắt mọi người Hoàn Kiếm Tông sáng lên, thân thể mạnh mẽ thì như thế nào, có thể cứng rắn ăn một kích của cụ tổ bọn họ sao?



Cự Kiếm đâm xuống, toả ra kiếm ý sắc bén dày đặc!



Ầm ầm ầm ầm!



Lực lượng kinh khủng cuốn lên, Hoàn Kiếm Tông bị chấn rung chuyển, một mảnh tro bụi tràn ngập, bùn đất đầy trời, cái gì cũng thấy không rõ.



Vương Thông không giải thích được, không ngờ tên kia dùng thân thể đón nhận một kích này, tiểu tử này là muốn chết phải không? Không ngờ tiểu tử này ngu như vậy.



- Ha ha ha ha ha



Vương Thông cười to, hắn rõ ràng uy lực một kích này của chính mình, kiếm khí sắc bén chuyên phá phòng ngự, dưới một kích này lực sát thương tạo thành đối với Hùng gần như mang tính hủy diệt, cho dù yêu thú thân thể mạnh mẽ cũng không chịu được. Hắn không thèm để ý vì sao Hùng sẽ làm ra chuyện tình ngu như thế, thậm chí hắn hoài nghi yêu thú này mặc dù hoá hình nhưng tiến hoá chưa hết.



- Cụ tổ uy vũ!



- Cụ tổ khí phách!



- Cụ tổ bách chiến bách thắng!



Người của Hoàn Kiếm Tông phía xa hoan hô, cụ tổ đại thắng, tự nhiên phải đặc biệt hô to, cho dù nhà cửa bị hủy hết thì thế nào, chỉ cần cụ tổ còn muốn xây lại ngàn cái vạn cái ăn thua gì.




Hùng lạnh nhạt hỏi.



Hy vọng trường sinh bị phá, trong lòng tông chủ tức giận, nhưng trên mặt cũng không thể không nở nụ cười nịnh hót được, người trẻ tuổi trước mặt này thật sự đáng sợ.



Tuyệt không thể cùng hắn là địch.



-Luật là đệ tử Hoàn Kiếm Tông chúng ta sao hại nó được chứ! Vãn bối luôn chăm sóc Luật như con ruột.



Hắn không muốn Hùng diệt Hoàn Kiếm Tông, muốn dùng tình cảm để xoay chuyển tình thế.



- Chính là loại hiểu lầm này sao?



Dương ôm Luật bị hôn mê bay tới bên này.



Trong lúc Hùng gây hỗn loạn, Dương dựa vào Trấn Thiên Bi tìm Luật. Hùng có thể cùng Dương theo Trấn Thiên Bi đi cứu Luật ngay, nhưng nếu làm vậy mấy tên kia sẽ dùng Luật uy hiếp hai người. Hùng với Dương bàn bạc, sau cùng quyết định: Hùng thu hút cao thủ, còn Dương dựa vào Trấn Thiên Bi cứu người.



Thấy Luật không sao Hùng thở phào một hơi nhẹ giọng:



-Đệ với Luật vào Trấn Thiên Bi, ta hủy nơi này.



Dám đụng tới huynh đệ hắn, chết. Cho dù ngươi vô tội thì thế nào, ai bảo ngươi là người Hoàn Kiếm Tông. Hùng toả ra sát khí quét về phía mọi người, toàn bộ mọi người bị hắn nhìn thẳng cảm thấy yết hầu chính mình giống như bị một bàn tay to cứng như sắt thép gắt gao nắm chặt, hít thở không thông đến mấy hồi muốn hộc máu.



Trong lòng mỗi người nơi đây đều hoảng hốt, thì ra những gì Hùng nói trước đây là sự thật, không phải cuồng vọng nói bừa. Đối mặt với Sát Thần này, bọn họ căn bản không có năng lực chống đỡ, chỉ có thể nghểnh cổ lên chờ làm thịt.



Toàn trường tĩnh mịch, đám người phía dưới chân như nhũn ra, nhìn lên không trung. Bọn họ chỉ có thể nhìn lên, thậm chí, bọn họ cảm thấy ở trước mặt hắn Võ Đế, Võ Thánh, Võ Quân chỉ như con kiến.



Lúc này Hùng chậm rãi nâng tay, toàn lực giáng mạnh xuống.



Oành!!!



Trấn Thiên Thể xoay chuyển, không có năng lượng dao động gì, phía dưới lại ầm mầm nổ mạnh, phạm vi nổ mạnh vẫn liên miên lan toả toàn bộ Hoàn Kiếm Tông, mảng lớn phòng ốc lầu các sót lại ở trong nổ mạnh hóa thành phế tích, đá vụn bay tán loạn, mặt đất như bị đập tụt xuống, tiếng kêu thảm thiết của nam, nữ vang vọng.



Tông chủ phun máu, hơi khàn khàn hô lớn:



-Dùng tổ huyết! Thỉnh Sư Tổ chấn giết ma đầu!



Tiếng hét lớn này làm cho toàn bộ người còn sống đang hỗn loạn tìm được mục tiêu, bọn họ đều khẽ cắn đầu lưỡi dâng lên tinh huyết của mình.



Mặc dù ở trước mặt Hùng họ không chịu nổi một kích, nhưng người Hoàn Kiếm Tông cũng không phải là kẻ vô dụng. Nghe thấy Tông Chủ hô lên, bọn họ toàn bộ gắt gao áp chế sợ hãi trong lòng.