Anh Trai Thần Cấp
Chương 100 : Bạch Hổ Sơn
Ngày đăng: 00:57 27/06/20
Linh Giới năm 4010...
Linh Giới rộng lớn là nơi vạn tộc sinh sôi và phát triển, không biết đã bao nhiêu thời kì đã đi qua và bao nhiêu tộc loài sinh ra và mất đi.
Bạch Hổ Tộc, một tộc Linh Thú cao giai từ khi sinh ra đã có hình dáng giống với nhân loại nhưng có thể biến hình theo bản năng. Tộc này sống tại một ngọn núi tên là Bạch Hổ Sơn, quanh năm giá rét tuyết phủ.
Hôm nay là ngày giỗ 10 năm của tộc trưởng Bạch Hổ Tộc đời trước, trái với những đời tộc trưởng trước đó khi chết sẽ được tổ chức lễ tang long trọng cùng ngày giỗ sẽ được cả tộc thắp hương khấn vái. Tộc trưởng đời trước do gặp một sự cố hy hữu nên chết rất thảm, hơn nữa lại còn mang tiếng oan muôn đời nhưng không ai biết ngoại trừ hai người duy nhất là vợ và mẹ của vị tộc trưởng này.
Do mang lại nỗi nhục cho Bạch Hổ Tộc nên vị tộc trưởng quá cố này không được thờ phụng hay cúng giỗ gì cả mà bị những người trong tộc xem như không tồn tại. Nhưng trước khi chết thì vị này đã gieo một sinh linh vào bụng vợ mình, đến nay cũng đã 10 năm trôi qua với cuộc sống tủi hờn khổ cực của vợ hắn. Vợ của một kẻ mang lại nỗi ô nhục thì cũng bị xem là hèn kém, từ một vị tộc trưởng phu nhân bị đầy xuống làm nô tỳ quét dọn nhà bếp không thể ngóc đầu lên.
Người vợ của vị tộc trưởng quá cố tên Bạch Hoa Liên, nhan sắc hơn người thiên phú tu luyện cũng rất khá nhưng bị kẻ khác phong ấn linh lực nên chẳng khác nào người thường. Nhưng trời không tuyệt đường sống bất kì ai, ngày nàng sinh đứa con của nàng và chồng ra cũng là ngày trên trời nổi lên sấm chớp giữa ban ngày.
Con gái của nàng, giọt máu cuối cùng của vị tộc trưởng quá cố tên Bạch Linh Nhi. Năm nay vừa tròn 10 tuổi, thường hay mặc bộ đồ quê mùa dành cho nô tỳ trong gia tộc, cô bé không hề biết cha mình là tộc trưởng hay nỗi ô nhục của gia tộc...mẹ cô bé giấu hết chuyện về cha để cô bé không bị ảnh hưởng ngay từ nhỏ. Linh Nhi có đôi mắt đẹp mê hồn, bộ dáng như hoa như ngọc thập phần đáng yêu. Nếu để đem ra so sánh với Xuân Mai hay Tử Vân có khi còn nhỉnh hơn một chút.
Giống như bao đứa trẻ khác, đến năm 10 tuổi thì sẽ thức tỉnh linh hồn. Nhưng do mang thân phận kẻ hầu người hạ nên Linh Nhi không có tư cách tham dự lễ thức tỉnh của gia tộc.
Bạch Hổ tộc trên dưới cả vạn nhân khẩu, thực lực cũng tương đối với rất nhiều Linh Úy, kha khá Linh Tá, vài trăm người Linh Tướng và mấy chục người đạt Linh Vương. Đem lên bàn cân cũng thuộc loại có máu mặt trong Đại Việt Đế Quốc. ( Đại Việt Đế Quốc có diện tích gấp nhiều lần diện tích Việt Nam ở trái đất, địa hình cùng khí hậu thì khác xa nhau.)
Hôm nay là ngày giỗ của cha Linh Nhi, cũng là ngày mà lễ thức tỉnh của gia tộc được diễn ra. Do chồng chết không tìm thấy xác nên Bạch Hoa Liên đã đắp một ngôi mộ giả sâu trong vườn để nhan khói cho chồng. Hôm nay cũng vậy, nàng chuẩn bị ít hoa quả lấy từ nhà bếp đem thắp hương rồi khấn : " Tướng công trên trời cao có linh thiêng! Hôm nay là ngày con gái chúng ta vừa tròn 10 tuổi...chàng hãy phù hộ cho con bé có thể mang tư chất nghịch thiên để thoát khỏi kiếp sống bần hèn này."
Bạch Hổ Sơn cùng với Học Viên Thiên Vương từng có giao tình, lễ thức tỉnh năm nay cũng là một dịp để Bạch Hổ tộc có thể gửi gắm những đứa trẻ ưu tú của tộc theo học tại học viện Thiên Vương. Càng nhiều học viên nhập học thì học viện càng có tiếng vang, đôi bên cùng có lợi nên mối giao tình này khá là bền chặt.
Những lần trước đều do hiệu trưởng Cường cùng cô Thùy Dung đi nhưng lần này cô thùy Dung bận việc gia đình nên không đi được đành phải để hiệu trưởng cường đi với một người khác do nàng đề xuất.
"Hiệu trưởng...em nghĩ thầy nên dẫn theo trò Long. Dù sao cậu bé cũng là một viên ngọc sáng nhưng vẫn còn rất thô, cho đi trải nghiệm ở những nơi khác để thấy rằng mình nhỏ bé thế nào sẽ giúp cậu bé tiến dài trong tương lai."
Hiệu tưởng Cường suy nghĩ một lát, sau đó cũng gật đầu : " Cũng được! Dù gì ta cũng cần cậu bé ấy giúp một việc, nếu được thì càng tốt."
Long nghe tin được đi chơi xa thì hí hửng gật đầu luôn, sau đó cả hai được xe linh mã chở tới tận chân núi Bạch Hổ Sơn. Vừa đi hiệu trưởng Cường vừa nói sơ qua cho Long nghe về Bạch Hổ tộc, nói rằng nữ nhân của Bạch Hổ tộc rất đẹp...làm Long sáng cả mắt.
Do mâu thuẫn nội bộ mấy năm nay nên vị trí tộc trưởng vẫn chưc có ai đảm nhiệm. Các trưởng lão đều là phải họp mỗi khi đưa ra quyết định quan trọng.
Lễ thức tỉnh năm nay được tổ chức hoành tráng nhất so với mấy năm trước, trên đỉnh Bạch Hổ Sơn là một khu kiến trúc đồ sộ...nơi diễn ra buổi lễ thức tỉnh, toàn bộ tộc nhân đều có mặt không khí hết sức náo nhiệt.
Hiệu trưởng Cường cùng Long là khách mời danh dự, được đón tiếp vô cùng chu đáo tới từ vị trí Nhị Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão của Bạch Hổ Tộc. Long thực sự bị choáng ngợp trước nối kiến trúc nửa cổ trang nửa hiện đại của nơi này, Bạch Hổ Sơn không chỉ có một ngọn núi mà là tổ hợp của 3 ngọn núi hùng vĩ tạo thành. Hơn nữa nơi này tuyết phủ trắng xóa nên ai tới đây cũng được tặng một chiếc áo lông để giữ ấm.
"Đù lạnh vãi! Hơn cái lần đi SaPa cùng Bảo Nguyên nhiều!" Long thầm cảm thán.
Chắc là do khí hậu lạnh quanh năm nên con gái Bạch Hổ Tộc có nước da trắng ngần không tỳ vết, hai má lại có chút hồng nên nhìn rất đáng yêu...đa số đều có nhan sắc trung bình trở lên chứ hiếm có ai xấu.
Tại quảng trường lớn, nơi xắp xếp rất nhiều mái che và ghế ngồi cao cấp dành cho khách quý...Long đã an tọa và đưa mắt liếc gái xung quanh ( gì chứ riêng khoản này khó bỏ được ).
Không chỉ có người của học viện Thiên Vương được mời mà còn của một vài thế lực khác, điển hình là một người ăn mặc dị hợp như tướng cướp ngồi gần Long.
Buổi lễ thức tỉnh nên không dài dòng dây dưa mà trực tiếp vào vấn đề luôn, cũng giống như bao nơi khác thì sẽ có một thiết bị đặc biệt để kiểm tra linh hồn. Nó là sự pha trộn của máy chạy bộ, cân sức khỏe, thiết bị hỗ trợ tập gym hợp lại mà thành.
Tất cả trẻ em 10 tuổi của tộc đều được tham gia ngoại trừ trường hợp như Bạch Linh Nhi. Nhưng trước hết cũng phải giới thiệu sơ qua về những khách mời đặc biệt.
Màn giới thiệu này cũng chẳng có gì to tác khi những cái tên được nổ ra hiệu trưởng Cường đều lắc đầu không quan tâm. Cho tới khi người ăn mặc dị hợp ngồi bên cạnh Long được xướng tên : " Hôm nay có sự xuất hiện của một vị khách mời đặc biệt tới từ Thiên Lang tộc...Lang Khiếu Thiên."
"Lang Khiếu Thiên sao?" Hiệu trưởng Cường nhíu mày thầm nói, Long cũng nhận ra thầy Cường không có thiện cảm với người tên Lang Khiếu Thiên kia nhưng cũng không tiện hỏi.
Sau khi giới thiệu hết khách quý thì buổi lễ thức tỉnh chính thức bắt đầu, mỗi một đứa trẻ lên sẽ đứng lên trên thiết bị kiểm tra, sau đó một chiếc lồng kính sẽ được hạ xuống và chiếu ánh sáng vào người trong vòng 10 giây, sau khi lồng kính được nhấc lên thì thông tin được phát ra bằng âm thanh cho tất cả cùng nghe thấy : " Bạch Trầm Hương - giới tính nữ - linh hồn đạt tiêu chuẩn."
Muốn tu luyện không chỉ xét tư chất mà còn phải xét về linh hồn, linh hồn không đạt tiêu chuẩn, linh hồn đạt tiêu chuẩn và linh hồn vượt tiêu chuẩn.
Một người có tư chất vàng nhưng lại mang linh hồn không đạt tiêu chuẩn sẽ khó tu luyện hơn người mang tư chất xanh lục nhưng lại có linh hồn đạt tiêu chuẩn.
Long cũng từng tham gia lễ thức tỉnh tại học viện nên nắm khá rõ vấn đề này, tiếp theo đó những đứa trẻ khác cũng đều lên kiểm tra, linh hồn không đạt tiêu chuẩn mà lại còn mang tư chất trắng nữa thì đúng thực sự là phế vật cho dù có bỏ công cả đời tu luyện cũng chỉ một đời yếu kém cho nên ai sở hữu những thứ đó đa phần là rời bỏ gia tộc mà tới nơi thôn dã sống cuộc sống của dân thường.
Ngược lại những ai có tư chất vàng trở lên lại mang linh hồn vượt tiêu chuẩn thì xếp vào diện thiên tài, được bồi dưỡng đầy đủ để tương lai làm rạng danh gia tộc. Cuộc kiểm tra lần này đa số là đạt tiêu chuẩn, chỉ có một vài trường hợp không đạt chiêu chuẩn quay về chuẩn bị hành lý xuống núi hoặc cả đời làm người hầu.
Còn về phần những người vượt tiêu chuẩn thì vẫn chưa thấy xuất hiện khi mà lượng trẻ em đã sắp hết. Sau khi người cuối cùng lên kiểm tra cũng chỉ cho ra kết quả linh hồn đạt tiêu chuẩn. Buổi lễ kết thúc vớu những cái tên ưu tú nhất sẽ theo hiệu trưởng Cường về học viện Thiên Vương theo học và phát triển.
Sau buổi lễ, Long được ở lại đây 3 ngày chủ yếu là để được chơi xa lâu ngày, một số người khá tò mò về hắn khi thấy một thằng nhóc 10 tuổi ngồi cạnh hiệu trưởng Cường...nghi ngờ gán xuống rằng hắn là con trai của thầy Cường.
Đại Trưởng Lão Bạch Thiên Ngạo của Bạch Hổ tộc đích thân mời thầy Cường tới thư phòng để nói chuyện nên Long được dịp thăm quan Bạch Hổ Sơn kĩ hơn.
Đám trẻ cùng lứa tuổi thấy Long thì như thấy người ngoài hành tinh xúm lại hỏi truyện vì từ bé tới giờ chúng chưa gặp người ngoại tộc nào. Nhưng chủ yếu là chúng tò mò xem Long là nam hay là nữ bởi gương mặt đẹp như trong tranh của hắn.
Đám trẻ khá vui tính nên Long cũng thân thiện đối đáp, sau đó chúng còn rủ Long chơi trượt tuyết và tên này đồng ý ngay tắc lự ( già đầu rồi mà vẫn ham chơi ).
Lũ trẻ kéo nhau ra sường núi, nơi có khoảng dốc vừa đủ và rộng rãi để trượt tuyết.
"Ngươi là người mới, đứng xem bọn ta làm mẫu trước." Một đứa bé trai kháu khỉnh lên tiếng.
"Ài...trò này ta có biết...nhìn đây!" Long quẹt mũi ra oai, sau đó trèo lên chiếc xe trượt tuyết nhỏ rồi đạp tạo đà đẩy nó xuống sườn dốc.
Xèo!
Long lao như tên bắn xuống sườn dốc rồi mới ớ ra : " Ủa rồi phanh chỗ nào?"
Cả Long và chiếc xe trượt tuyết lao vào một tảng đá nhỏ và đổi hướng chao đảo, Long chưa có kinh nghiệm nên cứ lắc người bừa để đổi hướng chiếc xe nhưng nào ngờ hắn làm sai tư thế và chiếc xe lao thẳng qua sườn dốc xuống một bề mặt toàn là đá nhọn.
Đám trẻ phía trên nhìn thấy thế thì vô cùng hoảng sợ liền trèo lên xe trượt tuyết khác mà lao xuống để cứu hắn.
"Đù má!" Long ngồi nẩy như bóng bàn trên xe khi lướt qua mặt đá gồ ghề, cảm giác đam mê tốc độ trỗi dậy nên hắn bắt đầu thích thú : " Phê rồi!"
Phía tận cùng của bãi đá là một vực sâu hun hút, Long vừa nhận ra vội quay đầu lại nhìn thì thấy đám trẻ kia cũng đã vượt tới bãi đá mà sắp bắt kịp hắn. Long vội vàng tạo ra một sợi dây dích lôi điện rồi ném nó vào một tảng đá lớn sau đó dùng sức kéo mạnh cho chiếc xe của hắn đổi hướng và dừng lại ngay sát bờ vực.
Ngay sau đó Long lướt như bay ngược lại vừa tạo ra một sợi xích dài quấn quanh những tảng đá tạo thành một tấm lưới.
"Mau dừng xe lại!" Đám trẻ cũng nhìn thấy vách núi và hô hào nhau nhưng không thể bởi khi vừa bóp phanh thì bị những tảng đã nhỏ chèn vào phá vỡ tay phanh, tổng cộng 5 chiếc xe trượt tuyết mất phanh đang lao ầm ầm xuống sườn dốc.
Rồi những chiếc xe bị những sợi xích của Long chặn đứng nhưng người thì không, đám trẻ bị hất văng lên cao hướng về vực sâu rơi xuống.
Long phóng lên cao, tập trung cao độ rồi chớp mắt một cái tạo ra hàng loạt dợi dây xích khác quấn lấy bọn trẻ rồi kéo chúng lại.
Bịch!
Tất cả rơi xuống đất và an toàn chỉ xây sát nhẹ. Long cũng thở phào nhẹ nhõm khi cứu được hết. Bấy giờ lũ trẻ mới hoàn hồn và xúm lại phía Long khen ngợi hắn cùng ơn cứu mạng.
"Có gì đâu! Nhưng các ngươi nhớ đừng nói cho ai biết về những chuyện vừa xảy ra nhé, hiệu trưởng Cường sẽ đuổi học ta mất." Long gãi đầu ngại ngùng nói.
"Được! Bọn ta sẽ giữ bí mật."
Linh Giới rộng lớn là nơi vạn tộc sinh sôi và phát triển, không biết đã bao nhiêu thời kì đã đi qua và bao nhiêu tộc loài sinh ra và mất đi.
Bạch Hổ Tộc, một tộc Linh Thú cao giai từ khi sinh ra đã có hình dáng giống với nhân loại nhưng có thể biến hình theo bản năng. Tộc này sống tại một ngọn núi tên là Bạch Hổ Sơn, quanh năm giá rét tuyết phủ.
Hôm nay là ngày giỗ 10 năm của tộc trưởng Bạch Hổ Tộc đời trước, trái với những đời tộc trưởng trước đó khi chết sẽ được tổ chức lễ tang long trọng cùng ngày giỗ sẽ được cả tộc thắp hương khấn vái. Tộc trưởng đời trước do gặp một sự cố hy hữu nên chết rất thảm, hơn nữa lại còn mang tiếng oan muôn đời nhưng không ai biết ngoại trừ hai người duy nhất là vợ và mẹ của vị tộc trưởng này.
Do mang lại nỗi nhục cho Bạch Hổ Tộc nên vị tộc trưởng quá cố này không được thờ phụng hay cúng giỗ gì cả mà bị những người trong tộc xem như không tồn tại. Nhưng trước khi chết thì vị này đã gieo một sinh linh vào bụng vợ mình, đến nay cũng đã 10 năm trôi qua với cuộc sống tủi hờn khổ cực của vợ hắn. Vợ của một kẻ mang lại nỗi ô nhục thì cũng bị xem là hèn kém, từ một vị tộc trưởng phu nhân bị đầy xuống làm nô tỳ quét dọn nhà bếp không thể ngóc đầu lên.
Người vợ của vị tộc trưởng quá cố tên Bạch Hoa Liên, nhan sắc hơn người thiên phú tu luyện cũng rất khá nhưng bị kẻ khác phong ấn linh lực nên chẳng khác nào người thường. Nhưng trời không tuyệt đường sống bất kì ai, ngày nàng sinh đứa con của nàng và chồng ra cũng là ngày trên trời nổi lên sấm chớp giữa ban ngày.
Con gái của nàng, giọt máu cuối cùng của vị tộc trưởng quá cố tên Bạch Linh Nhi. Năm nay vừa tròn 10 tuổi, thường hay mặc bộ đồ quê mùa dành cho nô tỳ trong gia tộc, cô bé không hề biết cha mình là tộc trưởng hay nỗi ô nhục của gia tộc...mẹ cô bé giấu hết chuyện về cha để cô bé không bị ảnh hưởng ngay từ nhỏ. Linh Nhi có đôi mắt đẹp mê hồn, bộ dáng như hoa như ngọc thập phần đáng yêu. Nếu để đem ra so sánh với Xuân Mai hay Tử Vân có khi còn nhỉnh hơn một chút.
Giống như bao đứa trẻ khác, đến năm 10 tuổi thì sẽ thức tỉnh linh hồn. Nhưng do mang thân phận kẻ hầu người hạ nên Linh Nhi không có tư cách tham dự lễ thức tỉnh của gia tộc.
Bạch Hổ tộc trên dưới cả vạn nhân khẩu, thực lực cũng tương đối với rất nhiều Linh Úy, kha khá Linh Tá, vài trăm người Linh Tướng và mấy chục người đạt Linh Vương. Đem lên bàn cân cũng thuộc loại có máu mặt trong Đại Việt Đế Quốc. ( Đại Việt Đế Quốc có diện tích gấp nhiều lần diện tích Việt Nam ở trái đất, địa hình cùng khí hậu thì khác xa nhau.)
Hôm nay là ngày giỗ của cha Linh Nhi, cũng là ngày mà lễ thức tỉnh của gia tộc được diễn ra. Do chồng chết không tìm thấy xác nên Bạch Hoa Liên đã đắp một ngôi mộ giả sâu trong vườn để nhan khói cho chồng. Hôm nay cũng vậy, nàng chuẩn bị ít hoa quả lấy từ nhà bếp đem thắp hương rồi khấn : " Tướng công trên trời cao có linh thiêng! Hôm nay là ngày con gái chúng ta vừa tròn 10 tuổi...chàng hãy phù hộ cho con bé có thể mang tư chất nghịch thiên để thoát khỏi kiếp sống bần hèn này."
Bạch Hổ Sơn cùng với Học Viên Thiên Vương từng có giao tình, lễ thức tỉnh năm nay cũng là một dịp để Bạch Hổ tộc có thể gửi gắm những đứa trẻ ưu tú của tộc theo học tại học viện Thiên Vương. Càng nhiều học viên nhập học thì học viện càng có tiếng vang, đôi bên cùng có lợi nên mối giao tình này khá là bền chặt.
Những lần trước đều do hiệu trưởng Cường cùng cô Thùy Dung đi nhưng lần này cô thùy Dung bận việc gia đình nên không đi được đành phải để hiệu trưởng cường đi với một người khác do nàng đề xuất.
"Hiệu trưởng...em nghĩ thầy nên dẫn theo trò Long. Dù sao cậu bé cũng là một viên ngọc sáng nhưng vẫn còn rất thô, cho đi trải nghiệm ở những nơi khác để thấy rằng mình nhỏ bé thế nào sẽ giúp cậu bé tiến dài trong tương lai."
Hiệu tưởng Cường suy nghĩ một lát, sau đó cũng gật đầu : " Cũng được! Dù gì ta cũng cần cậu bé ấy giúp một việc, nếu được thì càng tốt."
Long nghe tin được đi chơi xa thì hí hửng gật đầu luôn, sau đó cả hai được xe linh mã chở tới tận chân núi Bạch Hổ Sơn. Vừa đi hiệu trưởng Cường vừa nói sơ qua cho Long nghe về Bạch Hổ tộc, nói rằng nữ nhân của Bạch Hổ tộc rất đẹp...làm Long sáng cả mắt.
Do mâu thuẫn nội bộ mấy năm nay nên vị trí tộc trưởng vẫn chưc có ai đảm nhiệm. Các trưởng lão đều là phải họp mỗi khi đưa ra quyết định quan trọng.
Lễ thức tỉnh năm nay được tổ chức hoành tráng nhất so với mấy năm trước, trên đỉnh Bạch Hổ Sơn là một khu kiến trúc đồ sộ...nơi diễn ra buổi lễ thức tỉnh, toàn bộ tộc nhân đều có mặt không khí hết sức náo nhiệt.
Hiệu trưởng Cường cùng Long là khách mời danh dự, được đón tiếp vô cùng chu đáo tới từ vị trí Nhị Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão của Bạch Hổ Tộc. Long thực sự bị choáng ngợp trước nối kiến trúc nửa cổ trang nửa hiện đại của nơi này, Bạch Hổ Sơn không chỉ có một ngọn núi mà là tổ hợp của 3 ngọn núi hùng vĩ tạo thành. Hơn nữa nơi này tuyết phủ trắng xóa nên ai tới đây cũng được tặng một chiếc áo lông để giữ ấm.
"Đù lạnh vãi! Hơn cái lần đi SaPa cùng Bảo Nguyên nhiều!" Long thầm cảm thán.
Chắc là do khí hậu lạnh quanh năm nên con gái Bạch Hổ Tộc có nước da trắng ngần không tỳ vết, hai má lại có chút hồng nên nhìn rất đáng yêu...đa số đều có nhan sắc trung bình trở lên chứ hiếm có ai xấu.
Tại quảng trường lớn, nơi xắp xếp rất nhiều mái che và ghế ngồi cao cấp dành cho khách quý...Long đã an tọa và đưa mắt liếc gái xung quanh ( gì chứ riêng khoản này khó bỏ được ).
Không chỉ có người của học viện Thiên Vương được mời mà còn của một vài thế lực khác, điển hình là một người ăn mặc dị hợp như tướng cướp ngồi gần Long.
Buổi lễ thức tỉnh nên không dài dòng dây dưa mà trực tiếp vào vấn đề luôn, cũng giống như bao nơi khác thì sẽ có một thiết bị đặc biệt để kiểm tra linh hồn. Nó là sự pha trộn của máy chạy bộ, cân sức khỏe, thiết bị hỗ trợ tập gym hợp lại mà thành.
Tất cả trẻ em 10 tuổi của tộc đều được tham gia ngoại trừ trường hợp như Bạch Linh Nhi. Nhưng trước hết cũng phải giới thiệu sơ qua về những khách mời đặc biệt.
Màn giới thiệu này cũng chẳng có gì to tác khi những cái tên được nổ ra hiệu trưởng Cường đều lắc đầu không quan tâm. Cho tới khi người ăn mặc dị hợp ngồi bên cạnh Long được xướng tên : " Hôm nay có sự xuất hiện của một vị khách mời đặc biệt tới từ Thiên Lang tộc...Lang Khiếu Thiên."
"Lang Khiếu Thiên sao?" Hiệu trưởng Cường nhíu mày thầm nói, Long cũng nhận ra thầy Cường không có thiện cảm với người tên Lang Khiếu Thiên kia nhưng cũng không tiện hỏi.
Sau khi giới thiệu hết khách quý thì buổi lễ thức tỉnh chính thức bắt đầu, mỗi một đứa trẻ lên sẽ đứng lên trên thiết bị kiểm tra, sau đó một chiếc lồng kính sẽ được hạ xuống và chiếu ánh sáng vào người trong vòng 10 giây, sau khi lồng kính được nhấc lên thì thông tin được phát ra bằng âm thanh cho tất cả cùng nghe thấy : " Bạch Trầm Hương - giới tính nữ - linh hồn đạt tiêu chuẩn."
Muốn tu luyện không chỉ xét tư chất mà còn phải xét về linh hồn, linh hồn không đạt tiêu chuẩn, linh hồn đạt tiêu chuẩn và linh hồn vượt tiêu chuẩn.
Một người có tư chất vàng nhưng lại mang linh hồn không đạt tiêu chuẩn sẽ khó tu luyện hơn người mang tư chất xanh lục nhưng lại có linh hồn đạt tiêu chuẩn.
Long cũng từng tham gia lễ thức tỉnh tại học viện nên nắm khá rõ vấn đề này, tiếp theo đó những đứa trẻ khác cũng đều lên kiểm tra, linh hồn không đạt tiêu chuẩn mà lại còn mang tư chất trắng nữa thì đúng thực sự là phế vật cho dù có bỏ công cả đời tu luyện cũng chỉ một đời yếu kém cho nên ai sở hữu những thứ đó đa phần là rời bỏ gia tộc mà tới nơi thôn dã sống cuộc sống của dân thường.
Ngược lại những ai có tư chất vàng trở lên lại mang linh hồn vượt tiêu chuẩn thì xếp vào diện thiên tài, được bồi dưỡng đầy đủ để tương lai làm rạng danh gia tộc. Cuộc kiểm tra lần này đa số là đạt tiêu chuẩn, chỉ có một vài trường hợp không đạt chiêu chuẩn quay về chuẩn bị hành lý xuống núi hoặc cả đời làm người hầu.
Còn về phần những người vượt tiêu chuẩn thì vẫn chưa thấy xuất hiện khi mà lượng trẻ em đã sắp hết. Sau khi người cuối cùng lên kiểm tra cũng chỉ cho ra kết quả linh hồn đạt tiêu chuẩn. Buổi lễ kết thúc vớu những cái tên ưu tú nhất sẽ theo hiệu trưởng Cường về học viện Thiên Vương theo học và phát triển.
Sau buổi lễ, Long được ở lại đây 3 ngày chủ yếu là để được chơi xa lâu ngày, một số người khá tò mò về hắn khi thấy một thằng nhóc 10 tuổi ngồi cạnh hiệu trưởng Cường...nghi ngờ gán xuống rằng hắn là con trai của thầy Cường.
Đại Trưởng Lão Bạch Thiên Ngạo của Bạch Hổ tộc đích thân mời thầy Cường tới thư phòng để nói chuyện nên Long được dịp thăm quan Bạch Hổ Sơn kĩ hơn.
Đám trẻ cùng lứa tuổi thấy Long thì như thấy người ngoài hành tinh xúm lại hỏi truyện vì từ bé tới giờ chúng chưa gặp người ngoại tộc nào. Nhưng chủ yếu là chúng tò mò xem Long là nam hay là nữ bởi gương mặt đẹp như trong tranh của hắn.
Đám trẻ khá vui tính nên Long cũng thân thiện đối đáp, sau đó chúng còn rủ Long chơi trượt tuyết và tên này đồng ý ngay tắc lự ( già đầu rồi mà vẫn ham chơi ).
Lũ trẻ kéo nhau ra sường núi, nơi có khoảng dốc vừa đủ và rộng rãi để trượt tuyết.
"Ngươi là người mới, đứng xem bọn ta làm mẫu trước." Một đứa bé trai kháu khỉnh lên tiếng.
"Ài...trò này ta có biết...nhìn đây!" Long quẹt mũi ra oai, sau đó trèo lên chiếc xe trượt tuyết nhỏ rồi đạp tạo đà đẩy nó xuống sườn dốc.
Xèo!
Long lao như tên bắn xuống sườn dốc rồi mới ớ ra : " Ủa rồi phanh chỗ nào?"
Cả Long và chiếc xe trượt tuyết lao vào một tảng đá nhỏ và đổi hướng chao đảo, Long chưa có kinh nghiệm nên cứ lắc người bừa để đổi hướng chiếc xe nhưng nào ngờ hắn làm sai tư thế và chiếc xe lao thẳng qua sườn dốc xuống một bề mặt toàn là đá nhọn.
Đám trẻ phía trên nhìn thấy thế thì vô cùng hoảng sợ liền trèo lên xe trượt tuyết khác mà lao xuống để cứu hắn.
"Đù má!" Long ngồi nẩy như bóng bàn trên xe khi lướt qua mặt đá gồ ghề, cảm giác đam mê tốc độ trỗi dậy nên hắn bắt đầu thích thú : " Phê rồi!"
Phía tận cùng của bãi đá là một vực sâu hun hút, Long vừa nhận ra vội quay đầu lại nhìn thì thấy đám trẻ kia cũng đã vượt tới bãi đá mà sắp bắt kịp hắn. Long vội vàng tạo ra một sợi dây dích lôi điện rồi ném nó vào một tảng đá lớn sau đó dùng sức kéo mạnh cho chiếc xe của hắn đổi hướng và dừng lại ngay sát bờ vực.
Ngay sau đó Long lướt như bay ngược lại vừa tạo ra một sợi xích dài quấn quanh những tảng đá tạo thành một tấm lưới.
"Mau dừng xe lại!" Đám trẻ cũng nhìn thấy vách núi và hô hào nhau nhưng không thể bởi khi vừa bóp phanh thì bị những tảng đã nhỏ chèn vào phá vỡ tay phanh, tổng cộng 5 chiếc xe trượt tuyết mất phanh đang lao ầm ầm xuống sườn dốc.
Rồi những chiếc xe bị những sợi xích của Long chặn đứng nhưng người thì không, đám trẻ bị hất văng lên cao hướng về vực sâu rơi xuống.
Long phóng lên cao, tập trung cao độ rồi chớp mắt một cái tạo ra hàng loạt dợi dây xích khác quấn lấy bọn trẻ rồi kéo chúng lại.
Bịch!
Tất cả rơi xuống đất và an toàn chỉ xây sát nhẹ. Long cũng thở phào nhẹ nhõm khi cứu được hết. Bấy giờ lũ trẻ mới hoàn hồn và xúm lại phía Long khen ngợi hắn cùng ơn cứu mạng.
"Có gì đâu! Nhưng các ngươi nhớ đừng nói cho ai biết về những chuyện vừa xảy ra nhé, hiệu trưởng Cường sẽ đuổi học ta mất." Long gãi đầu ngại ngùng nói.
"Được! Bọn ta sẽ giữ bí mật."