Anh Trai Thần Cấp
Chương 52 : Cuộc Chiến Cấp Đế
Ngày đăng: 00:57 27/06/20
"Cắn thuốc như vậy thì ai chơi lại mày!"
Hoàng Quân như già thêm cả 20 tuổi, hắn bắt đầu mọc râu và tóc có xuất hiện sợi bạc.
"Tuyệt Sinh Thánh Đan!" Long thốt lên.
Hoàng Quân cười mỉa, nói giọng khàn khàn : " Đúng rồi đấy! Loại đan cấp cao này tao mua trên mạng, công dụng là làm thực lực bộc phát gấp mấy lần ban đầu nhưng cái giá đổi lại là tuổi thọ."
" Mày thực sự quá ngu!" Long trợn mắt mắng.
" Haha...chỉ cần mày chết! Diệp Thanh sẽ là của tao...mất đi 20 năm tuổi thọ thì sao chứ!" Hoàng Quân chua chát nói, sau đó hắn gầm lên rồi lao về phía Long chém mã tấu như múa quạt.
"CHẾT ĐI!"
Lúc này sức mạnh của Hoàng Quân được nâng lên một tầm cao mới, Long nghiêng đầu né nhát mã tấu mà để lại vài sợi tóc rơi xuống.
" Xem ra thằng này điên thật rồi! Khốn kiếp mình không còn sức." Long nghiến răng mắng thầm, sau đó lại phải di chuyển để tránh mã tấu.
Nhờ có Kì Vũ ra tay nhanh gọn lẹ, đám đàn em của Hoàng Quân nhanh chóng bị đánh bại.
Lúc này chỉ còn lác đác vài tên khá mạnh cùng với Hoàng Quân.
Long vừa né đòn vừa nói : " Mày thua rồi!"
" TAO CHƯA THUA!"
Hoàng Quân gầm lên rồi đạp đất phóng lên cao bổ xuống, đúng lúc này Diệp Thanh lao tới dùng cú đấm được cường hóa của mình đánh trúng thanh mã tấu khiến nó tuột khỏi tay Hoàng Quân và cắm chặt vào tường.
Rồi nàng tung chưởng vào bụng hắn khiến hắn ngã trượt dài ra phía sau.
Hoàng Quân gượng dậy, thấy người mình yêu đang tiến tới đỡ lấy tình địch thì thù hận càng tăng cao. Hắn quát lên : " DIỆP THANH! MAU TRÁNH SANG MỘT BÊN, ĐÂY LÀ VIỆC GIỮA HAI THẰNG ĐÀN ÔNG."
" Không sao chứ!" Diệp Thanh không quan tâm đến lời nói của Hoàng Quân, quay sang hỏi han Long.
" Vẫn chưa chết được đâu!" Long cười khổ, sau đó được nàng đỡ dậy rồi nhìn Hoàng Quân nói : " Nếu mày đã cứng đầu như vậy thì tao nói cho mày biết một chuyện..."
Long ôm eo Diệp Thanh rồi kéo về phía mình khiến nàng bối rối, trước ánh mắt phát điên của Hoàng Quân, Long nói dõng dạc : " Diệp Thanh và tao đang hẹn hò! Nàng chắc chắn sẽ làm vợ tao nên mày bỏ ý định mù quáng ấy đi."
" Không thể nào! Mày nói dối không biết ngượng mồm." Hoàng Quân chua chát nói, sau đó quay sang hỏi Diệp Thanh : " Có đúng như nó nói không? Em nói cho anh biết đi."
Diệp Thanh bên ngoài vẻ mặt vẫn giữ nét bình thản nhưng trong lòng là hỗn loạn, khi Long nói sẽ cưới nàng làm vợ thì nàng cảm thấy hạnh phúc vô cùng nhưng nàng cũng thấy có lỗi với Hoàng Quân. Tuy nàng không yêu hắn nhưng hắn rất yêu nàng, nàng biết điều đó nhưng tình yêu từ một phía sẽ chẳng đi tới kết quả.
"Đúng!" Diệp Thanh khẳng định chắc nịch.
Văn Phong đứng đó vỗ tay rồi thầm nghĩ :
"Lại có đám ăn rồi!"
Kì Vũ không thích xem phim ngôn tình, hắn quay lưng bỏ đi : " Mọi việc ở đây ổn rồi! Ta về Chu Tước quán một chuyến."
"Còn đi đâu được nữa!" Một giọng nói từ trên trời vọng xuống làm cả đám giật mình ngước lên trên.
Từ trên cao, một lão già râu tóc bạc phơ khoang tay nhìn xuống bên dưới. Lão đã chứng kiến tất cả cuộc đánh nhau và giờ là lúc thể hiện.
Kì Vũ lo lắng nói : " Đứng được trên không khí, lão già này cấp Đế trở lên."
"Cấp Đế!" Long há mồm hỏi lại.
Tiểu Hắc cung cấp thông tin : " Khi đạt tới Đế cấp! Một người có thể càn quét cả một đội quân của một quốc gia. Bay không cần cánh, xé rách không gian, sức mạnh phi thường, một cú đấm đơn giản của người Đế cấp dễ dàng nghiền nát một chiếc ô tô."
"Địu mé vậy ai chơi lại!" Long kinh hãi nói, Diệp Thanh cũng cảm thấy sức mạnh khủng khiếp từ kẻ kia nên nắm chặt tay Long.
Lão già đứng trên không đưa tay lên phất nhẹ một cái, toàn bộ mọi người ở phía dưới như có thứ gì đó đè lên không thể di chuyển hay đứng vững.
Long, Diệp Thanh cùng những người khác bị uy áp cấp Đế ép như giun dế xuống đất không thể kháng cự hay nói chuyện.
" Đau quá! Đây là sức mạnh tuyệt đối của Đế sao?" Long thầm nghĩ, hiện tại hắn như có tảng đá hàng tấn đè nên người vậy.
Lão già liếc mắt về phía Hoàng Quân lạnh nhạt nói : " Thằng cháu vô dụng!"
Lão già lại đảo mắt qua một lượt đám người Long rồi vuốt râu : " Một đám vắt mũi chưa sạch! Để hôm nay lão thay trời hành đạo vậy."
Dứt câu, lão già điểm tay lên phía trước, từ đầu ngón tay lão xuất hiện một quả cầu lửa nhỏ và bành chướng khủng khiếp. Sức nóng lan ra làm không khí vặn vẹo, nằm dưới đất mà Long vẫn cảm thấy cơ thể nóng rát.
Diệp Thanh bên cạnh cũng đang chống trọi với uy áp khủng khiếp. Nàng cố với tay nắm lấy tay Long như muốn nói rằng nàng rất không ổn.
" Long! Em...đau quá!"
Tiếng nói như xé lòng, Long cố gắng an ủi trong vô vọng : " Đừng....sợ!"
Nói là nói vậy chứ Long biết là số mình đã xong, ngay cả Tiểu Hắc cũng dự đoán cái chết của hắn là 99%.
Lão già điểm tay lần nữa, quả cầu lửa khổng lồ rơi xuống bên dưới.
Cách đó vài km, một cậu bé đang ngồi chơi game trong phòng thấy có ánh sánh đỏ rực liền nhìn qua cửa sổ lầu 7 thấy một vật gì đó như quả bóng lửa đang rơi từ trên trời xuống đất.
Không nói đâu xa, những người hàng xóm bên cạnh võ quán cũng đang nhìn lên trời nơi quả cầu rơi xuống. Họ biết mình không thể thoát nên đành ôm nhau để chờ đợi cái chết.
Ở ngay vị trí quả cầu chuẩn bị rơi xuống, Hoàng Quân được một cánh tay từ cổng không gian mở ra bên cạnh kéo vào trong và biến mất. Còn đám người bên dưới thì nếu không có kì tích nào xuất hiện thì cái chết chỉ là sớm hay muộn.
Nhưng đó là 'nếu', Long khồng toàn bộ sức lực mình đang có để đứng dậy mặc cho uy áp cấp Đế vẫn không ngừng ép xuống điên cuồng.
Hắn tạo ra một quả cầu sấm sét bằng toàn bộ sức mạnh sót lại rồi ném về phía trước trong vô vọng. Sự vô vọng tuyệt đối khi mà quả cầu sét đó bị uy áp đánh bật ngược lại rơi xuống đất và phát nổ. Long cũng khụy xuống vì quá kiệt sức.
Quả cầu rơi xuống nhưng khi còn cách vài mét thì dừng lại. Uy áp cũng được giải trừ, mọi người mừng rỡ vội chạy ra khỏi nơi đó, do sức nóng quá cao nên quần áo bị đốt sạch. Long vừa kịp ôm lấy Diệp Thanh mà lao ra khỏi đó cũng là lúc quần áo hai người bị cháy gần hết.
Nàng đỏ mặt vội lấy tay che đi những chỗ bị phơi bày, Long thì chiếc áo tạm dùng được nên cởi ra khoác cho nàng.
Lúc này, hắn mới để ý đến việc quả cầu lửa đột ngột dừng lại. Hóa ra từ trên cao, một bóng người khác đang đứng trên không khí đối diện với lão già kia.
"Hoàng Phi! Ngươi già rồi vẫn không thay đổi được cái tính cục xúc đó." Hồng Mông trưởng lão nói. Ngài trừng mắt một cái khiến quả cầu lửa từ từ cách xa mặt đất và bay ngược lên trên.
Hồng Mông một thân áo trắng, râu tóc phất phơ bay trong gió. Phía sau lưng lão là đôi cánh bướm hồng phấn xinh lung linh huyền ảo.
Long mừng rỡ mắng : " Lão già chết dẫm! Cuối cùng lão cúng tới."
Hoàng Phi lão nhân nhìn bộ dạng của Hồng Mông thì cười mỉa : " Haha! Hồng cá tính..."
"Thì sao? Ta ghét sự giả dối." Hồng Mông trưởng lão nói, lão đưa tay ra phía trước như muốn bóp nát không khí, quả cầu lửa khổng lồ kia ngày một bị kéo lên cao trên không.
Hoàng Phi lão nhân cũng dùng sức khống chế chiêu thức của bản thân, cả hai rơi vào thế giằng co nhưng vẫn nhỉnh hơn một chút từ phía Hồng Mông trưởng lão.
Sóng xung kích cùng với gió lốc bùng phát khiến mọi thứ xung quanh hoang tàn đổ vỡ, sức phá hoại cấp Đế thật kinh khủng và may cho đám người Long ở bên dưới là hai gã này đánh nhau trên cao hàng trăm mét chứ nếu không thì uy áp cấp Đế cũng đủ đánh họ tan xác.
Khi hai con quái vật đang đánh nhau trên cao, Long ở bên dưới đang bế Diệp Thanh chạy khỏi nguy hiểm. Văn Phong cùng Kì Vũ dẫn theo những môn sinh còn sống chạy theo lối cửa sau để thoát ra khỏi nơi sắp sụp đổ này.
Long chạy tới lối ra, hắn nói : " Sắp thoát rồi!"
Binh!
Long va phải một bức tường vô hình và bị dội ngược lại.
Chuyện gì thế : " Văn Phong chạy tới nơi hỏi."
Kì vũ rút kiếm chém một đường về phía trước và cũng bị dội ngược lại. Hắn nhíu mày : " Kết giới cấp Đế của lão già kia chắc quá, không phá nổi."
"Kết giới sao? Vậy là phải đánh bại lão già đó thì chúng ta mới thoát được." Văn Phong đoán, sau đó cả đám nhìn lên trời.
Hồng Mông trưởng lão nhấc tay lên, một làn khói màu hồng phấn xuất hiện và tụ lại thành một thanh kiếm màu hồng giống như được tạo ra từ đá quý, lão cầm lấy cán kiếm và vung một đường chém quả cầu lửa khổng lồ kia làm đôi rồi phát nổ một tiếng kinh thiên.
Hoàng Phi lão nhân cũng không vừa, lão tạo ra một lỗ hổng không gian nhỏ rồi đưa tay vào lấy ra một thanh kiếm dài với lưỡi kiếm bốc cháy.
Hai con quái vật cấp Đế lao vào nhau, hai lưỡi kiếm va chạm liên tục rồi lại văng ra. Hồng Mông trưởng lão bay lui lại rồi vung kiếm chém một vầng bán nguyệt kiếm khí màu hồng phấn khổng lồ về phía đối thủ.
"Trò vặt!" Hoàng Phi lão nhân nhếch mép bay lên né đòn rồi tạo ra hàng loạt lưỡi kiếm lửa rồi phóng về phía đối thủ như đạn bắn.
Rầm Rầm Rầm!
Tiếng đánh nhau nổ rền vang trên bầu trời, mọi người ở trong khu vực đứng từ phía xa chỉ nhìn thấy những đám mây màu hồng và những tia lửa lợn qua lượn lại trên trời.
ẦM! ẦM! ẦM!
Mặt trời bắt đầu lặn...
Rồi giống như tiếng sấm rền, rất nhiều người đem điện thoại ra quay clip lại để tung lên mạng cây view.
Khiết Băng ngồi trên sân thượng với Thu An, Ngọc Anh, cả 3 nàng đều đang hướng mắt về phía những luồng sáng lượn lờ và khen đẹp.
Công hiệu trưởng Thanh Hà xinh đẹp thì đang cặm cụi nấu bữa tối cho con gái ăn, bất giác nàng nhìn qua cửa sổ lầu 2 nhà mình và thấy những luồng sáng phía chân trời.
"Mẹ ơi mẹ ơi! Kia là ánh sáng gì thế ạ?" Cô bé níu tay mẹ chỉ ra ngoài hỏi.
Thanh Hà lắc đầu : " Mẹ không biết nhưng nó thật đẹp."
Hai người đánh nhau mỗi lúc một kịch liệt, những đòn đánh mang tính hủy diệt liên tục được tung ra và né đi đến từ cả hai.
Ở cấp độ này, 2 lão có thể đánh nhau cả ngày bởi lượng sức mạnh chứa trong người quá lớn.
Long , Diệp Thanh, Văn Phong cùng Kì Vũ đã dùng mọi cách nhưng vẫn không phá được bức tường kết giới đó.
Chợt một đạo ánh sáng mạnh khủng khiếp bắn thẳng về phía bọn họ khiến tất cả chạy toán loạn.
Long vừa ôm đầu vừa mắng : " Đúng là trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết!"
Hoàng Quân như già thêm cả 20 tuổi, hắn bắt đầu mọc râu và tóc có xuất hiện sợi bạc.
"Tuyệt Sinh Thánh Đan!" Long thốt lên.
Hoàng Quân cười mỉa, nói giọng khàn khàn : " Đúng rồi đấy! Loại đan cấp cao này tao mua trên mạng, công dụng là làm thực lực bộc phát gấp mấy lần ban đầu nhưng cái giá đổi lại là tuổi thọ."
" Mày thực sự quá ngu!" Long trợn mắt mắng.
" Haha...chỉ cần mày chết! Diệp Thanh sẽ là của tao...mất đi 20 năm tuổi thọ thì sao chứ!" Hoàng Quân chua chát nói, sau đó hắn gầm lên rồi lao về phía Long chém mã tấu như múa quạt.
"CHẾT ĐI!"
Lúc này sức mạnh của Hoàng Quân được nâng lên một tầm cao mới, Long nghiêng đầu né nhát mã tấu mà để lại vài sợi tóc rơi xuống.
" Xem ra thằng này điên thật rồi! Khốn kiếp mình không còn sức." Long nghiến răng mắng thầm, sau đó lại phải di chuyển để tránh mã tấu.
Nhờ có Kì Vũ ra tay nhanh gọn lẹ, đám đàn em của Hoàng Quân nhanh chóng bị đánh bại.
Lúc này chỉ còn lác đác vài tên khá mạnh cùng với Hoàng Quân.
Long vừa né đòn vừa nói : " Mày thua rồi!"
" TAO CHƯA THUA!"
Hoàng Quân gầm lên rồi đạp đất phóng lên cao bổ xuống, đúng lúc này Diệp Thanh lao tới dùng cú đấm được cường hóa của mình đánh trúng thanh mã tấu khiến nó tuột khỏi tay Hoàng Quân và cắm chặt vào tường.
Rồi nàng tung chưởng vào bụng hắn khiến hắn ngã trượt dài ra phía sau.
Hoàng Quân gượng dậy, thấy người mình yêu đang tiến tới đỡ lấy tình địch thì thù hận càng tăng cao. Hắn quát lên : " DIỆP THANH! MAU TRÁNH SANG MỘT BÊN, ĐÂY LÀ VIỆC GIỮA HAI THẰNG ĐÀN ÔNG."
" Không sao chứ!" Diệp Thanh không quan tâm đến lời nói của Hoàng Quân, quay sang hỏi han Long.
" Vẫn chưa chết được đâu!" Long cười khổ, sau đó được nàng đỡ dậy rồi nhìn Hoàng Quân nói : " Nếu mày đã cứng đầu như vậy thì tao nói cho mày biết một chuyện..."
Long ôm eo Diệp Thanh rồi kéo về phía mình khiến nàng bối rối, trước ánh mắt phát điên của Hoàng Quân, Long nói dõng dạc : " Diệp Thanh và tao đang hẹn hò! Nàng chắc chắn sẽ làm vợ tao nên mày bỏ ý định mù quáng ấy đi."
" Không thể nào! Mày nói dối không biết ngượng mồm." Hoàng Quân chua chát nói, sau đó quay sang hỏi Diệp Thanh : " Có đúng như nó nói không? Em nói cho anh biết đi."
Diệp Thanh bên ngoài vẻ mặt vẫn giữ nét bình thản nhưng trong lòng là hỗn loạn, khi Long nói sẽ cưới nàng làm vợ thì nàng cảm thấy hạnh phúc vô cùng nhưng nàng cũng thấy có lỗi với Hoàng Quân. Tuy nàng không yêu hắn nhưng hắn rất yêu nàng, nàng biết điều đó nhưng tình yêu từ một phía sẽ chẳng đi tới kết quả.
"Đúng!" Diệp Thanh khẳng định chắc nịch.
Văn Phong đứng đó vỗ tay rồi thầm nghĩ :
"Lại có đám ăn rồi!"
Kì Vũ không thích xem phim ngôn tình, hắn quay lưng bỏ đi : " Mọi việc ở đây ổn rồi! Ta về Chu Tước quán một chuyến."
"Còn đi đâu được nữa!" Một giọng nói từ trên trời vọng xuống làm cả đám giật mình ngước lên trên.
Từ trên cao, một lão già râu tóc bạc phơ khoang tay nhìn xuống bên dưới. Lão đã chứng kiến tất cả cuộc đánh nhau và giờ là lúc thể hiện.
Kì Vũ lo lắng nói : " Đứng được trên không khí, lão già này cấp Đế trở lên."
"Cấp Đế!" Long há mồm hỏi lại.
Tiểu Hắc cung cấp thông tin : " Khi đạt tới Đế cấp! Một người có thể càn quét cả một đội quân của một quốc gia. Bay không cần cánh, xé rách không gian, sức mạnh phi thường, một cú đấm đơn giản của người Đế cấp dễ dàng nghiền nát một chiếc ô tô."
"Địu mé vậy ai chơi lại!" Long kinh hãi nói, Diệp Thanh cũng cảm thấy sức mạnh khủng khiếp từ kẻ kia nên nắm chặt tay Long.
Lão già đứng trên không đưa tay lên phất nhẹ một cái, toàn bộ mọi người ở phía dưới như có thứ gì đó đè lên không thể di chuyển hay đứng vững.
Long, Diệp Thanh cùng những người khác bị uy áp cấp Đế ép như giun dế xuống đất không thể kháng cự hay nói chuyện.
" Đau quá! Đây là sức mạnh tuyệt đối của Đế sao?" Long thầm nghĩ, hiện tại hắn như có tảng đá hàng tấn đè nên người vậy.
Lão già liếc mắt về phía Hoàng Quân lạnh nhạt nói : " Thằng cháu vô dụng!"
Lão già lại đảo mắt qua một lượt đám người Long rồi vuốt râu : " Một đám vắt mũi chưa sạch! Để hôm nay lão thay trời hành đạo vậy."
Dứt câu, lão già điểm tay lên phía trước, từ đầu ngón tay lão xuất hiện một quả cầu lửa nhỏ và bành chướng khủng khiếp. Sức nóng lan ra làm không khí vặn vẹo, nằm dưới đất mà Long vẫn cảm thấy cơ thể nóng rát.
Diệp Thanh bên cạnh cũng đang chống trọi với uy áp khủng khiếp. Nàng cố với tay nắm lấy tay Long như muốn nói rằng nàng rất không ổn.
" Long! Em...đau quá!"
Tiếng nói như xé lòng, Long cố gắng an ủi trong vô vọng : " Đừng....sợ!"
Nói là nói vậy chứ Long biết là số mình đã xong, ngay cả Tiểu Hắc cũng dự đoán cái chết của hắn là 99%.
Lão già điểm tay lần nữa, quả cầu lửa khổng lồ rơi xuống bên dưới.
Cách đó vài km, một cậu bé đang ngồi chơi game trong phòng thấy có ánh sánh đỏ rực liền nhìn qua cửa sổ lầu 7 thấy một vật gì đó như quả bóng lửa đang rơi từ trên trời xuống đất.
Không nói đâu xa, những người hàng xóm bên cạnh võ quán cũng đang nhìn lên trời nơi quả cầu rơi xuống. Họ biết mình không thể thoát nên đành ôm nhau để chờ đợi cái chết.
Ở ngay vị trí quả cầu chuẩn bị rơi xuống, Hoàng Quân được một cánh tay từ cổng không gian mở ra bên cạnh kéo vào trong và biến mất. Còn đám người bên dưới thì nếu không có kì tích nào xuất hiện thì cái chết chỉ là sớm hay muộn.
Nhưng đó là 'nếu', Long khồng toàn bộ sức lực mình đang có để đứng dậy mặc cho uy áp cấp Đế vẫn không ngừng ép xuống điên cuồng.
Hắn tạo ra một quả cầu sấm sét bằng toàn bộ sức mạnh sót lại rồi ném về phía trước trong vô vọng. Sự vô vọng tuyệt đối khi mà quả cầu sét đó bị uy áp đánh bật ngược lại rơi xuống đất và phát nổ. Long cũng khụy xuống vì quá kiệt sức.
Quả cầu rơi xuống nhưng khi còn cách vài mét thì dừng lại. Uy áp cũng được giải trừ, mọi người mừng rỡ vội chạy ra khỏi nơi đó, do sức nóng quá cao nên quần áo bị đốt sạch. Long vừa kịp ôm lấy Diệp Thanh mà lao ra khỏi đó cũng là lúc quần áo hai người bị cháy gần hết.
Nàng đỏ mặt vội lấy tay che đi những chỗ bị phơi bày, Long thì chiếc áo tạm dùng được nên cởi ra khoác cho nàng.
Lúc này, hắn mới để ý đến việc quả cầu lửa đột ngột dừng lại. Hóa ra từ trên cao, một bóng người khác đang đứng trên không khí đối diện với lão già kia.
"Hoàng Phi! Ngươi già rồi vẫn không thay đổi được cái tính cục xúc đó." Hồng Mông trưởng lão nói. Ngài trừng mắt một cái khiến quả cầu lửa từ từ cách xa mặt đất và bay ngược lên trên.
Hồng Mông một thân áo trắng, râu tóc phất phơ bay trong gió. Phía sau lưng lão là đôi cánh bướm hồng phấn xinh lung linh huyền ảo.
Long mừng rỡ mắng : " Lão già chết dẫm! Cuối cùng lão cúng tới."
Hoàng Phi lão nhân nhìn bộ dạng của Hồng Mông thì cười mỉa : " Haha! Hồng cá tính..."
"Thì sao? Ta ghét sự giả dối." Hồng Mông trưởng lão nói, lão đưa tay ra phía trước như muốn bóp nát không khí, quả cầu lửa khổng lồ kia ngày một bị kéo lên cao trên không.
Hoàng Phi lão nhân cũng dùng sức khống chế chiêu thức của bản thân, cả hai rơi vào thế giằng co nhưng vẫn nhỉnh hơn một chút từ phía Hồng Mông trưởng lão.
Sóng xung kích cùng với gió lốc bùng phát khiến mọi thứ xung quanh hoang tàn đổ vỡ, sức phá hoại cấp Đế thật kinh khủng và may cho đám người Long ở bên dưới là hai gã này đánh nhau trên cao hàng trăm mét chứ nếu không thì uy áp cấp Đế cũng đủ đánh họ tan xác.
Khi hai con quái vật đang đánh nhau trên cao, Long ở bên dưới đang bế Diệp Thanh chạy khỏi nguy hiểm. Văn Phong cùng Kì Vũ dẫn theo những môn sinh còn sống chạy theo lối cửa sau để thoát ra khỏi nơi sắp sụp đổ này.
Long chạy tới lối ra, hắn nói : " Sắp thoát rồi!"
Binh!
Long va phải một bức tường vô hình và bị dội ngược lại.
Chuyện gì thế : " Văn Phong chạy tới nơi hỏi."
Kì vũ rút kiếm chém một đường về phía trước và cũng bị dội ngược lại. Hắn nhíu mày : " Kết giới cấp Đế của lão già kia chắc quá, không phá nổi."
"Kết giới sao? Vậy là phải đánh bại lão già đó thì chúng ta mới thoát được." Văn Phong đoán, sau đó cả đám nhìn lên trời.
Hồng Mông trưởng lão nhấc tay lên, một làn khói màu hồng phấn xuất hiện và tụ lại thành một thanh kiếm màu hồng giống như được tạo ra từ đá quý, lão cầm lấy cán kiếm và vung một đường chém quả cầu lửa khổng lồ kia làm đôi rồi phát nổ một tiếng kinh thiên.
Hoàng Phi lão nhân cũng không vừa, lão tạo ra một lỗ hổng không gian nhỏ rồi đưa tay vào lấy ra một thanh kiếm dài với lưỡi kiếm bốc cháy.
Hai con quái vật cấp Đế lao vào nhau, hai lưỡi kiếm va chạm liên tục rồi lại văng ra. Hồng Mông trưởng lão bay lui lại rồi vung kiếm chém một vầng bán nguyệt kiếm khí màu hồng phấn khổng lồ về phía đối thủ.
"Trò vặt!" Hoàng Phi lão nhân nhếch mép bay lên né đòn rồi tạo ra hàng loạt lưỡi kiếm lửa rồi phóng về phía đối thủ như đạn bắn.
Rầm Rầm Rầm!
Tiếng đánh nhau nổ rền vang trên bầu trời, mọi người ở trong khu vực đứng từ phía xa chỉ nhìn thấy những đám mây màu hồng và những tia lửa lợn qua lượn lại trên trời.
ẦM! ẦM! ẦM!
Mặt trời bắt đầu lặn...
Rồi giống như tiếng sấm rền, rất nhiều người đem điện thoại ra quay clip lại để tung lên mạng cây view.
Khiết Băng ngồi trên sân thượng với Thu An, Ngọc Anh, cả 3 nàng đều đang hướng mắt về phía những luồng sáng lượn lờ và khen đẹp.
Công hiệu trưởng Thanh Hà xinh đẹp thì đang cặm cụi nấu bữa tối cho con gái ăn, bất giác nàng nhìn qua cửa sổ lầu 2 nhà mình và thấy những luồng sáng phía chân trời.
"Mẹ ơi mẹ ơi! Kia là ánh sáng gì thế ạ?" Cô bé níu tay mẹ chỉ ra ngoài hỏi.
Thanh Hà lắc đầu : " Mẹ không biết nhưng nó thật đẹp."
Hai người đánh nhau mỗi lúc một kịch liệt, những đòn đánh mang tính hủy diệt liên tục được tung ra và né đi đến từ cả hai.
Ở cấp độ này, 2 lão có thể đánh nhau cả ngày bởi lượng sức mạnh chứa trong người quá lớn.
Long , Diệp Thanh, Văn Phong cùng Kì Vũ đã dùng mọi cách nhưng vẫn không phá được bức tường kết giới đó.
Chợt một đạo ánh sáng mạnh khủng khiếp bắn thẳng về phía bọn họ khiến tất cả chạy toán loạn.
Long vừa ôm đầu vừa mắng : " Đúng là trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết!"