Anh Trai Thần Cấp
Chương 57 : Hậu Cung Yêu Thương Nhau
Ngày đăng: 00:57 27/06/20
Phan Thị là một tập đoàn vô cùng lớn mạnh, được xếp vào hàng top đầu của miền bắc. Kinh doanh bất động sản, du lịch nghỉ dưỡng, môi giới nhà đất, và nghiên cứu khoa học.
Bên dưới tầng hầm của Tập đoàn Phan Thị, tại một phòng thí nghiệm bất mật tuyệt đối.
Jack đang ngồi nghỉ ngơi uống tách trà thì có người mở cửa bước vào, thấy người đó jack đứng dậy chào hỏi : " Chủ tịch Phan!"
"Ừ! Mọi việc tiến triển đến đâu rồi?" Người kia hỏi.
Jack dẫn người kia tới một góc của phòng thí nghiệm nơi có một đống máy móc dây dợ cùng với những chi tiết rời rạc của một con robot.
Sau đó, hắn ấn nút rồi nhờ những cánh tay robot tự động lắp ráp những mảnh chi tiết đó lại một cách tỷ mỉ cẩn thận thành một phần giống như giáp tay vậy. Sau đó bảo người kia : " Phiền ngày đeo nó vào tay!"
Người kia có chút nghi ngờ, Jack liền giải thích : " Yên tâm đi, tuyệt đối an toàn."
Người kia đeo cái thứ giống giáp tay đó vào, sau đó cảm giác khá nặng và bất tiện nhưng khi Jack đem đám dây nối với bộ giáp tay đó cắm vào một bộ lõi năng lượng thì nó nhẹ đi hẳn như không đeo gì cả.
" Đây là năng lượng được chiết xuất từ máu của những kẻ có dị năng được người của chúng ta bắt được. Chúng dùng làm nhiên liệu hoạt động cho bộ giáp." Jack vừa nói, vừa gắn lõi năng lượng lên ngực của người kia rồi chạy tới phía trư. Chuẩn bị một khúc gỗ lớn và hai khối bê tông.
"Ngài muốn thử sức mạnh của cánh tay đó không?"
"Đương nhiên!" Người kia là chủ tịch tập đoàn Phan Thị tên là Phan Huy, năm nay 50 tuổi nhưng vẫn cường tráng phong độ và rất máu gái.
Hắn xỏng bộ giáp tay, đeo bộ lõi năng lượng trên ngực cùng mớ dây và tiến tới chỗ khối bê tông. Sau đó cử động những ngón tay củ bộ giáp thông qua cảm ứng xung động được gắn bên trong từng chi tiết nhỏ nhất khiến cho cảm giác không khác gì tay thông thường.
Phan Huy nhấc tay lên, nắm chặt rồi nện thẳng vào khối bê tông khiến những tiếng máy móc tinh xảo vang lên chỉ cần nghe đã biết đồ xịn tới mức nào.
Rầm!
Nắm đấm sắt nện xuống khiến khối bê tông vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ, sau đó có tiếng kêu tít tít từ lõi năng lượng và màu xanh giảm đi một nửa thay bằng màu cam, báo hiệu mức độ năng lượng chỉ còn 50% sau một lần đánh.
"Hoàn hào! Lực đấm mạnh tương đương của một kẻ mang dị năng 10.000 điểm." Jack gật đầu nói, sau đó đến tháo thiết bị ra gỏi người Phan Huy.
Phan Huy nói : " Hình như năng lượng dự trữ đã cạn rồi đúng không? Để ta sai người đi lấy thêm cho ngươi."
"Rất cảm ơn chủ tịch!" Jack cúi đầu cảm ơn, sau đó Phan Huy búng tay ra hiệu cho 2 bảo vệ cao to đen hôi tới rồi tự động cởi quần áo ra khoe body 6 múi cuồn cuộn khiến Jack sáng mắt.
Phan Huy ra khỏi cửa và để lại một câu :
"Chúc ngon miệng!"
"Hihi...cảm ơn chủ tịch đã quan tâm!" Jack liếm mép nói, sau đó cùng 2 gã bảo vệ kia thác loạn cả đêm.
Vẫn như buổi sáng mọi ngày, Long dậy sớm và tập thể dục. Hôm nay khác mọi hôm bởi có tới 6 con bướm đang lượn trong nhà chứ không phải 1 như mọi ngày nên hắn cũng hơi bất tiện việc sờ mó ai đó.
Một trong những lý do khiến Long từ một thằng yếu xìu chỉ mạnh nên quá nhanh trong thời gian ngắn như vậy là nhờ cái lần tới Linh Giới mà Hồng Mông trưởng lão đưa tới, ở đó điều kiện tu luyện rất khá nên sức mạnh tăng nhanh mà lúc đó Long chỉ ở đó 1 ngày duy nhất, nếu ở lâu hơn khoảng dăm bữa nửa tháng thì...
Chỉ nghĩ thôi đã thấy phê rồi nên Long quyết định tới tìm lão già đó một chuyến.
Thanh Long võ quán trước kia đã bị thay thế bởi nhà hàng mang tên Hồng Mông Phấn Điệp của lão già đó, cái tên thôi đã thấy độ nam tính rồi.
Long đến nơi thì còn té ngửa hơn nữa, nhà hàng này thiết kế thao phong cách kiến trúc nhật bản nên nhìn rất là gì và này lọ. Vừa bước vào đã gặp hai cô nhân viên mặc kimono nhật bản xinh đẹp ra đón khiến Long sáng bừng mắt.
"Phiền chị cho em gặp chủ nhà hàng ạ!"
"Ây zô cậu bé! Hay là để chị đây đích thân dẫn em lên nha." Cô gái õng ẹo nói, nàng ôm tay Long ép ngực tròn vào bắp tay hắn nói.
"Được thôi!" Long gật đầu, sau đó cùng lên trên lầu. Từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài tất cả đều là tông chủ đạo của hai màu trắng vào hồng nên nhà hàng này khá bắt mắt cảnh quan.
Cô gái kia vừa bám tay Long vừa kéo hắn lên cầu thang rồi xuýt xoa nói : " Ây Zô! Cơ bắp quá đi à, theo chị sang phòng vip nha tìm ông chủ sau vậy."
"Dạ thôi! Em thật sự cần gặp ông ấy ngay bây giờ." Long gãi đầu nói.
Kiếm của quân tử thì phải tra vào vỏ của thục nữ, Long tuy máu gái và dâm dê có tiếng nhưng không hề tính đến việc chơi gái dịch vụ hay bóc bánh trả tiền, thứ chất dịch trắng đục phóng ra từ dương vật hắn đâu phải ai muốn có là có được đâu.
Dụ mãi mà Long không chịu, cô gái kia cũng đành thôi và dẫn hắn tới phòng của Hồng Mông lão.
Lúc này trong phòng của Hồng Mông lão, cứ tưởng sẽ có một buổi thác loạn giữa lão và hàng chục cô gái nhưng không. Đúng là có rất nhiều cô gái ăn mặc nóng bỏng nhưng thay vì thác loạn thì họ lại đang ngồi nghiêm chỉnh thành hàng và chắp tay như đang cầu nguyện mà thực ra là tu luyện Tinh Thần Lực.
Hồng Mông quay mặt về phía họ, lão xòe đôi cánh bướm hồng phấn lung linh ra đập nhẹ nhàng rồi khoanh chân lơ lửng trên không hai mắt nhắm hờ hơi thở đều đều.
Một cỗ khí tức thanh tịnh trầm ổn bao phủ lấy căn phòng rộng lớn, cho đến khi Long mở cửa thò đầu vào.
Vì cảm nhận được khí tức của Long từ xa nên Hồng Mông không bất ngờ mà chỉ hơi khó chịu khi buổi luyện tập của lão với những đệ tử xinh ngon ngọt nước bị gián đoạn.
"Thằng nhóc phá đám này! Đến có việc gì?" Hồng Mông lên tiếng, sau đó ra hiệu cho tất cả đệ tử ra ngoài.
Long ngoái đầu lại nhìn cho đến khi những cặp mông tròn đi khuất rồi mới vào vấn đề chính : " E hèm! Cháu muốn nhờ ngài một việc, nhỏ thôi."
"Có việc nhờ ta? Chắc lại là đưa tới Linh Giới chứ gì?" Hồng Mông vẫy vẫy đôi cánh bướm đoán.
"Ặc! Sao người biết hay vậy!"
" Xời! Lão đây ngoài đẹp trai hiểu biết rộng ra thì chả có tài cán gì, ngoài chuyện đó ra thì ngươi cần gì ở ta chứ...đúng không?"
"Ặc! Vậy ngài giúp cháu với, đưa cháu tới Linh Giới." Long năn nỉ.
Hồng Mông vuốt râu thở dài : " Đâu phải ta không giúp mà vì không tới được nữa rồi."
"Là sao? Nơi đó gặp phải chuyện gì à!"
" Không có chuyện gì, chỉ là mỗi một người dưới cấp Đế chỉ tới đó được một lần mà thôi và thời gian cũng rất giới hạn nên ngươi hiện tại không thể qua được."
Long chán nản : " Vậy thì chán thực sự! Thôi ngài an tọa nhé cháu về đây."
"Khoan đã!"
"Gì vậy ạ?"
Hồng Mông trưởng lão phất tay một cái hiện ra một cổng không gian rồi nói : " Vào trong đi! Ta có quà tặng cho cháu."
"Quà sao?" Long sáng mắt, sau đó liền đi theo Hồng Mông vào bước qua cổng không gian dẫn tới một căn phòng rộng lớn chứa đầy là vũ khí.
"Đù! Ngài buôn lậu vũ khí à!" Long lác mắt vừa đi vừa xem nói.
"Bậy nào! Những món này đều là cơ duyên nên có được đấy." Hồng Mông nhấc một thanh đao lên rồi khua múa vài đường nói tiếp : " Thanh đao này là khi ta 17 tuổi, đã đoạt được từ tay kẻ giết chết mẹ ta và xuống tay giết chính hắn."
"Ồ!"
"Còn đây!" Lão cầm một khẩu súng AK lên và chĩa vào mặt Long nói : " Đây là khẩu súng đầu tiên ta được cầm, khi đó ta đã 40 tuổi rồi và nó đã sát cánh cùng ta trên chiến trường."
Long lượn lờ trong căn phòng và xem những món vũ khí mà lão Hồng Mông cho là bá đạo của lão, vũ khí thô sơ có, hiện đại có, nước ngoài cũng có, đồ cổ cũng có, Long đi một vòng và tình cờ thấy một con dao ngắn màu sắc tầm thường nhưng hắn lại cảm thấy vô cùng ưng ý.
Khi hắn đưa tay chạm vào, một luồng ánh sáng nhàn nhạt từ lưỡi dao phát sáng ra khiến cả Long và Hồng Mông cùng ngạc nhiên. Hồng Mông ngạc nhiên vì con dao đó đã chọn Long ngay lần đầu chạm vào.
Con dao này tuy nhìn vẻ ngoài tầm thường nhưng lại tỏa ra uy lực không nhỏ, một biểu hiện thường thấy từ những vũ khí cao cấp.
Vẻ ngoài của lưỡi dao dài 25cm, chuôi dao bằng thép đã cũ han nhưng nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy nó không đơn giản là thép, sau cùng là một hình hoa văn đầu lâu ở cuối cán dao.
Long tâm đắc nói : " Vậy thì cháu sẽ lấy nó!"
Hồng Mông gật đầu ngay lập tức : " Chúc mừng ngươi chọn được vũ khí ưng ý giờ thì ra khỏi đây thôi."
Long trở lại gian phòng ban nãy đám đệ tử của Hồng Mông ngồi chỉ sau cái phất tay của lão. Sau đó được lão mời ở lại cùng tu luyện Tinh Thần Lực.
Tối hôm đó, Long trở về nhà thì cơm ngon canh ngọt đã dọn sẵn và có tới 6 người đẹp đang ngồi đợi hắn về. Khi thấy Long thì ai cũng niềm nở đặc biệt là bộ ba Khiết Băng, Diệp Thanh và Kim Chi.
"Phải rồi! Mọi người ở lại đây có lâu không?" Trong bữa ăn, Long hỏi.
Thu An hỏi lại : " không biết chủ nhà có cho ở nữa không thôi!"
Diệp Thanh đã hòa đồng hơn trước, nàng mỉm cười : " Có mọi người ở đây cũng vui mà, có nhiều chuyện để cà khịa."
Long cười cười : " Nếu mọi người ở đây thì anh rất mừng, anh sắp có chuyện phải làm nên sẽ vắng nhà một thời gian."
"Anh đi đâu?" Diệp Thanh ngạc nhiên hỏi.
"Em đi cùng được không?" Kim Chi hỏi thêm.
Long lắc đầu : " Chuyện này hơi khó nói một chút nhưng là việc chính đáng, anh có một cuộc hẹn liên quan đến gia đình."
" Nếu đã là việc gia đình thì bọn em hiểu rồi! Vậy bao giờ anh đi?"
"Ngày mai!"
Đêm hôm đó, Long đang ngủ trên ghế sofa thì có một cơ thể nhỏ nhắn chui vào chăn của hắn, ép sát cơ thể hai người vào nhau. Kim Chi nằm gọn trong lòng hắn rồi thầm nghĩ : " Cái cảm giác được cuộn mình trong vòng tay anh ấy thật dễ chịu, ước gì được như vậy mãi mãi."
Rồi nàng cảm thấy mông mình như có ai đó chạm vào, tất nhiên không phải Long bởi hai tay hắn đang ở phía trên. Chợt có một bàn tay khác ôm vào eo Kim Chi rồi kéo nàng ra khỏi vòng tay Long một cách từ từ và không thể chống cự.
Là Diệp Thanh, sau khi kéo Kim Chi ra khỏi chỗ đó thì nàng chui tọt vào nhưng Kim Chi quyết tranh giành. Hai người đấu tranh trong âm thầm không phát ra một tiếng động.
Sau đó vì không ai nhường ai nên quyết định ra ngoài bàn bạc. Sau một khoảng thời gian bàn bạc khá lâu, hai người đã đưa ra cùng một phương án.
Lật Long nằm ngửa ra trong lúc hắn vẫn đang ngủ say sau đó khiêng hắn xuống đất ( do đều có sức mạnh nên điều này dễ như bỡn) sau đó thì mỗi người một bên gối đầu lên tay hắn và ngủ nhưng thỉnh thoảng vẫn gạt tay nhau ra khi tranh nhau ôm hắn.
Bên dưới tầng hầm của Tập đoàn Phan Thị, tại một phòng thí nghiệm bất mật tuyệt đối.
Jack đang ngồi nghỉ ngơi uống tách trà thì có người mở cửa bước vào, thấy người đó jack đứng dậy chào hỏi : " Chủ tịch Phan!"
"Ừ! Mọi việc tiến triển đến đâu rồi?" Người kia hỏi.
Jack dẫn người kia tới một góc của phòng thí nghiệm nơi có một đống máy móc dây dợ cùng với những chi tiết rời rạc của một con robot.
Sau đó, hắn ấn nút rồi nhờ những cánh tay robot tự động lắp ráp những mảnh chi tiết đó lại một cách tỷ mỉ cẩn thận thành một phần giống như giáp tay vậy. Sau đó bảo người kia : " Phiền ngày đeo nó vào tay!"
Người kia có chút nghi ngờ, Jack liền giải thích : " Yên tâm đi, tuyệt đối an toàn."
Người kia đeo cái thứ giống giáp tay đó vào, sau đó cảm giác khá nặng và bất tiện nhưng khi Jack đem đám dây nối với bộ giáp tay đó cắm vào một bộ lõi năng lượng thì nó nhẹ đi hẳn như không đeo gì cả.
" Đây là năng lượng được chiết xuất từ máu của những kẻ có dị năng được người của chúng ta bắt được. Chúng dùng làm nhiên liệu hoạt động cho bộ giáp." Jack vừa nói, vừa gắn lõi năng lượng lên ngực của người kia rồi chạy tới phía trư. Chuẩn bị một khúc gỗ lớn và hai khối bê tông.
"Ngài muốn thử sức mạnh của cánh tay đó không?"
"Đương nhiên!" Người kia là chủ tịch tập đoàn Phan Thị tên là Phan Huy, năm nay 50 tuổi nhưng vẫn cường tráng phong độ và rất máu gái.
Hắn xỏng bộ giáp tay, đeo bộ lõi năng lượng trên ngực cùng mớ dây và tiến tới chỗ khối bê tông. Sau đó cử động những ngón tay củ bộ giáp thông qua cảm ứng xung động được gắn bên trong từng chi tiết nhỏ nhất khiến cho cảm giác không khác gì tay thông thường.
Phan Huy nhấc tay lên, nắm chặt rồi nện thẳng vào khối bê tông khiến những tiếng máy móc tinh xảo vang lên chỉ cần nghe đã biết đồ xịn tới mức nào.
Rầm!
Nắm đấm sắt nện xuống khiến khối bê tông vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ, sau đó có tiếng kêu tít tít từ lõi năng lượng và màu xanh giảm đi một nửa thay bằng màu cam, báo hiệu mức độ năng lượng chỉ còn 50% sau một lần đánh.
"Hoàn hào! Lực đấm mạnh tương đương của một kẻ mang dị năng 10.000 điểm." Jack gật đầu nói, sau đó đến tháo thiết bị ra gỏi người Phan Huy.
Phan Huy nói : " Hình như năng lượng dự trữ đã cạn rồi đúng không? Để ta sai người đi lấy thêm cho ngươi."
"Rất cảm ơn chủ tịch!" Jack cúi đầu cảm ơn, sau đó Phan Huy búng tay ra hiệu cho 2 bảo vệ cao to đen hôi tới rồi tự động cởi quần áo ra khoe body 6 múi cuồn cuộn khiến Jack sáng mắt.
Phan Huy ra khỏi cửa và để lại một câu :
"Chúc ngon miệng!"
"Hihi...cảm ơn chủ tịch đã quan tâm!" Jack liếm mép nói, sau đó cùng 2 gã bảo vệ kia thác loạn cả đêm.
Vẫn như buổi sáng mọi ngày, Long dậy sớm và tập thể dục. Hôm nay khác mọi hôm bởi có tới 6 con bướm đang lượn trong nhà chứ không phải 1 như mọi ngày nên hắn cũng hơi bất tiện việc sờ mó ai đó.
Một trong những lý do khiến Long từ một thằng yếu xìu chỉ mạnh nên quá nhanh trong thời gian ngắn như vậy là nhờ cái lần tới Linh Giới mà Hồng Mông trưởng lão đưa tới, ở đó điều kiện tu luyện rất khá nên sức mạnh tăng nhanh mà lúc đó Long chỉ ở đó 1 ngày duy nhất, nếu ở lâu hơn khoảng dăm bữa nửa tháng thì...
Chỉ nghĩ thôi đã thấy phê rồi nên Long quyết định tới tìm lão già đó một chuyến.
Thanh Long võ quán trước kia đã bị thay thế bởi nhà hàng mang tên Hồng Mông Phấn Điệp của lão già đó, cái tên thôi đã thấy độ nam tính rồi.
Long đến nơi thì còn té ngửa hơn nữa, nhà hàng này thiết kế thao phong cách kiến trúc nhật bản nên nhìn rất là gì và này lọ. Vừa bước vào đã gặp hai cô nhân viên mặc kimono nhật bản xinh đẹp ra đón khiến Long sáng bừng mắt.
"Phiền chị cho em gặp chủ nhà hàng ạ!"
"Ây zô cậu bé! Hay là để chị đây đích thân dẫn em lên nha." Cô gái õng ẹo nói, nàng ôm tay Long ép ngực tròn vào bắp tay hắn nói.
"Được thôi!" Long gật đầu, sau đó cùng lên trên lầu. Từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài tất cả đều là tông chủ đạo của hai màu trắng vào hồng nên nhà hàng này khá bắt mắt cảnh quan.
Cô gái kia vừa bám tay Long vừa kéo hắn lên cầu thang rồi xuýt xoa nói : " Ây Zô! Cơ bắp quá đi à, theo chị sang phòng vip nha tìm ông chủ sau vậy."
"Dạ thôi! Em thật sự cần gặp ông ấy ngay bây giờ." Long gãi đầu nói.
Kiếm của quân tử thì phải tra vào vỏ của thục nữ, Long tuy máu gái và dâm dê có tiếng nhưng không hề tính đến việc chơi gái dịch vụ hay bóc bánh trả tiền, thứ chất dịch trắng đục phóng ra từ dương vật hắn đâu phải ai muốn có là có được đâu.
Dụ mãi mà Long không chịu, cô gái kia cũng đành thôi và dẫn hắn tới phòng của Hồng Mông lão.
Lúc này trong phòng của Hồng Mông lão, cứ tưởng sẽ có một buổi thác loạn giữa lão và hàng chục cô gái nhưng không. Đúng là có rất nhiều cô gái ăn mặc nóng bỏng nhưng thay vì thác loạn thì họ lại đang ngồi nghiêm chỉnh thành hàng và chắp tay như đang cầu nguyện mà thực ra là tu luyện Tinh Thần Lực.
Hồng Mông quay mặt về phía họ, lão xòe đôi cánh bướm hồng phấn lung linh ra đập nhẹ nhàng rồi khoanh chân lơ lửng trên không hai mắt nhắm hờ hơi thở đều đều.
Một cỗ khí tức thanh tịnh trầm ổn bao phủ lấy căn phòng rộng lớn, cho đến khi Long mở cửa thò đầu vào.
Vì cảm nhận được khí tức của Long từ xa nên Hồng Mông không bất ngờ mà chỉ hơi khó chịu khi buổi luyện tập của lão với những đệ tử xinh ngon ngọt nước bị gián đoạn.
"Thằng nhóc phá đám này! Đến có việc gì?" Hồng Mông lên tiếng, sau đó ra hiệu cho tất cả đệ tử ra ngoài.
Long ngoái đầu lại nhìn cho đến khi những cặp mông tròn đi khuất rồi mới vào vấn đề chính : " E hèm! Cháu muốn nhờ ngài một việc, nhỏ thôi."
"Có việc nhờ ta? Chắc lại là đưa tới Linh Giới chứ gì?" Hồng Mông vẫy vẫy đôi cánh bướm đoán.
"Ặc! Sao người biết hay vậy!"
" Xời! Lão đây ngoài đẹp trai hiểu biết rộng ra thì chả có tài cán gì, ngoài chuyện đó ra thì ngươi cần gì ở ta chứ...đúng không?"
"Ặc! Vậy ngài giúp cháu với, đưa cháu tới Linh Giới." Long năn nỉ.
Hồng Mông vuốt râu thở dài : " Đâu phải ta không giúp mà vì không tới được nữa rồi."
"Là sao? Nơi đó gặp phải chuyện gì à!"
" Không có chuyện gì, chỉ là mỗi một người dưới cấp Đế chỉ tới đó được một lần mà thôi và thời gian cũng rất giới hạn nên ngươi hiện tại không thể qua được."
Long chán nản : " Vậy thì chán thực sự! Thôi ngài an tọa nhé cháu về đây."
"Khoan đã!"
"Gì vậy ạ?"
Hồng Mông trưởng lão phất tay một cái hiện ra một cổng không gian rồi nói : " Vào trong đi! Ta có quà tặng cho cháu."
"Quà sao?" Long sáng mắt, sau đó liền đi theo Hồng Mông vào bước qua cổng không gian dẫn tới một căn phòng rộng lớn chứa đầy là vũ khí.
"Đù! Ngài buôn lậu vũ khí à!" Long lác mắt vừa đi vừa xem nói.
"Bậy nào! Những món này đều là cơ duyên nên có được đấy." Hồng Mông nhấc một thanh đao lên rồi khua múa vài đường nói tiếp : " Thanh đao này là khi ta 17 tuổi, đã đoạt được từ tay kẻ giết chết mẹ ta và xuống tay giết chính hắn."
"Ồ!"
"Còn đây!" Lão cầm một khẩu súng AK lên và chĩa vào mặt Long nói : " Đây là khẩu súng đầu tiên ta được cầm, khi đó ta đã 40 tuổi rồi và nó đã sát cánh cùng ta trên chiến trường."
Long lượn lờ trong căn phòng và xem những món vũ khí mà lão Hồng Mông cho là bá đạo của lão, vũ khí thô sơ có, hiện đại có, nước ngoài cũng có, đồ cổ cũng có, Long đi một vòng và tình cờ thấy một con dao ngắn màu sắc tầm thường nhưng hắn lại cảm thấy vô cùng ưng ý.
Khi hắn đưa tay chạm vào, một luồng ánh sáng nhàn nhạt từ lưỡi dao phát sáng ra khiến cả Long và Hồng Mông cùng ngạc nhiên. Hồng Mông ngạc nhiên vì con dao đó đã chọn Long ngay lần đầu chạm vào.
Con dao này tuy nhìn vẻ ngoài tầm thường nhưng lại tỏa ra uy lực không nhỏ, một biểu hiện thường thấy từ những vũ khí cao cấp.
Vẻ ngoài của lưỡi dao dài 25cm, chuôi dao bằng thép đã cũ han nhưng nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy nó không đơn giản là thép, sau cùng là một hình hoa văn đầu lâu ở cuối cán dao.
Long tâm đắc nói : " Vậy thì cháu sẽ lấy nó!"
Hồng Mông gật đầu ngay lập tức : " Chúc mừng ngươi chọn được vũ khí ưng ý giờ thì ra khỏi đây thôi."
Long trở lại gian phòng ban nãy đám đệ tử của Hồng Mông ngồi chỉ sau cái phất tay của lão. Sau đó được lão mời ở lại cùng tu luyện Tinh Thần Lực.
Tối hôm đó, Long trở về nhà thì cơm ngon canh ngọt đã dọn sẵn và có tới 6 người đẹp đang ngồi đợi hắn về. Khi thấy Long thì ai cũng niềm nở đặc biệt là bộ ba Khiết Băng, Diệp Thanh và Kim Chi.
"Phải rồi! Mọi người ở lại đây có lâu không?" Trong bữa ăn, Long hỏi.
Thu An hỏi lại : " không biết chủ nhà có cho ở nữa không thôi!"
Diệp Thanh đã hòa đồng hơn trước, nàng mỉm cười : " Có mọi người ở đây cũng vui mà, có nhiều chuyện để cà khịa."
Long cười cười : " Nếu mọi người ở đây thì anh rất mừng, anh sắp có chuyện phải làm nên sẽ vắng nhà một thời gian."
"Anh đi đâu?" Diệp Thanh ngạc nhiên hỏi.
"Em đi cùng được không?" Kim Chi hỏi thêm.
Long lắc đầu : " Chuyện này hơi khó nói một chút nhưng là việc chính đáng, anh có một cuộc hẹn liên quan đến gia đình."
" Nếu đã là việc gia đình thì bọn em hiểu rồi! Vậy bao giờ anh đi?"
"Ngày mai!"
Đêm hôm đó, Long đang ngủ trên ghế sofa thì có một cơ thể nhỏ nhắn chui vào chăn của hắn, ép sát cơ thể hai người vào nhau. Kim Chi nằm gọn trong lòng hắn rồi thầm nghĩ : " Cái cảm giác được cuộn mình trong vòng tay anh ấy thật dễ chịu, ước gì được như vậy mãi mãi."
Rồi nàng cảm thấy mông mình như có ai đó chạm vào, tất nhiên không phải Long bởi hai tay hắn đang ở phía trên. Chợt có một bàn tay khác ôm vào eo Kim Chi rồi kéo nàng ra khỏi vòng tay Long một cách từ từ và không thể chống cự.
Là Diệp Thanh, sau khi kéo Kim Chi ra khỏi chỗ đó thì nàng chui tọt vào nhưng Kim Chi quyết tranh giành. Hai người đấu tranh trong âm thầm không phát ra một tiếng động.
Sau đó vì không ai nhường ai nên quyết định ra ngoài bàn bạc. Sau một khoảng thời gian bàn bạc khá lâu, hai người đã đưa ra cùng một phương án.
Lật Long nằm ngửa ra trong lúc hắn vẫn đang ngủ say sau đó khiêng hắn xuống đất ( do đều có sức mạnh nên điều này dễ như bỡn) sau đó thì mỗi người một bên gối đầu lên tay hắn và ngủ nhưng thỉnh thoảng vẫn gạt tay nhau ra khi tranh nhau ôm hắn.