Anh Trai Thần Cấp
Chương 59 : Một Chút Hồi Ức
Ngày đăng: 00:57 27/06/20
Năm 2008....
Anna đặt chân tới việt nam trong một chuyến du kịch vòng quanh thế giới. Nàng thấy đây là một đất nước xinh đẹp với những con người thân thiện.
Ở đây được 3 ngày, trong lúc đang đi ăn đêm thì Anna nhìn thấy một cảnh mà người khác khó nhìn thấy. Từ khoảng cách khá xa có hai cô bé xinh xắn một tóc dài một tóc ngắn đang bị hai kẻ nghiện hút dụ dỗ.
"Nào hai cô bé! Muốn ăn kẹo thì đi theo bọn anh." Tên kia dụ dỗ.
Một trong hai cô bé, là cô bé tóc ngắn đứng ra bảo vệ bạn nữ kia : " Các người tính lừa chúng cháu! Không thèm ăn kẹo đâu."
Anna bằng cách nào đó đã đứng trên ngọn cây cột điện và chăm chú theo dõi, nàng đặc biệt để ý cô bé tóc ngắn gan dạ kia dám đứng ra bảo vệ bạn bè.
"Chúng ta lừa hai cháu làm gì, mau theo bọn ta kẻo kẻ xấu đến bắt bây giờ." Tên kia vẫn dụ dỗ, sau đó còn nắm cổ tay cô bé tóc dài kéo ra thô bạo
Cô bé tóc ngắn thấy vậy liền lao lên cắn thật mạnh vào tay tên kia khiến hắn đau đớn rồi hất văng cô bé đập đầu vào tường choáng váng.
Cô bé tóc dài thấy vậy òa khóc, hai tên kia sợ có người chú ý liền xông tới bịt miệng cô bé lại rồi mang hai cô bé về hang ổ.
Tại một căn nhà lụp xụp trong vườn chuối, hai tên ấu dâm lẳng hai cô bé lên giường rồi liếm mép nói : " Khà khà! Thông nhau suốt rồi hôm nay mới có dịp thông của lạ."
Thế rồi một tên lao lên giường đè cô bé tóc ngắn ra rồi xé toạc lớp áo. Cô bé trống trả quyết liệt nào là đấm đá loạn xạ, tên khác đè cô bé tóc dài ra rồi xé nát bộ váy xinh xắn để lộ ra cơ thể 7 tuổi non nớt trắng trẻo.
Tên kia thèm nhỏ dãi, le lưỡi liếm một đường lên cổ cô bé trong khi cô bé khóc nức nở : "Oa...oa! Mẹ ơi con sợ...oa..oa."
Cô bé tóc ngắn thấy bạn bị như vậy thì ứa nước mắt rồi khóc theo và vẫn quyết liệt trống trả nhưng sức lực yếu đuối không sao phản kháng.
Bụp!
Bỗng nhiên bóng điện duy nhất vụt tắt không rõ lý do, rồi tiếng hét của hai tên kia vang lên rất đau đớn. Hai cô bé lần mò được nhau rồi ôm nhau run rẩy khóc.
Rồi bóng đèn nhập nhèm sáng trở lại, lúc này hai tên kia chỉ còn lại hai cái xác khô héo và có thêm một cô gái tóc vàng xinh đẹp đang lau vệt máu trên khóe miệng rồi mỉm cười tiến đến chỗ hai cô bé kia.
Thấy cô gái lạ này có vẻ đáng nghi, cô bé tóc ngắn đứng ra che trở cô bạn rồi run rẩy nói : " Xin cô đừng làm hại bạn cháu huhu!"
Anna thấy cô bé nhỏ tuổi mà gan dạ như vậy liền cảm mến. Nàng xoa đầu bé rồi mỉm cười thân thiện : " Chị không làm hại hai cô bé đâu! Để chị đưa 2 bé ra ngoài."
"Dạ!"
Anna mỗi tay dắt một cô bé, vừa đi vừa nói : " Cô bé này, em tên gì vậy?"
"Em không phải cô bé,em tên Long tên đầy đủ là Ngô Bảo Long."
"Oa thì ra là một cậu bé xinh đẹp, em thật dũng cảm a." Anna ngạc nhiên nói, từ xưa đến giờ nàng chưa từng thấy một cậu bé nào mà lại xinh như vậy còn để tóc con gái nữa.
"Còn bé tên gì nhà ở đâu chị đưa về?"
"Dạ em tên Lan Hương ạ, huhu em nhớ mẹ quá." cô bé tóc dài khóc thút thít.
Anna vỗ về : " Ngoan nhắm mắt lại và nín đi, chị sẽ đưa bé về."
Cô bé Lan Hương xụt sùi chỉ nhà rồi được Anna dẫn về.
Còn nhóc Long, cũng được dẫn về nhà nhưng nhóc Long gọi Anna lại và hỏi nhỏ.
" Có phải chị là nữ quỷ không ạ?"
Anna ngạc nhiên : " Sao em nghĩ vậy?"
Nhóc Long đảo mắt : " Em xem trên phim ấy, mấy chị mà xinh xinh rồi ngầu ngầu đều là nữ quỷ hết a."
Anna bật cười : " Haha...em tưởng tượng quá rồi, thôi mau vào nhà đi."
Long gật đầu rồi chạy vào nhà, Anna nhìn theo sau đó cũng quay gót ra về.
Sáng hôm sau, Anna cứ nằm trằn trọc mãi mà không sao ngủ được, hình ảnh cậu bé xinh như thiên thần kia cứ lởn vởn trong đầu nàng. Vậy là tối hôm đó nàng quyết định tới nhà Long rồi bí mật gọi cậu bé ra bày cho một cách để nàng và cậu có thể chơi cùng nhau. Long thì mê gái từ bé, thấy Anna xinh vậy nên dễ dàng đồng ý.
Tối hôm sau nữa, Long nói với bố mẹ rằng cần cô giáo dạy kèm ngoại ngữ để có thành tích tốt hơn ở trường rồi đưa số Anna cho bố để gọi cô giáo tới nhà dạy học.
Bảo Hùng thấy con trai ham học nên không tiếc gì, bèn liên lạc với Anna đến nhà để nói chuyện. Mẹ Ngân của nhóc Long nấu bữa cơm thân mật để thiết đãi cô giáo. Kể từ đó, Long và Anna thường ở trong phòng để 'học' với nhau. Buổi nào cũng dạy và tất cả các buổi đều là buổi tối.
Sau một vài tháng, lực học ngoại ngữ của nhóc Long tiến triển rõ rệt nên Hùng và Ngân rất hài lòng.
"Tèn ten! Xem chị đem đến gì này." Anna lôi trong túi xách ra một bộ váy công chúa rồi khoe khoang.
"Chị lại thế rồi! Em đâu thích mặc mấy thứ đó đâu." Nhóc Long lắc đầu khiên quyết nhưng rồi vẫn bị ánh mắt long lanh cầu xin của Anna đánh gục mà chịu mặc váy vào người.
Phải nói Long khi đó, da dẻ trắng trẻo hồng hào dáng người vừa phải chân thẳng và dài nên mặc đồ con gái cùng tuổi rất đẹp cộng thêm khuôn mặt xinh như thiên thần của hắn nữa khiến Anna thích mê mà cưng nựng suốt ngày.
Sau khi mặc váy xong lại còn phải tô son môi mới vừa lòng Anna. Xong xuôi nàng bắt nhóc Long xoay xoay vài vòng rồi làm dáng điệu như con gái hồi cười khúc khích vỗ tay.
"Oa...em dễ thương quá, lại đây chị bế tý nào."
"Sao chị cứ mang váy cho em mặc thế, em gọi bạn Lan Hương sang đây cho chị cũng được mà." Long ngồi trong lòng Anna ngước mắt lên hỏi.
" Bé Lan Hương ấy hả, cũng đáng yêu đó nhưng chị thích em hơn. Chị không thích ngắm gái xinh, chỉ thích ngắm trai xinh thôi à." Anna nựng má nhóc Long nói.
Anna hay được mời lại dùng cơm tối nên càng ngày càng thân thiết với gia đình Long, rồi nàng dạy nhóc Long cách tự trang điểm rồi là mặc đồ con gái các thứ.
Nhóc Long từ bé đã xác định mình là trai thẳng nên chẳng hứng thú gì với mấy món đó nhưng để được thấy Anna cười nên hắn mới làm.
Chơi với Long nhiều, Anna lại nghiện cái cảm giác được ôm nhóc trong lòng. Cho dù là ngồi học hay ngồi làm đẹp đều bảo Long ngồi trong lòng nàng để nàng được nựng nhóc.
" Thằng bé này quá đáng yêu, hay bắt cóc đem về nuôi sau này cưới làm chồng?"
" Không được! Đâu phải mình mình thấy nhóc đáng yêu đâu, đem về nhỡ bị cướp mất thì biết làm sao? Hay là ở lại đây làm con dâu luôn?"
" cũng không được! Con dâu gì mà lớn tuổi hơn bố mẹ chồng, trời ơi đầu mình sắp vỡ ra mất."
Anna để Long ngồi trong lòng mình chơi robot còn nàng thì vuốt ve mái tóc con gái của hắn và thầm nghĩ : " Nếu sau này nó mê mặc đồ con gái thì làm sao nhỉ? Nó lại giống thụ thì làm sao đây ta....?"
Nàng suy nghĩ một lát, sau đó đưa ra đáp án : " Thôi thì nhóc là thụ thì chị làm công vậy, nhóc mà có õng ẹo quá thì để chị men lỳ, miễn sao là nhóc đáng yêu này thôi."
Nhóc Long dụi mắt rồi ngáp ngủ, sau đó úp mặt vào ngực Anna thiu thiu ngủ. Anna hơi ngạc nhiên nhưng sau đó thấy nhóc ngủ đáng yêu quá lại mềm lòng lên giường nằm cùng hắn.
Trong khoảnh khắc đó, bàn tay nhỏ bé của nhóc Long tìm tới ngực Anna mà bóp nhè nhẹ khiến nàng hết sức bất ngờ mắng yêu : " Nhỏ như vậy đã bộc lộ bản tính dê gái rồi! Xem ra mình chỉ lo xa hihi."
Rồi nửa năm trôi qua, lúc này Anna đã xin phép gia đình nhận Long làm con nuôi. Nàng vẫn dạy nhóc học và còn dẫn hắn đi chơi nhưng đều là buổi tối.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén chỉ có điều lửa chưa kịp lớn rơm đã cháy thành tro, Anna đã đổ gục rồi nhưng vì Long còn quá nhỏ nên nàng chẳng thể làm gì ngoài việc chờ hắn lớn.
Có lúc đang đi dạo ngoài công viên, Anna nắm tay Long tung tăng thì chợt có con chó to từ đâu xông tới, chẳng biết người nào dắt chó đi dạo mà để xổng. Long thấy chó to hoảng sợ ôm chân nàng, Anna bế Long lên rồi trừng mắt một cái làm cho con chó cụp đuôi chạy mất.
"Huhu con sợ quá!"
" Đừng sợ! Có mẹ nuôi ở đây mẹ sẽ bảo vệ con."
Một lần khác, khi Anna dẫn Long đi ăn kem thì bị hai người đàn ông trêu ghẹo, Long đã đứng ra bảo vệ Anna rồi mắng hai tên kia : " Hai chú đừng có mà bắt nạt mẹ nuôi cháu! Đợi cháu lớn cháu sẽ tìm hai chú tính sổ."
"Ây...nhóc con bản lĩnh quá!" Hai người kia định ghẹo Long thì bị một ánh nhìn đầy sát khí của Anna làm cho kinh hồn bạt vía rồi bỏ đi.
Sau đó nàng xoa đầu hắn : " Ngoan lắm!"
Mọi thứ cứ êm đềm trôi như vậy cho đến khi một biến cố xảy ra. Đó là một đêm trăng thanh gió mát, khi Anna đang lang thang trên những con đường vắng thì chợt thấy một vụ cướp của giết người.
Đúng lúc đang lên cơn đói nên nàng đã giết chết tên cướp rồi uống cạn máu hắn nhưng trong lúc đó nàng lại bị quay video lén, không rõ kẻ đó là ai nhưng kẻ này đã đem trình báo công an.
Để tránh mọi việc bị bại lộ nên nàng đã một lần nữa ra tay sát hại tất cả những người biết về chuyện này ngoại trừ kẻ quanh lén video đó. Nhưng càng nhiều người chết thì càng to chuyện và vụ đó khá rầm rộ.
Cuối cùng, để tránh liên lụa đến gia đình nhóc Long nên nàng đã biến mất và chỉ để lại một lời nhắn cho Long : " Đợi mẹ quay lại!"
Câu nói này đã ám ảnh Long trong vài tháng cho đến khi gia đình nhận nuôi Bảo Nguyên, có Bảo Nguyên bầu bạn nên Long cũng dần vui vẻ và yêu thương em gái hết mực.
Khi Anna về châu âu thì đã khóc rất nhiều, rồi nàng còn nghĩ đến việc tự tử khi biến mất vô cớ như vậy với đứa nhóc mà nàng hết mực yêu thương.
Rồi nàng bị gia tộc quyền lực của mình ép gả cho một tên quý tộc nhưng nàng không chịu và đã từ bỏ cả gia tộc để giữ niềm tin rằng một ngày nào đó mình sẽ được gặp người con trai ấy.
Thế rồi sau 12 năm chờ đợi, nàng đã được gặp lại cậu bé xinh đẹp năm xưa nhưng với một hình ảnh hoàn toàn khác, không phải một nhóc Long trắng trẻo đáng yêu mặc đồ con gái như xưa mà là một chàng trai trưởng thành đẹp trai đầy cuốn hút.
Nhưng nàng vẫn không vui chọn vẹn bởi nàng gặp hắn là có mục đích rõ ràng mà khó lòng chấp nhận đối với một sinh vật như nàng.
Dòng hồi ức dần tan đi, khuôn mặt ngây thơ xinh đẹp của nhóc Long năm nào dần hòa làm một với gương mặt tuấn tú sắc nét trưởng thành đầy nam tính hiện tại. Anna đưa mũi ngửi cổ Long rồi liếm môi giọng đầy mê hoặc nói : " Mùi hương thật kích thích! Cho mẹ nuôi nếm thử được không?"
" Mẹ nuôi à khoan đã!"
Anna đặt chân tới việt nam trong một chuyến du kịch vòng quanh thế giới. Nàng thấy đây là một đất nước xinh đẹp với những con người thân thiện.
Ở đây được 3 ngày, trong lúc đang đi ăn đêm thì Anna nhìn thấy một cảnh mà người khác khó nhìn thấy. Từ khoảng cách khá xa có hai cô bé xinh xắn một tóc dài một tóc ngắn đang bị hai kẻ nghiện hút dụ dỗ.
"Nào hai cô bé! Muốn ăn kẹo thì đi theo bọn anh." Tên kia dụ dỗ.
Một trong hai cô bé, là cô bé tóc ngắn đứng ra bảo vệ bạn nữ kia : " Các người tính lừa chúng cháu! Không thèm ăn kẹo đâu."
Anna bằng cách nào đó đã đứng trên ngọn cây cột điện và chăm chú theo dõi, nàng đặc biệt để ý cô bé tóc ngắn gan dạ kia dám đứng ra bảo vệ bạn bè.
"Chúng ta lừa hai cháu làm gì, mau theo bọn ta kẻo kẻ xấu đến bắt bây giờ." Tên kia vẫn dụ dỗ, sau đó còn nắm cổ tay cô bé tóc dài kéo ra thô bạo
Cô bé tóc ngắn thấy vậy liền lao lên cắn thật mạnh vào tay tên kia khiến hắn đau đớn rồi hất văng cô bé đập đầu vào tường choáng váng.
Cô bé tóc dài thấy vậy òa khóc, hai tên kia sợ có người chú ý liền xông tới bịt miệng cô bé lại rồi mang hai cô bé về hang ổ.
Tại một căn nhà lụp xụp trong vườn chuối, hai tên ấu dâm lẳng hai cô bé lên giường rồi liếm mép nói : " Khà khà! Thông nhau suốt rồi hôm nay mới có dịp thông của lạ."
Thế rồi một tên lao lên giường đè cô bé tóc ngắn ra rồi xé toạc lớp áo. Cô bé trống trả quyết liệt nào là đấm đá loạn xạ, tên khác đè cô bé tóc dài ra rồi xé nát bộ váy xinh xắn để lộ ra cơ thể 7 tuổi non nớt trắng trẻo.
Tên kia thèm nhỏ dãi, le lưỡi liếm một đường lên cổ cô bé trong khi cô bé khóc nức nở : "Oa...oa! Mẹ ơi con sợ...oa..oa."
Cô bé tóc ngắn thấy bạn bị như vậy thì ứa nước mắt rồi khóc theo và vẫn quyết liệt trống trả nhưng sức lực yếu đuối không sao phản kháng.
Bụp!
Bỗng nhiên bóng điện duy nhất vụt tắt không rõ lý do, rồi tiếng hét của hai tên kia vang lên rất đau đớn. Hai cô bé lần mò được nhau rồi ôm nhau run rẩy khóc.
Rồi bóng đèn nhập nhèm sáng trở lại, lúc này hai tên kia chỉ còn lại hai cái xác khô héo và có thêm một cô gái tóc vàng xinh đẹp đang lau vệt máu trên khóe miệng rồi mỉm cười tiến đến chỗ hai cô bé kia.
Thấy cô gái lạ này có vẻ đáng nghi, cô bé tóc ngắn đứng ra che trở cô bạn rồi run rẩy nói : " Xin cô đừng làm hại bạn cháu huhu!"
Anna thấy cô bé nhỏ tuổi mà gan dạ như vậy liền cảm mến. Nàng xoa đầu bé rồi mỉm cười thân thiện : " Chị không làm hại hai cô bé đâu! Để chị đưa 2 bé ra ngoài."
"Dạ!"
Anna mỗi tay dắt một cô bé, vừa đi vừa nói : " Cô bé này, em tên gì vậy?"
"Em không phải cô bé,em tên Long tên đầy đủ là Ngô Bảo Long."
"Oa thì ra là một cậu bé xinh đẹp, em thật dũng cảm a." Anna ngạc nhiên nói, từ xưa đến giờ nàng chưa từng thấy một cậu bé nào mà lại xinh như vậy còn để tóc con gái nữa.
"Còn bé tên gì nhà ở đâu chị đưa về?"
"Dạ em tên Lan Hương ạ, huhu em nhớ mẹ quá." cô bé tóc dài khóc thút thít.
Anna vỗ về : " Ngoan nhắm mắt lại và nín đi, chị sẽ đưa bé về."
Cô bé Lan Hương xụt sùi chỉ nhà rồi được Anna dẫn về.
Còn nhóc Long, cũng được dẫn về nhà nhưng nhóc Long gọi Anna lại và hỏi nhỏ.
" Có phải chị là nữ quỷ không ạ?"
Anna ngạc nhiên : " Sao em nghĩ vậy?"
Nhóc Long đảo mắt : " Em xem trên phim ấy, mấy chị mà xinh xinh rồi ngầu ngầu đều là nữ quỷ hết a."
Anna bật cười : " Haha...em tưởng tượng quá rồi, thôi mau vào nhà đi."
Long gật đầu rồi chạy vào nhà, Anna nhìn theo sau đó cũng quay gót ra về.
Sáng hôm sau, Anna cứ nằm trằn trọc mãi mà không sao ngủ được, hình ảnh cậu bé xinh như thiên thần kia cứ lởn vởn trong đầu nàng. Vậy là tối hôm đó nàng quyết định tới nhà Long rồi bí mật gọi cậu bé ra bày cho một cách để nàng và cậu có thể chơi cùng nhau. Long thì mê gái từ bé, thấy Anna xinh vậy nên dễ dàng đồng ý.
Tối hôm sau nữa, Long nói với bố mẹ rằng cần cô giáo dạy kèm ngoại ngữ để có thành tích tốt hơn ở trường rồi đưa số Anna cho bố để gọi cô giáo tới nhà dạy học.
Bảo Hùng thấy con trai ham học nên không tiếc gì, bèn liên lạc với Anna đến nhà để nói chuyện. Mẹ Ngân của nhóc Long nấu bữa cơm thân mật để thiết đãi cô giáo. Kể từ đó, Long và Anna thường ở trong phòng để 'học' với nhau. Buổi nào cũng dạy và tất cả các buổi đều là buổi tối.
Sau một vài tháng, lực học ngoại ngữ của nhóc Long tiến triển rõ rệt nên Hùng và Ngân rất hài lòng.
"Tèn ten! Xem chị đem đến gì này." Anna lôi trong túi xách ra một bộ váy công chúa rồi khoe khoang.
"Chị lại thế rồi! Em đâu thích mặc mấy thứ đó đâu." Nhóc Long lắc đầu khiên quyết nhưng rồi vẫn bị ánh mắt long lanh cầu xin của Anna đánh gục mà chịu mặc váy vào người.
Phải nói Long khi đó, da dẻ trắng trẻo hồng hào dáng người vừa phải chân thẳng và dài nên mặc đồ con gái cùng tuổi rất đẹp cộng thêm khuôn mặt xinh như thiên thần của hắn nữa khiến Anna thích mê mà cưng nựng suốt ngày.
Sau khi mặc váy xong lại còn phải tô son môi mới vừa lòng Anna. Xong xuôi nàng bắt nhóc Long xoay xoay vài vòng rồi làm dáng điệu như con gái hồi cười khúc khích vỗ tay.
"Oa...em dễ thương quá, lại đây chị bế tý nào."
"Sao chị cứ mang váy cho em mặc thế, em gọi bạn Lan Hương sang đây cho chị cũng được mà." Long ngồi trong lòng Anna ngước mắt lên hỏi.
" Bé Lan Hương ấy hả, cũng đáng yêu đó nhưng chị thích em hơn. Chị không thích ngắm gái xinh, chỉ thích ngắm trai xinh thôi à." Anna nựng má nhóc Long nói.
Anna hay được mời lại dùng cơm tối nên càng ngày càng thân thiết với gia đình Long, rồi nàng dạy nhóc Long cách tự trang điểm rồi là mặc đồ con gái các thứ.
Nhóc Long từ bé đã xác định mình là trai thẳng nên chẳng hứng thú gì với mấy món đó nhưng để được thấy Anna cười nên hắn mới làm.
Chơi với Long nhiều, Anna lại nghiện cái cảm giác được ôm nhóc trong lòng. Cho dù là ngồi học hay ngồi làm đẹp đều bảo Long ngồi trong lòng nàng để nàng được nựng nhóc.
" Thằng bé này quá đáng yêu, hay bắt cóc đem về nuôi sau này cưới làm chồng?"
" Không được! Đâu phải mình mình thấy nhóc đáng yêu đâu, đem về nhỡ bị cướp mất thì biết làm sao? Hay là ở lại đây làm con dâu luôn?"
" cũng không được! Con dâu gì mà lớn tuổi hơn bố mẹ chồng, trời ơi đầu mình sắp vỡ ra mất."
Anna để Long ngồi trong lòng mình chơi robot còn nàng thì vuốt ve mái tóc con gái của hắn và thầm nghĩ : " Nếu sau này nó mê mặc đồ con gái thì làm sao nhỉ? Nó lại giống thụ thì làm sao đây ta....?"
Nàng suy nghĩ một lát, sau đó đưa ra đáp án : " Thôi thì nhóc là thụ thì chị làm công vậy, nhóc mà có õng ẹo quá thì để chị men lỳ, miễn sao là nhóc đáng yêu này thôi."
Nhóc Long dụi mắt rồi ngáp ngủ, sau đó úp mặt vào ngực Anna thiu thiu ngủ. Anna hơi ngạc nhiên nhưng sau đó thấy nhóc ngủ đáng yêu quá lại mềm lòng lên giường nằm cùng hắn.
Trong khoảnh khắc đó, bàn tay nhỏ bé của nhóc Long tìm tới ngực Anna mà bóp nhè nhẹ khiến nàng hết sức bất ngờ mắng yêu : " Nhỏ như vậy đã bộc lộ bản tính dê gái rồi! Xem ra mình chỉ lo xa hihi."
Rồi nửa năm trôi qua, lúc này Anna đã xin phép gia đình nhận Long làm con nuôi. Nàng vẫn dạy nhóc học và còn dẫn hắn đi chơi nhưng đều là buổi tối.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén chỉ có điều lửa chưa kịp lớn rơm đã cháy thành tro, Anna đã đổ gục rồi nhưng vì Long còn quá nhỏ nên nàng chẳng thể làm gì ngoài việc chờ hắn lớn.
Có lúc đang đi dạo ngoài công viên, Anna nắm tay Long tung tăng thì chợt có con chó to từ đâu xông tới, chẳng biết người nào dắt chó đi dạo mà để xổng. Long thấy chó to hoảng sợ ôm chân nàng, Anna bế Long lên rồi trừng mắt một cái làm cho con chó cụp đuôi chạy mất.
"Huhu con sợ quá!"
" Đừng sợ! Có mẹ nuôi ở đây mẹ sẽ bảo vệ con."
Một lần khác, khi Anna dẫn Long đi ăn kem thì bị hai người đàn ông trêu ghẹo, Long đã đứng ra bảo vệ Anna rồi mắng hai tên kia : " Hai chú đừng có mà bắt nạt mẹ nuôi cháu! Đợi cháu lớn cháu sẽ tìm hai chú tính sổ."
"Ây...nhóc con bản lĩnh quá!" Hai người kia định ghẹo Long thì bị một ánh nhìn đầy sát khí của Anna làm cho kinh hồn bạt vía rồi bỏ đi.
Sau đó nàng xoa đầu hắn : " Ngoan lắm!"
Mọi thứ cứ êm đềm trôi như vậy cho đến khi một biến cố xảy ra. Đó là một đêm trăng thanh gió mát, khi Anna đang lang thang trên những con đường vắng thì chợt thấy một vụ cướp của giết người.
Đúng lúc đang lên cơn đói nên nàng đã giết chết tên cướp rồi uống cạn máu hắn nhưng trong lúc đó nàng lại bị quay video lén, không rõ kẻ đó là ai nhưng kẻ này đã đem trình báo công an.
Để tránh mọi việc bị bại lộ nên nàng đã một lần nữa ra tay sát hại tất cả những người biết về chuyện này ngoại trừ kẻ quanh lén video đó. Nhưng càng nhiều người chết thì càng to chuyện và vụ đó khá rầm rộ.
Cuối cùng, để tránh liên lụa đến gia đình nhóc Long nên nàng đã biến mất và chỉ để lại một lời nhắn cho Long : " Đợi mẹ quay lại!"
Câu nói này đã ám ảnh Long trong vài tháng cho đến khi gia đình nhận nuôi Bảo Nguyên, có Bảo Nguyên bầu bạn nên Long cũng dần vui vẻ và yêu thương em gái hết mực.
Khi Anna về châu âu thì đã khóc rất nhiều, rồi nàng còn nghĩ đến việc tự tử khi biến mất vô cớ như vậy với đứa nhóc mà nàng hết mực yêu thương.
Rồi nàng bị gia tộc quyền lực của mình ép gả cho một tên quý tộc nhưng nàng không chịu và đã từ bỏ cả gia tộc để giữ niềm tin rằng một ngày nào đó mình sẽ được gặp người con trai ấy.
Thế rồi sau 12 năm chờ đợi, nàng đã được gặp lại cậu bé xinh đẹp năm xưa nhưng với một hình ảnh hoàn toàn khác, không phải một nhóc Long trắng trẻo đáng yêu mặc đồ con gái như xưa mà là một chàng trai trưởng thành đẹp trai đầy cuốn hút.
Nhưng nàng vẫn không vui chọn vẹn bởi nàng gặp hắn là có mục đích rõ ràng mà khó lòng chấp nhận đối với một sinh vật như nàng.
Dòng hồi ức dần tan đi, khuôn mặt ngây thơ xinh đẹp của nhóc Long năm nào dần hòa làm một với gương mặt tuấn tú sắc nét trưởng thành đầy nam tính hiện tại. Anna đưa mũi ngửi cổ Long rồi liếm môi giọng đầy mê hoặc nói : " Mùi hương thật kích thích! Cho mẹ nuôi nếm thử được không?"
" Mẹ nuôi à khoan đã!"