Anh Trai Thần Cấp

Chương 75 : Màn Chào Đón Bất Ngờ

Ngày đăng: 00:57 27/06/20

Không chỉ có Long, mọi người đều cảm nhận được sinh vật kia mạnh lên khá nhiều sau khi nuốt Bảo Quý.
GÀOO!
GÀOO!
"Haha! Cơ thể này cũng được đấy chứ." Sinh vật kia cười lớn với giọng khàn đặc.
"Thả con tao ra!" Bảo Quyền nghiến răng gầm lên, sau đó lao lên nhưng rồi cũng bị sinh vật kia nuốt mất một cách nhanh chóng. Kích thước của nó lại to ra không ít, giờ đã cao khoảng 3 mét và đo con khủng khiếp.
Với hoàn cảnh như hiện tại, có lẽ mọi người sẽ mệnh ai lấy chạy bởi sinh vật kia quá ư là nguy hiểm. Ai cũng thấy nó có thể nuốt người để tăng kích thước cùng sức mạnh, việc có quá nhiều người ở đây thực sự không tốt nếu muốn đánh bại nó.
Ngô Bảo gia tộc, một gia tộc quyền lực với những thế hệ trẻ xuất trúng nhất lịch sử gia tộc hiện tại đều có mặt và họ sẽ không để chuyện này tiếp diễn.
Ngô Bảo lão gia cầm mic lên nói : " Tất cả những ai trên 15.000 sức mạnh có thể tấn công tầm xa thì ở lại cầm chân con súc sinh này, còn lại mau rời khỏi đây nhanh."
Mọi người bắt đầu rời đi rất nhanh, đương nhiên sinh vật kia không để điều đó xảy ra nên đã điên cuồng lao lên để cố bắt người nhưng bị cản lại.
Hai bóng người trẻ tuổi lướt đến bảo vệ Bảo Linh khi con quái vật kia lao tới phía nàng.
Là Bảo Tuấn cùng Long, hai tên này cùng tung đấm ra cản con quái vật sau đó cả ba cùng bật ra. Bảo Linh bị dư trấn của vụ va chạm làm cho choáng váng và lùi lại mấy bước rồi có một người đỡ lấy.
"Em không sao chứ?" Bảo Minh lướt tới đỡ em gái mình rồi mang nàng ra xa nói.
"Em không sao!" Bảo Linh hơi hoảng sợ khi con quái kia nhắm vào mình. Giờ vẫn còn run run khi lúc đó nếu không có hai người kia xuất hiện kịp thời thì nàng cũng sẽ bị nuốt mất rồi.
" Ở đây nguy hiểm, chạy đi."
Bảo Minh nói, sau đó để lại em gái rồi chạy tới giúp Long cùng Bảo Tuấn đánh với con quái vật kia.
Sau khi bị dội ra bởi va chạm, con quái vật kia nhe hàm răng gớm ghiếc ra rồi lè lưỡi dài đỏ lòm ra liếm liếm mép như thèm khát nói : " Chà! Hai tên này có vẻ mạnh, ta sẽ tiêu hóa hết."
Thấy Long ra tay cùng với mình, Bảo Tuấn khá ngạc nhiên vì nhìn mặt Long lạ hắc với lại cái tốc độ đó thì kẻ bình thường không thể nào đạt tới được. Còn Long thì đã nhớ mặt thằng khinh người đột lốt tri thức này nên cũng chẳng để tâm cho lắm, hắn liền quay sang nói với Bảo Minh : " Ê! Mau tới giúp một tay nào."
Rầm!
Long vừa dứt lời thì con quái kia cũng vừa lao đến nhằm phía Long mà đánh xuống, nắm đấm khổng lồ của nó lao xé gió hướng mặt Long. Mặt đất lún xuống một mảng lớn cùng gạch đá bay tứ tung, thu nắm đấm lại con quái ngạc nhiên : " Nó đâu rồi?"
"Đây này!" Long sau khi dùng Dịch chuyển tức thời đã nhảy ra phía xa rồi hai tay tụ lại một quả cầu lôi điện lớn và ném mạnh về phía nó. Quả cầu lôi điện phát ra tiếng xoẹt xoẹt, tỏa ra ánh sáng tuyệt đẹp cùng một uy áp khá mạnh lao tới giữa ngực con quái rồi phát nổ.
Rầm!
"Sức mạnh thật kinh khủng!" Bảo Minh thốt lên kinh ngạc, hắn không nghĩ rằng Long có thể mạnh như vậy. Trước hắn chỉ nghĩ rằng tên này bình thường thôi nào ngờ lại là bất thường. Còn Bảo Tuấn thì mắt giật giật khó tin, bản thân hắn bắt đầu để ý đến Long nhiều hơn.
Con quái chẳng si nhê gì với đòn tấn công đó, nó gầm lên rồi nhảy lên cao phóng tầm mắt ra xa rồi nhằm phía Bảo Linh mà xông tới. Lúc này cả Long, Bảo Minh và Bảo Tuấn cùng nhận ra mục tiêu của con quái là Bảo Linh nên tất cả vội lao ra chặn nó lại.
Khi mà buổi tỷ thí bị phá tan tác bởi con quái bất ngờ xuất hiện. Bảo Hùng và Gia Hân vẫn còn ở lại để theo dõi con trai mình chiến đấu.
"Sao hai người không rời đi? ở đây nguy hiểm lắm." Một vệ sĩ cấp cao chạy tới nói, định hộ tống hai người đi nhưng không được sự đồng ý. Bảo Hùng ánh mắt gắt gao nhìn Long đang cùng Bảo Minh và Bảo Tuấn đánh với con quái đó, cả ba đều tung ra những chiêu thức đẹp mắt và mạnh mẽ nhưng hầu như không làm nó bị thương được.
"Sao nó trâu vậy?" Long thầm hỏi Tiểu Hắc.
"Venom là một sinh vật khí sinh cấp cao, nó có nguồn gốc từ ngoài vũ trụ. Bằng một cách nào đó xâm nhập trái đất và tìm được cách sinh sôi dù chỉ là mới thôi và chưa ai phát hiện. Sinh vật này giúp vật chủ cường hóa khả năng của bản thân lên gấp nhiều lần, điều này cũng áp dụng với những kẻ có dị năng khi bị nó nuốt."
"Ý ngươi là sức mạnh của nó hiện tại là của 3 người bị nó nuốt và tăng lên nhiều lần phải không?" Long hỏi.
"Chính xác, tên Bảo Quý kia có dị năng phòng thủ rất chắc chắn cộng thêm cha hắn mang dị năng cường hóa nên khi kết hợp lại tạo ra một sinh vật có sức phòng thủ vô hạn, dưới 50.000 sức mạnh không thể làm tổn thương nó."
"Ặc! Thảo nào đánh như ong chích chân voi, nó phải có điểm yếu chứ?" Long vừa hỏi thầm vừa liên tục phải lé những cú đấm trời giáng của con quái.
"Điểm yếu của nó là miệng, chỉ cần đánh vào bên trong là được." Tiểu Hắc đáp, hai mắt Long sáng lên rồi nhìn về phía Diệp Thanh đang ngồi yên vị tại nơi ban đầu quan sát hắn.
Lúc này có hai vệ sĩ đến khuyên mãi mà Diệp Thanh vẫn không chịu đi, chợt nàng bắt gặp ánh mắt của Long nhìn mình, biết là hắn cầu cứu liền tức tốc lao tới vượt qua hai tên vệ sĩ khi họ chỉ vừa nhận ra thì nàng đã không còn ở vị trí đó nữa.
"Hì hì! Em giúp anh đánh nó một lát anh sẽ đánh bại nó." Long gãi đầu mặt dày nói với nàng khi nàng xuất hiện.
Diệp Thanh lắc đầu cười cười không nói gì, sau đó trực tiếp xé tà váy lên tận đùi để dễ dàng đánh nhau. Sau đó thì trước mặt Bảo Tuấn và Bảo Minh liền lao lên đánh áp đảo con quái trong khi cả ba thằng đánh mỏi tay không làm gì được nó.
"Trời! Có ghệ bá vậy nhóc?" Bảo Minh quay sang nói với Long.
Cái chân thon dài trắng muốt đưa lên hạ xuống làm con quái cắm đầu xuống đất đau đớn gầm to. Diệp Thanh cường hóa cánh tay tạo ra một hư ảnh cánh tay lớn hơn bao bọc rồi đấm về phía trước làm mặt đất vụn ra, sân đấu sụp đổ tan tành.
Tuy là nuốt được người có dị năng nhưng Venom không thể sử dụng được bất kì kĩ năng gì của họ ngoài khả năng bẩm sinh của nó là tăng sức mạnh của vật chủ. Nếu muốn dùng được sức mạnh đó thì nó phải tiêu hóa hoàn toàn vật chủ trong bụng, điều này ngoài Long được Tiểu Hắc chỉ điểm thì chẳng một ai hay biết.
Sinh vật này đơn thuần là có sức mạnh vật lý vượt trội hơn so với đám người bọn Long nhưng lại không hề có mánh khóe hay tiểu xảo gì mà chỉ biết lao đầu vào mà đánh, chính xác là một bị thịt to xác mà thôi. Có vẻ như trí tuệ không được phát triển cho lắm nên mới như vậy, chứ theo sự hiểu biết của Tiểu Hắc về sinh vật này thì chúng có trí thông minh rất cao.
Gọi là Venom thôi chứ thực ra tên của chúng trong thế giới này gọi là Hắc Dịch. Sau khi lãnh những đòn tấn công như trời giáng từ một cô gái xinh đẹp mảnh mai, Hắc Dịch kia không chịu nổi mà lùi lại rồi gầm lên nói : " Sao mày mạnh quá vậy?"
Diệp Thanh không bận đáp mà đứng tại chỗ không đánh nữa, nàng chỉ cầm chân nó trong lúc Long tìm cách hạ nó chứ không hề muốn va chạm với sinh vật này. Nếu nó an phận ở nguyên đó thì nàng sẽ không xuống tay còn nếu nó gây ra một chuyện gì nữa thì nàng sẽ động thủ.
Long đang nghĩ cách xem làm thế nào cho nó mở miệng thì chợt nảy ra một ý là dùng khả năng đặc biệt của Thôn Thiên Phệ Địa để tách nó ra khỏi vật chủ là hai cha con nhà Bảo Quyền và Bảo quý. Nhưng lại lo lắng khi bản thân hắn không thể kháng cự một khi thứ đó bám vào cơ thể. Mà cái miệng của Hắc Dịch lại nhiều răng nhọn chi chít và nước dãi có độc, dính vào chút thôi cũng rất nguy hiểm nên việc banh miệng nó ra rồi nhét bom vào cũng không khả thi cho lắm.
Phía những người khác thì vẫn đang chú ý đến cô gái xinh đẹp kia, một mình lại có thể đánh áp đảo sinh vật kinh tởm trong khi hai thiên tài của Ngô Bảo gia tộc là Bảo Tuấn cùng Bảo Minh lại không thể làm nó trầy da nổi. Nhìn những đòn đánh thanh thoát mà đầy uy lực kia vung ra lại khiến cho người khác phải run lên vì một luồng áp lực mạnh mẽ tuôn ra. Quả thật chỉ có những kẻ mạnh mới tạo ra được uy áp này.
Nói thêm về sức mạnh trong thế giới này, Sĩ - Úy - Tá - Tướng - Vương - Đế - Thánh - Thần chỉ dùng để đo cấp độ khả năng sử dụng dị năng nguyên tố hoặc phi nguyên tố của ai đó, còn sức mạnh được đo theo con số khác hoàn toàn. Có nghĩa là bạn không cần phải có dị năng mà vẫn mạnh như siêu nhân đó chính là sức mạnh theo con số của bạn, nhưng giữa 2 người đều có 100.000 sức mạnh thì người có dị năng sẽ mạnh hơn và chiếm ưu thế khi chiến đấu.
Bạn có sức mạnh không có nghĩa là bạn có dị năng nhưng nếu có dị năng chứng tỏ bạn có sức mạnh.
Diệp Thanh mang trong mình dị năng cường hóa đòn đánh, nghĩa là nàng có thể cường hóa một phần hoặc toàn bộ cơ thể để tấn công hoặc phòng thủ cực kì hiệu quả. Dị năng này gần giống với tác dụng của Kim Cang Bất Hoại Thể vậy nên này không phải luyện thêm loại thân pháp này, chỉ bằng sức mạnh vốn có không dựa vào nguyên tố nào cả mà nàng có thể bán hành cho Hắc Dịch. Còn Long, Bảo Tuấn và Bảo Minh phải tung rất nhiều chiêu đẹp mắt ra mà không có tác dụng thì hiểu rằng nàng mạnh hơn cả 3 người kia cộng lại.
Long biết thế nên rất an phận không dám làm phật ý nàng bởi hắn từng bị nàng vô tình đánh một cái mà bất tỉnh đến nửa ngày trời.
Mặt khác, Long nhận ra rằng những người xung quanh hầu như không hề tỏ ra sợ hãi như hắn nghĩ. Những người yếu thực sự đã rời đến nơi an toàn còn khá đông những kẻ khác đang ở đây nhưng chỉ có 3 đứa bọn hắn lên tấn công cản đường Hắc Dịch kia. Còn lại chỉ là đứng xem nên hắn vội lao lên rồi kéo Diệp Thanh lùi lại ngay khi nàng đá sinh vật kia cắm đầu vào tường. Hắc dịch kia cũng tự động nhả mấy người ra sau đó bị bắt nhốt lại.
"Sao vậy anh?" Diệp Thanh chớp chớp đôi mắt đẹp, vẻ mặt không có tý gì là mệt mỏi hỏi.
"Đừng đánh nữa! Chúng ta đang gây chú ý rồi." Long lo lắng nói, sau đó nhìn bốn phía xung quanh rồi nhìn lên trên cao nơi có một bóng người đứng trên không khí khoanh tay nhìn xuống, không ai khác ngoài Ngô Bảo lão gia Ngô Bảo Thần.
Rồi nhìn sang Bảo Minh, thấy tên này cười cười nhìn mình khá là đểu nên Long lại càng nghi. Tiểu Hắc lên tiếng : " Ngươi xong rồi!"
"Ặc!" Long toát mồ hôi, hắn nắm tay Diệp Thanh rồi nhìn về phía cha mẹ mình sao đó nói thầm với Tiểu Hắc : " Cho ta mượn sức mạnh của ngươi! 10 giây là đủ."
Nhận ra ý định liều mạng để tẩu thoát của Long, Ngô Bảo lão gia từ trên cao hạ xuống đối diện trước mặt thằng cháu rồi cười nói : " Định đi đâu? Đây là gia đình của cháu mà...haha.
Long đần mặt ra, hắn nhìn lại một lượt mọi người xung quanh thì vẫn là nét mặt ấy đang chăm chú nhìn về phía hắn nhưng lại có thêm nét cười.
Hắn là con trai của Ngô Bảo Hùng, cháu trai của Ngô Bảo Thần và đương nhiên là một thành viên trong gia tộc Ngô Bảo. Lúc này mẹ Gia Hân của hắn chạy tới vui mừng khi nhìn thấy con trai sau mấy tháng xa cách. Nàng ôm chầm lấy hắn để được chạm vào cái cơ thể mà đích thân nàng chăm bẵm từ nhỏ đến lớn.
"Mẹ, chuyện này....!" Long nghi ngờ.
"Con trai, là ông nội muốn chào đón con trở về gia tộc đó. Thời gian này con vất vả rồi, để mẹ ôm con cái nào." Gia Hân khóe mắt có chút cay cay nhưng là khóc vì hạnh phúc bởi cuối cùng con trai nàng đã thực sự mạnh mẽ khi bước chân tới gia tộc.
Còn Bảo Hùng vẫn đứng phía xa ánh mắt dõi theo. Nếu như tối hôm đó hắn và cha hắn là Bảo Thần không có một cuộc nói chuyện thì có lẽ Long sẽ không được chú ý đến vậy. Mọi việc đều được một tay lão Bảo Thần sắp xếp ổn thỏa từ việc để lộ ra sơ hở cho Diệp Thanh dễ dàng vào phòng lão rồi điền tên của Long vào danh sách.
"Hóa ra mày lừa tao?" Long cay cú mắng Tiểu Hắc một trận, xong rồi mới nở nụ cười trước mọi người đang nhìn hắn.
Bảo Thần vỗ vai Long nói : " Đứa cháu nhỏ nhất của ta cũng đã về đoàn tụ với gia tộc, ta còn lo gì không thể phát dương quang đại gia tộc...haha!"
Nói xong lão nhìn sang cô gái xinh đẹp kế bên Long, lúc nãy đã chứng kiến màn thể hiện sức mạnh của nàng với sinh vật kia cũng đủ thấy nàng là nhận vật không tầm thường, lão hỏi : " Cô bé này à...?"
Long nắm tay Diệp Thanh dứt khoát nói :
" Dạ đây là Diệp Thanh, cháu dâu tương lại của ông."
Nghe vậy, Diệp Thanh cúi đầu xấu hổ hai má đỏ lên rồi véo Long một cái. Còn đâu vẻ oai phong hùng hồn khi đánh nhau với Hắc Dịch. Bây giờ đây chỉ còn lại cô gái xinh đẹp với nụ cười tươi như hoa đang e ấp xấu hổ nắm tay bạn trai của nàng khi được hắn gọi bằng vợ.