Anh Trai Thần Cấp

Chương 77 : Chiến Trường

Ngày đăng: 00:57 27/06/20

Ánh nắng ban mai làm Long chói mắt, hắn mơ màng tỉnh dậy thì thấy trong phòng không còn ai cả mà có tiếng nước chảy trong phòng tắm.
Hắn dụi hắn tiến ra phía cửa sổ phóng tầm mắt nhìn xuống dưới sân nơi mà có khá nhiều người đi đứng rồi cười nói vui vẻ.
"Mở cửa cho anh vào với!" Long tiến đến cửa phòng tắm nói.
Không có tiếng trả lời mà chỉ nghe nước đang chảy thì dừng lại, Long gõ cửa :
"Thôi nào cho anh vào với mắc tè lắm, anh không làm gì em đâu anh thề!"
Vẫn không có tiếng đáp lại, thấy vậy Long nghĩ rằng Diệp Thanh đang khiêu khích sự kiên nhẫn của hắn thì liền hung hăng mở mạnh cửa cũng đúng lúc tay nắm cửa được vặn ra từ phía bên trong.
Bịch!
Long trượt chân ngã xõng xoài vào bên trong rồi úp mặt vào nơi mà hai cặp đùi giao nhau, trắng mịn và thẳng tắp. Nhưng mùi này không phải mùi của Diệp Thanh, Long ngước mắt lên nhìn rồi bị gáo nước đập thẳng vào đầu cùng với tiếng hét thất thanh : "A...A...BIẾN THÁI!"
Trong phòng tắm lúc này không phải là Diệp Thanh mà là Bảo Linh em gái của Bảo Minh, còn cái nơi mà Long vừa úp mặt vào là cửa thiên thai của nàng. Long vội vã bật dậy rồi một tay bịt miệng nàng một tay khống chế tay hai của Bảo Linh rồi nói :
" Im lặng! Tôi sẽ không làm gì cô đâu."
"Ưm...ưm....ưm!" Bảo Linh cơ thể trần như nhộng lộ ra trước tầm mắt Long, làn da trắng không tỳ vết cùng đôi chân dài làn eo con kiến. Bộ ngực kích cỡ trung bình nhưng có nhũ hoa hồng tươi và tròn tròn đáng yêu. Cái nơi mà ban nãy hắn úp mặt vào có chùm lông gọn gàng quyến rũ, khuôn mặt ửng đỏ pha nét sợ hãi khiến cho người khác chỉ muốn ấu dâm ngay thôi.
Thấy nàng vẫn chống cự, Long mạnh mẽ nói : " Im coi! Sao cô lại vào đây? Đừng nói là....!"
"Ngô Bảo Long!" một giọng nói đầy sát khí phát ra phía sau khiến Long lạnh cả sống lưng, còn ai vào đây ngoài Diệp Thanh.
"Ặc xong rồi!"
Long bị lôi đầu ra ngoài, sau đó Bảo Linh mặc lại quần áo rồi theo sau cả hai đứng trước mặt Diệp Thanh phân trần : " Baby à nghe anh giải thích...anh...!"
Một ánh mắt hung dữ nhìn về phía Long, Diệp Thanh nói : " Em muốn nghe Bảo Linh giải thích!"
"Em...tại phòng em hết nước nên em sang phòng này tắm nhờ, ai ngờ anh Long lại còn đang ngủ...em thực sự xin lỗi." Bảo Linh đỏ mặt xấu hổ sau đó cúi đầu xin lỗi rồi chạy mất. Còn lại Diệp Thanh nàng nét mặt trở lại bình thường rồi beo tai Long :
" Anh đấy!"
"Ặc, rõ ràng anh bị hại mà, tưởng trong phòng tắm là em nên anh định vào ai ngờ huhu oan quá là oan." Long nước mắt cá sấu nói sau đó lân la lại gần rồi ngả đầu vào đùi Diệp Thanh khiến nàng dù bực mình nhưng cũng đành bật cười khõ đỡ.
"Long này, đi với em."
"Đi đâu?"
"Mua đồ lót, của em không vừa nữa rồi cứ như vậy có khi đành thả rông mất thôi."
"Ặc!"

Sau khi chọn ra 5 người đại diện cho gia tộc tham gia cuộc thi liên gia tộc. Những người đó được xắp xếp một khóa huấn luyện đặc biệt phù hợp với điểm mạnh và khắc phục những điểm yếu của bản thân.
Sau cùng thì cuộc thi đó cũng tới.
Ngoài 5 người được đi thi ra thì hầu hết tất cả những thành viên của 4 gia tộc đều có mặt tại một nhà thi đấu bí mật nằm trong một chiều không gian do những người cấp Đế tạo ra.
Trong không gian này khá là giống không gian bên ngoài chi có điều giới hạn về diện tích, chỉ chứa vừa một nhà thi đấu cấp quốc gia mà thôi.
Những gia tộc còn lại Long chưa hề biết nhưng trong quá trình tới nơi thi đấu thì hắn hỏi Tiểu Hắc và được cung cấp rõ thông tin.
Gia tộc đầu tiên là LÝ Gia, gia tộc này nổi tiếng về độ giàu có bởi sở hữu công ty bất động sản khổng lồ.
Gia tộc thứ hai là gia tộc họ Nguyễn, họ đông đảo và cũng có tiềm năng cực kì khủng khiếp.
Gia tộc thứ ba là Trần Gia, riêng về gia tộc này rất ít thông tin nên còn nhiều điều thắc mắc.
Mỗi gia tộc đều có ít nhất 1 người ở cấp Đế trở lên để dẫn dắt tộc nhân. Riêng gia tộc họ Nguyễn có tới 3 người đều đạt cấp Đế nên có thể nói mạnh nhất trong 4 gia tộc nhưng đã từ lâu không còn tranh đấu bằng nắm đấm nên việc đó không còn quan trọng. Với lại ngày hôm nay là ngày tổ chức cuộc thi truyền thống của tổ tiên để lại. Và không gian này cũng là riêng biệt nên ngoài một vài cao thủ không gian ra thì ít ai biết tới sự tồn tại của nó.
Tất cả mọi người được đứng lên một mặt phẳng trong suốt, sau đó nó di chuyển qua không gian bị xé rách từ trước và tới địa điểm thi đấu được gọi là Nhà thi đấu không gian.
Sau một phút di chuyển trong lỗ hổng không gian đó thì điểm cuối xuất hiện một vết rách, chỉ cần đi qua nó là tới nhà thi đấu không gian.
Xoẹt!
Long chớp mắt một cái thì thấy cảnh vật bỗng thay đổi. Không gian này đẹp đến mê người với sắc trời trong xanh không nắng gắt, một nhà thi đấu khổng lồ nằm sừng sững vị trí trung tâm, xung quanh có khá nhiều người qua lại tới từ 3 tộc còn lại.
Khi mà gia tộc của Long đáp xuống thì có khá nhiều người để mắt tới nói : " Ngô Bảo gia tộc cuối cùng cũng đến rồi!"
"Mọi người theo ta!" Ngô Bảo lão gia lên tiếng, sau đó phất áo ra hiệu rồi bước về phía trước nơi cánh cổng nhà thi đấu đang rộng mở.
Đi qua khu vực bảo vệ thì tiến vào bên trong, khu cảnh thực sự hoành tráng gấp mấy lần sân đá bóng quốc tế. Những hàng ghế vip được xếp đều tăm tắp, ở đây ai cũng là khách vip hết. Không có tình trạng chen lấn xô đẩy mà ai cũng đều có ý thức rất tốt khi tìm chỗ ngồi, khi thấy nhóm người Ngô Bảo gia tới thì ở phía bên trái có một nhóm người thuộc họ Nguyễn đang quay sang chào xã giao. Một lão già từ phía bên đó đạp trên không khí mà bước sang bên này đối diện với Ngô Bảo lão gia.
Hai người đứng tuổi chạm mặt nhau, uy áp bắt đầu cuồng cuộn chảy ra chèn ép lẫn nhau. Gió bắt đầu nổi lên, mọi người đều chú ý xem nhất cử nhất động của hai lão già này rồi sẽ ra sao.
"Bạn già lâu ngày không gặp!" Ngô Bảo lão gia lên tiếng sảng khoái.
"Haha...đã lâu không gặp!" lão già kia cười sảng khoái đáp lại. Lão là trưởng tộc họ Nguyễn tên là Nguyễn Văn Võ, là bạn thời thơ ấu của Ngô Bảo lão gia và hiện tại vẫn duy trì khá tốt.
Mọi người thở ra một hơn nhẹ nhõm, cứ tưởng rằng hai lão này đánh nhau một trận tới nơi rồi. Nhìn lướt qua xung quanh một hồi lâu, Văn Võ trầm giọng nói :
" Không ngờ thời gian thấm thoát nhanh thật! Mới ngày nào chúng ta lần đầu vào đây biết bao bỡ ngỡ."
Ngô Bảo lão gia gật đầu nói : " Vậy mà giờ đã thành bô lão ngồi xem bọn nhóc trổ tài, kể cũng hay."
"Haha...tôi nghĩ ông nên chỉ điểm bọn nhóc của ông cho tốt đi, thể thức năm nay có chút thay đổi đấy." Nhắc nhở Ngô Bảo lão gia bằng giọng nguy hiểm, Nguyễn Văn Võ đạp không trở về vị trí của mình.
Ngô Bảo lão gia nét mặt có chút thay đổi, nhìn về phía đối diện xa xa có một nhóm người đang tiến tới. Là người của Trần gia, sau cùng là tới Lý gia cũng có mặt. 4 vị trưởng tộc đạp không mà bay lên cao rồi tiến gần về phía trung tâm sân đấu rồi tung ra một nguồn năng lượng khổng lồ khiến mọi người chao đảo. Từ vị trí 4 người xuất hiện tới 4 cổng không gian khác nhau làm cho mọi người một phen ngạc nhiên.
Một người trung gian được mời làm trọng tài kiêm MC cho cuộc thi này. Là một cô gái trẻ đẹp mặc bộ váy đen bó sát lộ những đường cong chết người, giọng nói ngọt ngào đưa vào mic cất lên : " Xin chào mọi người, rất vui được gặp mọi người ngày hôm nay. Tôi là Oải Hương, sẽ đảm nhiệm MC kiêm luôn trọng tài, đầu tiên tôi xin giới thiệu sự góp mặt đông đủ của 4 gia tộc..."
Lúc MC xinh đẹp đang nói thì Bảo Minh rõ ràng ngồi cạnh Long mà giờ đã thấy hắn biến mất cùng với Diệp Thanh liền tò mò nghĩ thầm : " Thằng em họ này tranh thủ phết nhỉ?"
"A..nhẹ thôi anh...ư!"
Diệp Thanh đang tựa lưng vào tường, ngực áo bị kéo xuống và Long đang úp mặt vào đó mà mút lấy mút để. Lý do là trong lúc tới đây Diệp Thanh đã cảm thấy trong người khó chịu, là do sức mạnh của Long Nữ làm cho quá trình tạo sữa của nàng nhanh hơn người thường rất nhiều nên nếu không mút chúng ra thì nàng sẽ không chịu được mà lên đỉnh ngay giữa nơi công cộng. Cho nên Long đành phải giúp nàng một tay, một lát sau khi cơn khó chịu dịu xuống thì hơi thở của Diệp Thanh mới ổn định trở lại. Nàng thầm mắng mình quá dại dột khi cố gắng kiểm soát thứ sức mạnh này.
"Em ổn chưa?" Long liếm mép hỏi sau khi uống no nê.
"Đỡ hơn rồi, mình mau quay lại không mọi người chú ý."
"Đi thôi!"
Long và Diệp Thanh trở về vị trí cũ thì cũng là lúc nữ MC xinh đẹp giới thiệu xong về các trưởng tộc và một số điều đáng nhắc đến chẳng hạn việc một người của Trần gia đáng lẽ sẽ là thí sinh ở đây nhưng do mải chơi sang Trung Quốc du lịch thăm quan nên không thể tham dự và đã tìm người thay thế.
Đúng lúc này, nữ MC gọi tên những thí sinh bước xuống sân đấu. Long theo phía sau Bảo Minh nhưng vẫn không quên quay lại mỉm cười với Diệp Thanh : " Cảm ơn vì bữa ăn!" làm nàng đỏ mặt lên nhìn cực kì đáng yêu.
"Xin mời thí sinh của Ngô Bảo gia bước vào cổng!" Khi nữ MC lên tiếng thì cũng là lúc lần lượt những thí sinh khác đang bước qua cổng không gian, Long là người cuối cùng. Khi bước qua cổng thì hắn bị rơi tự do rồi tiếp một bề mặt khá là bằng phẳng với nét hoa văn dưới chân khá là lạ.
Bên cạnh hắn là 4 người gồm Bảo Minh, Bảo Tuấn, Bảo Quý và Bảo Linh. Họ cũng đang đồng dạng như Long là trố mắt ra mà nhìn xung quanh.
Phía bên ngoài, có tới 4 màn chiếu cực lớn được căng ra để người xem rõ hơn chi tiết bên trong cổng không gian đó.
"Chào mừng các thí sinh đã bước vào chiến trường. Tôi sẽ nói rõ hơn về luật thi đấu và cách thức thi đấu, nơi các bạn đang đứng gọi là tế đàn giúp chữa thương khi cần thiết. Phía sau tế đàn các bạn có thể thấy một bức tượng khổng lồ, nó sẽ đáp trả lại sát thương nếu có quân địch tiến vào phạm vi hoạt động. Chiến trường của các bạn chia làm 4 phần thuộc 4 đội mỗi đội sẽ có một tế đàn cùng với 9 trụ được xếp theo quy tắc trên những lối đi. Ở giữa 4 phần đó gọi là phần trung tâm, nơi đây là nơi các bạn phải vượt qua các đối thủ khác để tới."
Trong chiến trường sẽ được bố trí nhiều cạm bẫy....