Anh Trai Thần Cấp

Chương 81 : Tứ Đế Hạ Bệ Trận

Ngày đăng: 00:57 27/06/20

Lúc này trong chiến trường...
Long cùng Bảo Minh vừa tới gần trụ thứ hai của đường Mid thì đụng độ ngay hai kẻ đầu trận định cướp rừng nhưng không thành. Long có ác cảm với hai tên này liền xông ra chặn đánh nhưng bất ngờ một cơn động đất khủng khiếp làm mọi thứ chao đảo trong vài giây.
Khi mặt đất bình thường trở lại, Long nhìn lên trên bầu trời nhân tạo trong chiến trường rồi lo lắng hỏi : " Tiểu Hắc! Có chuyện gì thế?"
"Bên ngoài đang có biến cố!"
"Biến cố?"
"Phải! Có một kẻ mạnh đang phá vỡ không gian mà xông vào, có lẽ đang giằng co với các trưởng tộc. Nếu hắn thành công thì toàn bộ nơi này sẽ xụp đổ và tất cả các thí sinh bao gồm cả ngươi đều bị giam trong này vĩnh viễn." Tiểu Hắc giọng cực kì nghiêm trọng nói.
Long nổi cả da gà, hắn lo lắng cho Diệp Thanh ở bên ngoài và liền hỏi cách ra khỏi chiến trường càng nhanh càng tốt.
"Ra khỏi đây bằng cách nào?"
Tiểu Hắc đáp : " Phá hủy toàn bộ công trình của 4 đội, trung tâm chiến trường sẽ xuất hiện, đó là cánh cổng duy nhất để rời khỏi chiến trường này."
"Đi liền!" Long gật đầu, sau đó nói lại với Bảo Minh và nhờ hắn đi gọi Bảo Linh và Bảo Tuấn.
Còn bản thân mình, Long chạy về hướng mà Trần Không và đồng bọn đang chiến đấu với một con rồng 3 đầu cao hơn 10 mét. Nhận thấy Long đang tiến đến, Trần Khôn liền cảnh báo đồng đội rồi tự mình xông ra đối chiến, cả hai tung đấm vào nhau.
Binh!
"Dừng lại! Ta có chuyện muốn nói." Long trợn mắt nhìn Trần Khôn nói, tên này có vẻ mặt cũng khá đẹp trai nhưng vẫn kém Long vài nét.
" Mày tính hớt luôn con quái bự này sao? Mơ đi." Trần Khôn không tin, hắn mắng rồi tung cước thẳng vào bụng Long rồi cả hai cùng lui ra xa.
Long có thể đỡ nhưng hắn không bận tâm lắm khi trúng đòn mà chỉ liếc mắt lên trời rồi nói : " Vụ động đất ban nãy! Có kẻ muốn giam chúng ta ở trong này mãi mãi."
"Ngươi nói sao?" Trần Khôn chững lại một nhịp, ban nãy đúng là có một trận động đất kinh khủng trong vài giây. Trước đây các lần tổ chức chưa ghi nhận sự cố này nên rất có thể không phải do lỗi của ban tổ chức.
Trần Khôn đồng dạng nhìn lên bầu trời nơi có những đám mây đang dần tụ lại rồi xoáy theo hình vỏ ốc một cách chậm rãi nhưng đầy kinh hãi và giống như nơi này sắp xụp đổ.
Nửa tin nửa nghi, Trần Khôn hỏi : " Sao ngươi biết? Ngươi cũng ở trong này thôi mà."
Long chĩa dao về phía Trần Khôn tức giận nói : " Hỏi nhiều! Tin hay không tùy mày, nhưng nếu muốn thoát ra khỏi đây thì kéo quân sang phá hết trụ nhà tao đi, tao phá trụ nhà mày."
Nói xong Long kệ những ánh mắt nghi ngờ mà đánh người dành cho mình mà lao thẳng về hướng trụ đội Trần gia. Thấy vậy đám người Trần gia định đuổi theo nhưng Trần Khôn ra hiệu đừng đuổi theo mà cùng hắn chạy về hướng trụ đội Ngô Bảo gia mà hướng tới.
Bảo Minh sau khi gặp được Bảo Tuấn và Bảo Linh cũng liền kể cho hai người này về tình hình nguy hiểm hiện tại. Sau đó cả ba chia nhau ra thông báo cho tất cả những ai mình gặp để cùng nhau thoát ra ngoài.
Long không phải người tốt tới mức nghĩ cho tính mạng của những người trong đây, hắn chỉ quan tâm gia đình hắn và Diệp Thanh. Nếu tự mình phá công trình thì rất lâu, không khéo khi phá xong thì nơi này cũng đóng lại vĩnh viễn. Cho nên hắn phải gián tiếp nhờ mọi người giúp đỡ vậy thôi.

Bên ngoài chiến trường, khu khán đài...
"KHÔNG CHỊU NỔI NỮA! GRA...GRA!"
Tiếng gầm vang vọng cả không gian của 4 vị trưởng tộc, họ cùng nhau chống lại lực mở ra của vết rách không gian nhưng không ngăn cản được. Vết rách cứ thế lớn dần rồi một cách tay khổng lồ xuất hiện.
Cùng lúc đó những người còn bị kẹt lại ở trong này không thể ra ngoài nữa bởi khi cánh cổng không gian kia mở ra thì tất cả cổng không gian đều đóng lại. Trong đó có gia đình Long cùng Diệp Thanh, họ không phải không ra được mà còn lo lắng cho Long nên cố ở lại.
Bàn tay khổng lồ kia vừa xuất hiện thì lập tức 4 vị trưởng tộc đều kinh hoàng mà lui ra xa hàng trăm mét trên không vì cỗ năng lượng khủng khiếp từ vết rách không gian tỏa ra.
"Đây là cái gì?" tất cả mọi người đều có chung một câu hỏi. Ngay cả 4 vị trưởng tộc lớn tuổi kinh nghiệm chiến đấu đầy mình cũng chẳng biết chính xác thứ này là gì.
Diệp Thanh ngước lên nhìn cánh tay khổng lồ ấy, nàng cảm thấy run rẩy thực sự trước sức mạnh mà thứ đó tỏa ra. Nó hoàn toàn áp chế nàng thành một cô gái yếu ớt vô dụng. Những người xung quanh đồng dạng bị như vậy, chỉ có những người sức mạnh thật sự cao mới chịu được.
Cánh tay khổng lồ kia vươn dài ra rồi một cái đầu trọc lốc thì ra, đó là một người khổng lồ.
"Người khổng lồ?" Bảo Hùng thốt lên kinh hãi.
Người khổng lồ là những sinh vật chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, họ không hề tồn tại thực sự. Vậy người khổng lồ này từ đâu mà có
"Từng thế giới khác!" Ngô Bảo lão gia giọng như buông xuôi nói, lão biết rất rõ rằng mỗi lần không gian bị một người cấp Đế xé rách thì sẽ có hiện tượng không gian trùng động. Hiểu nôm na là những người có cảm ứng được với không gian có thể cảm nhận được những vết rách đó, cũng giống như lão khi nãy cảm nhận được sẽ có thứ gì đó xé rách không gian mà tới đây vậy.
Hiện tượng này ảnh hưởng chỉ trong phạm vi cấp hành tinh, còn ảnh hưởng tới tận thế giới khác kiểu này cũng là lần đầu lão gặp. Nhưng lão chắc chắn rằng sinh vật khổng lồ này đích thị tới từ thế giới khác.
Sinh vật khổng lồ kia đã chui được quá nửa cơ thể qua vết rách không gian, hình dáng của nó dần dần hiện ra. Bàn chân 5 ngón của nó đạp xuống trung tâm sân vận động khiến cả mặt đất rung chuyển, tiếp đó là hàng loạt những luồng kình phong mạnh như gió lốc lan ra xung quanh. Người nào có thực lực dưới 5000 sức mạnh lập tức vỡ nát mạnh máu mà chết trong đau đớn. Số người chết là khá nhiều và đa phần là phụ nữ và trẻ con do bản thân mang sức mạnh thấp.
Gia Hân mới chỉ là 5400 sức mạnh nên cũng bị ảnh hưởng khá nặng mà ngất đi trong nguy kịch và được Bảo Hùng bế trên tay rồi tìm góc nào đó mà tránh những luồng kình phong điên cuồng.
Lúc này giữa sân vận động, một thân khổng lồ cao hơn 20 mét đứng sừng sững. Hình dáng không khác gì con người nhưng lại không có đầu, làn da sần sùi như da cóc và bốc mùi hôi thối. Tuy không có đầu nhưng nó có một cái miệng lớn đầy răng nhọn ở giữa bụng.
GÀO! GÀO!
Gầm lên một tiếng đinh tay nhức óc, sinh vật ghê tởm kia vung đôi tay khổng lồ lên rồi quẹt một cái khiến nửa sân vận động sụp đổ. Sức mạnh cỡ này chỉ có thể là Đế cấp, 4 vị trưởng tộc lại một lần nữa liên thủ với nhau mà tấn công sinh vật đó.
"Mẹ nó! Giống loài quái dị này là lần đầu ta nhìn thấy." Nguyễn Văn Võ đạp không phóng như bay tránh những cú đập từ đôi tay dài của người khổng lồ vừa nói, lão tạo ra một cây súng lục bằng dị năng Ánh sáng của bản thân rồi bắn vài phát về phía người khổng lồ để kiểm tra độ chống chịu.
Bằng! Bằng! Bằng!
Những viên đạn kết tinh từ ánh sáng bắn ra khỏi nòng súng liền biến lớn gấp mười lần rồi đâm vào cơ thể của người khổng lồ đó. Nhưng không gây được chút sát thương nào mà tan đi nhanh chóng. Điều này khiến cả 4 vị trưởng tộc đều kinh ngạc.
"Đó là gì? Thôn phệ sao?" Ngô Bảo lão gia gắt gao nhìn hiện tượng ban nãy của những viên đạn ánh sáng hỏi.
"Không thể nào!" hai vị trưởng tộc còn lại đều thốt lên kinh ngạc, sau đó bị một luồng khí tức mạnh mẽ đánh văng ra xa hàng trăm mét trên không trung.
"GÀO!"
Gầm lên một tiếng, sinh vật khổng lồ kia mở chiếc miệng khổng lồ ra rồi phát âm thanh giống tiếng người nhưng khàn đặc :
" CON NGƯỜI! CÁC NGƯƠI THẬT ĐÁNG CHẾT!"
sau khi nghe tiếng nói phát ra từ miệng con quái vật, Ngô Bảo lão gia hai mắt trợn tròn kinh ngạc : " Nó....biết....nói!"
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Thân hình không lồ kia bắt đầu di chuyển đôi chân, mỗi cú dẫm xuống lại khiến mặt đất rung lên, không gian giao động kịch liệt. Những ai có sức trốn thì liều mạng tìm chỗ trốn cho là an toàn nhất, ai không có khả năng thì bị những luồng uy áp cấp Đế tỏa ra nghiền nát thành sinh tố dưa hấu.
4 vị trưởng tộc thay nhau tấn công nhưng những đòn công kích khủng bố của họ đều bị thân thể khổng lồ kia hấp thụ hết, lại còn giúp nó gia tăng thêm sức mạnh.
" CON NGƯỜI THẬT NGU NGỐC! CHẾT ĐI!" Người khổng lồ gầm to rồi há cái miệng khổng lồ giữa bụng ra để khoe hàm răng chi chít ghê tởm, một lực hút mạnh mẽ từ đó phát ra rồi đem tất cả mọi thứ hút vào bên trong.
"Không ổn! Mau lui ra." Nguyễn Văn Võ nghiến răng, lão tạo ra hàng trăm chiếc ô màu trắng lấp lánh rồi phóng ra tứ phía.
"Thật không ngờ phải dùng trận đó ở đây!" Ngô Bảo lão gia nói, sau đó cả người lão phóng ra những tia sét khủng bố màu đen kì dị. Những tia sét này cuồng bạo vô cùng rồi tụ lại trên đỉnh những chiếc ô màu trắng tạo từng ánh sáng.
Hai vị trưởng tộc của Trần gia và Lý gia cũng đồng dạng thi triển toàn bộ sức mạnh của mình. Một cơn lốc màu xanh lục từ người Trần gia chủ bạo phát rồi hoàn toàn nuốt chửng toàn bộ sân vận động vào trong.
Còn Lý gia chủ, một tay lão cầm cây búa khổng lồ tạo ra từ Bạc. Lão nhấc chiếc búa khổng lồ nặng vài ngàn cân nên cao sẵn sàng cho đòn kết liễu.
Tứ Đế Hạ Bệ Trận! Trận pháp của 4 người ở Đế cấp thuộc 4 loại nguyên tốc khác nhau. Mỗi khi trận pháp này được thi triển ra là trời đất như quay cuồng đảo lộn, sức phá hủy cực kì kinh khủng có thể xé rách cả không gian nếu duy trì quá lâu.
Để thi triển ra cả trận pháp này thì 4 vị trưởng tộc sẽ phải dùng toàn bộ sức mạnh của mình. Sau đó sẽ bị mất hoàn toàn sức mạnh trong thời gian một ngày.
Để phải gọi ra Tứ Đế Hạ Bệ Trận thì đối thủ phải là quá mạnh để đánh bại, ví dụ điển hình là cách đây 30 năm đã từng có một vị Thánh chết trong trận pháp nghịch thiên này.
" CÒN MUỐN CHỐNG CỰ SAO? " Người khổng lồ hét lớn rồi từ trung tâm của lực hút mạnh mẽ phát ra từ miệng của nó xuất hiện một quả cầu bóng tối. Quả cầu này cứ thế lớn dần rồi tỏa ra một sức công phá hủy diệt. Chỉ sợ rằng nếu quả cầu năng lượng này mà từ trên trời rơi xuống đất thì chắc chắn nó sẽ san bằng cả đất nước Việt Nam.
Cả hai bên đều chuẩn bị xuất thủ, trời đất như nghiêng ngả. Gió bão nổi lên mây đen ùn ùn kéo đến, Ngô Bảo lão gia là người điều khiển chính của trận pháp, lão hô thật lớn : " TỤ!"
Ngay lập tức những quả cầu lôi hắc ám bắn ra tứ phía rồi đan vào nhau thành hình một mặt trống khổng lồ. Đó cũng là báo hiệu cho 3 vị khác biết mà làm nhiệm vụ của mình.
Khi mặt trống được hình thành, Nguyễn Văn Võ lập tức di chuyển những chiếc ô ánh sáng sao cho trung tâm của chúng hướng về phía người khổng lồ bên dưới.
Trần gia chủ lúc này bay ở vị trí xa nhất để điều khiển cơn lốc xoáy thu nhỏ lại rồi khóa lấy cơ thể khổng lồ của người khổng lồ. Lý do là để giữ chân nó lại để đòn kết liễu được hoàn hảo.
Khi mọi việc được an bài, Lý gia chủ tay cầm cây búa Bạc khổng lồ bay lên vị trí cao nhất rồi phóng xuống đồng thời vung cây búa lên khiến sấm sét trên trời phải gào thét.
Bị cố định tại một vị trí, người khổng lồ kia không thể di chuyển ra khỏi vị trí đó trước khi đòn đánh kia ập vào đầu, nhưng nó không hề nao núng mà há to miệng rồi nhả quả cầu năng lượng tích tụ nãy giờ ra phóng thẳng về phía trận pháp kia.
"XUẤT CHIÊU ĐI!" Ngô bảo lão gia gầm lên.
Lý gia chủ giống như một ngôi sao băng, lão vút như tên bắn rồi gầm lên vung tay đập cây búa khổng lồ vào mặt trống được đan từ lôi hắc ám.
RẦM!