Ánh Trăng Sáng Thay Thế Của Nam Chính Cặn Bã

Chương 1 :

Ngày đăng: 12:28 30/04/20


Edit: Tiểu Màn Thầu



" Tịnh Tịnh à, Tiểu Thẩm sắp đến chưa, cháu mau ra ngoài cửa nhìn xem, bà làm toàn những món nó thích ăn, tay nghề của bà cháu là người rõ nhất mà, về sau bà sẽ truyền chúng lại cho cháu, cháu có thể nấu cho Tiểu Thẩm ăn."



Bà ngoại thúc giục Kiều Tịnh ra ngoài cửa nhìn xem, trên nét mặt già nua của bà tràn đầy sự vui sướng.



Kiều Tịnh muốn nói lại thôi, không muốn làm bà mất hứng, đành mang giày vào, đứng ngoài cửa chờ Thẩm Luân.



Cô không phải là nguyên thân Kiều Tịnh, mà cô là một Kiều Tịnh ở một thế giới khác. Buổi sáng hôm nay, sau khi thức dậy, cô liền phát hiện mình đã xuyên vào một quyển truyện ngôn tình tên là " Bá đạo tổng tài truy thê", lại trở thành nhân vật nữ phụ độc ác.



Nữ phụ độc ác này lại cùng tên với cô, bởi vì có đôi mắt cùng khí chất giống với nữ chính, cho nên được nam chính dùng làm thế thân nuôi dưỡng ở bên người, sau khi nữ chính về nước, Kiều Tịnh chịu sự đau khổ khi bị vứt bỏ.



Có thể nói, nhân vật của Kiều Tịnh ở trong quyển truyện này chỉ có hai tác dụng: Thứ nhất, cô chính là công cụ để nam chính trả thù nữ chính Ôn Thư, còn thứ hai, khi nguyên thân biết mình đã yêu nam chính, biết bản thân chỉ là người thế thân, nguyên thân bắt đầu điên cuồng trả thù Ôn Thư, nhưng lại bị nữ chính phóng sát, trở thành chất xúc tác cho tình cảm của nam nữ chính.



Sau khi Kiều Tịnh ý thức được điều đó, dựa theo bản năng muốn tìm cách thoát thân.



Hiện tại, cô còn là thành viên của nhóm nhạc nữ SJ trực thuộc công ty Hoa Quốc, phía sau lưng, lại được Thẩm Luân bao nuôi. Thậm chí, nguyên thân ở trong thế giới này chỉ có duy nhất một người thân chính là bà ngoại, sau khi biết cô đã có bạn trai, bà không ngại đường xá xa xôi đi đến Đế Đô, muốn xem mặt cháu rể tương lai.



Kiều Tịnh biết rõ mọi tình tiết trong truyện, căn bản Thẩm Luân sẽ không đến đây gặp mặt bà của cô, đối với Thẩm Luân cô chỉ là một thế thân của nữ chính Ôn Thư, làm sao hắn có thể quan tâm cuộc sống của cô cũng như người nhà của cô?



Thực sự rất giận nguyên thân đã bị lừa dối mà chẳng hay biết gì, cho nên đã phấn khởi đem tin tức này nói với bà ngoại của mình.



Từ sau khi Kiều Tịnh xuyên vào đây, việc thứ nhất cô muốn làm chính là nói rõ chân tướng cho bà ngoại biết, nhưng cô còn chưa kịp mở miệng, trong đầu liền xuất hiện một giọng nói máy móc cảnh cáo cô.



[ Cánh báo nguy hiểm, cảnh cáo linh hồn không được tự tiện gạt bõ những suy nghĩ của chủ thể. Xin vui lòng làm theo đúng kịch bản trong truyện.]



Thời điểm cảnh báo phát ra, cơ thể của Kiều Tịnh mềm nhũng, không thể cử động.



Hệ thống này đưa Kiều Tịnh vào trong mộng, cô sửng sốt một lúc, đoán rằng bản thân mình không chỉ xuyên vào truyện, mà còn có hệ thống nữa sao?



[ Cô là linh hồn thay thế ở trong thế giới này, ý thức có thể tồn chỉ vì bù đắp khuyết điểm, xin hãy tự giác làm theo kịch bản, hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ đền đáp xứng đáng. Xin hết.]




Sau khi ăn cơm xong, Kiều Tịnh vào phòng bếp rửa chén, điện thoại lại reo lên.



Cô tháo bao tay cao su ra, cầm điện thoại lên, ánh mắt liền thay đổi. Là Thẩm Luân gọi đến, cô suy nghĩ, ấn nút nghe. Đặt điện thoại bên tai, cách màn hình điện thoại, bên trong truyền đến giọng nói nam tính trầm thấp vang lên: " Có chuyện gì? Vừa rồi đang bận họp. Nếu em còn chưa ăn cơm tối, anh bảo người đến đón em."



Ngữ khí của Thẩm Luân nhàn nhạt, nhìn thì có vẻ quan tâm, nhưng lại rất vô tình. Kiều Trăn quay đầy nhìn về phía phòng khách, bà ngoại đang ngồi xem tivi, trong mắt cô hiện lên sự xem thường, nhẹ giọng nói: " Không cần, anh cứ làm việc đi."



Nguyên thân chưa bao giờ báo cho Thẩm Luân biết, bà ngoại cô đã đến Ma Đô, sau này Thẩm Luân biết được, lại nổi trận lôi đình.



Ý tứ đó, đại khái là vì chỉ trích cô: Rõ ràng cô chỉ là một kẻ thế thân, còn dám ép buộc anh ta gặp mặt trưởng bối, cô muốn một bước lên trời sao?



Kiều Tịnh cũng không muốn một bước lên trời, càng không muốn để Thẩm Luân gặp bà ngoại, dù sao trong cốt truyện bọn họ cũng không gặp mặt nhau, cho nên cô không lo sẽ bị hệ thống trừng phạt, cô cam chịu, không đồng nghĩa muốn nhìn thấy bà ngoại của mình đau lòng.



" Vậy được rồi, cúp đây."



Một lời nói vội vàng, đầu dây bên kia không chút lưu luyến liền cúp máy. Kiều Tịnh thờ ơ nhếch môi.



Cô chỉ là kẻ thế thân, không cần cần phải đặt tình cảm vào, thời khắc mấu chốt còn có thể lợi dụng, ép buộc nữ chính bạch nguyệt quang của Thẩm Luân đối diện với tình cảm của anh ta.



Anh ta tính kế thâm sâu, muốn làm ngư ông đắc lợi. Kiều Trăn bất giác xuyên vào đây, bắt đầu từ thời khắc này, cô đã tự giác hiểu rõ mình chỉ là kẻ thế thân.



Dọn dẹp xong, Kiều Tịnh đi tắm rửa, tóc được sấy khô rối loạn ở trên vai, ăn mặc tuỳ ý không bận tâm, nhưng thực thoải mái khi mặc quần short cùng áo phông, đội mũ lưỡi trai đeo kính râm, liền dẫn bà ngoại ra khỏi nhà.



Khuôn mặt Kiều Tịnh nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo, sở hữu một đôi mắt sáng ngời, từ nhỏ đã mang ba phần hương sắc, tuy rằng cô xuất thân từ một thị trấn nhỏ ở phía Nam, gia cảnh cũng không tốt, ngay cả giọng hát cùng vũ đạo cũng không vững chắc, cho nên luôn là thành viên xếp gần chót bảng của nhóm SJ, nhưng cô có giá trị nhan sắc khá cao, luôn tham gia những chương trình hơi hướng thanh xuân, hấp dẫn một lượng fan khá lớn, có độ nổi tiếng cao, cũng là khuôn mặt đại diện cho nhóm SJ.



Bất quá, nguyên thân trước kia luôn chú trọng đến phát triển sự nghiệp, nhưng sau này, nguyên thân chỉ ỷ vào mối quan hệ với Thẩm Luân, đã rời khỏi nhóm để hoạt động đơn độc, vừa hoạt động song song hai lĩnh vực âm nhạc và phim ảnh, còn ký hợp đồng với công ty Hoa Quốc trở thành minh tinh lưu lượng, sau đó cô càng trở nên tự tin kiêu ngạo, không biết cách giao tiếp, cao ngạo tự đại, không biết rõ vị trí của mình. Còn bị người khác dụ dỗ vào con đường nghiện ngập, từ đó sự nghiệp diễn viên bị phá huỷ.



—————————-//—-//—————————



* Editor: Làm trước một chương đặt gạch thôi!!! Chưa có lịch up cụ thể đâu, nhưng an tâm sẽ không drop truyện.