Ánh Trăng Sáng Thay Thế Của Nam Chính Cặn Bã
Chương 3 :
Ngày đăng: 12:28 30/04/20
Edit: Tiểu Màn Thầu
Công ty giải trí Hạ Hoa cũng không được xem là công ty quá nổi tiếng trong ngành giải trí, chỉ có chút tiếng tăm, nhưng việc tuyển chọn thực tập sinh và diễn viên lại vô cùng chuyên nghiệp, công ty đã bồi dưỡng ra hai nhóm nhạc nam và nữ.
Chỉ là ở trong ngành giải trí này, Hạ Hoa cũng có một cái danh, được gọi là " Lò đào tạo nghệ sĩ sáng giá", ý chỉ nghệ sĩ của công ty thường xuyên bị các công ty khác mời đi, sau khi rời khỏi Hạ Hoa liền chuyển mình, không trở thành nghệ sĩ tài năng, thì cũng sẽ là diễn viên nổi tiếng, tốt hơn so với lúc còn ở Hạ Hoa.
Quả thực nguyên thân Kiều Tịnh cũng là một ví dụ, sau khi nhóm nhạc SJ xảy ra chuyện, nguyên thân lập tực đầu quân sang công ty khác, phát triển song song hai lĩnh vực âm nhạc và diễn xuất. Đại khái Kiều Tịnh cũng đoán ra được, một năm đó đã xảy ra những việc gì. Nhưng trước mắt cô vẫn chỉ là một thần tượng nhỏ nhoi vừa mới ra mắt.
Tiếng giày cao gót giẫm trên nền đất không ngừng vang lên, ở sảnh lễ tân của công ty giải trí Hạ Hoa cửa thang máy vừa mở ra, liền có bảy thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp bước ra.
Các cô mặc đồng phục áo hồng váy trắng, chân dài, eo thon lả lướt, nhưng kiểu tóc của bọn họ không giống nhau, chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể phân biệt ai là ai.
Phong cách của Kiều Tịnh là thần tượng thanh xuân, cho nên tóc của cô được uốn xoăn nhẹ nhìn có vẻ đơn thuần, lại giống như một con búp bê nước ngoài.
Bảy thành viên của nhóm SJ đứng thành một hàng trong đại sảnh, đầu tiên đập vào mắt người khác chính là chân của các cô quá dài. Các thực tập sinh trong ty đều lộ ra ánh mắt đầy hâm mộ.
Nói cách khác, ngày đầu tiên chủ tịch mới đến nhậm chức, tất cả nghệ sĩ trực thuộc công ty đều phải có mặt, nhưng nghệ sĩ có danh tiếng nhất của công ty chỉ có nhóm nhạc nữ SJ và nhóm nhạc nam N cùng một vài nghệ sĩ hạng ba, công có các thực tập sinh vừa được công ty ký hợp đồng.
Công ty giải trí Hạ Hoa còn có hai người nghệ sĩ khá nổi tiếng, bởi vì hôm nay có lịch trình, cho nên không thể quay về tham dự. Đối với trường hợp này chủ tịch có thể thông cảm, bảo rằng không sao, vì vậy tổng giám đốc cũng không tạo áp lực với bọn họ.
Nhóm nhạc nam N đã ra mắt được mấy năm, thành tích cũng không quá xuất sắc, cũng xem như là nhóm nhạc nam hạng hai.
Tuy nhóm nữ SJ vừa mới ra mắt, nhưng các cô đều có một lượng fan nhất định, cho nên khi vừa ra mắt đã thu hút thêm một số người hâm mộ nữa, mức độ nổi tiếng và lưu lượng cũng hơn hẳn nhóm nhạc nam N.
Nhóm nhạc nữ SJ vừa xuất hiện, trong sảnh đã không ngừng vang lên tiếng bàn tán, ánh mắt của bọn họ đều nhìn đến các cô nàng.
Năm nay đối tượng mà công ty tập trung bồi dưỡng đó chính là nhóm nữ SJ, muốn nhân thời cơ này đưa các cô trở thành nhóm nhạc nổi tiếng nhất, vì vậy tổng giám rất coi trọng chuyện này, tài nguyên của nhóm nhạc nữ SJ chỉ có hơn không kém, những người khác cũng phải đỏ mắt mà nhìn.
Một chiếc xe thương vụ ngừng trước cửa công ty, mọi người trong đại sảnh đều tập trung cao độ, không lâu sau, đám người của tổng giám đốc tiến đến đón tiếp một người đàn ông trẻ tuổi.
Anh ta chính là đại thiếu gia Đường Minh Thiên của tập đoàn Đường Thị, sản nghiệp về ngành giải trí của Đường Thị đều do một tay Đường Minh Thiên quản lý.
Người đàn ông khí chất trầm ổn, ăn mặc trang trọng, thoạt nhìn thuộc dạng đàn ông thành đạt ở độ m tuổi 30, theo như Kiều Tịnh được biết, hiện tại Đường Minh Thiên chưa đến 30 tuổi, nhưng nhìn diện mạo lại khá đứng tuổi, trách sao chỉ có thể đảm nhận vai nam phụ mà thôi, quả thực không có một chút giá trị nhan sắc nào.
" Nuốt nước mắt trở vào cho anh." Ngữ khí của Thẩm Luân lạnh nhạt: " Anh không đến đây để nhìn thấy em khóc lóc."
" Vâng ạ." Kiều Tịnh uỷ khuất lau nước mắt. Nói đi cũng phải nói lại, tuy rằng anh một người đàn ông vừa đẹp trai lại nhiều tiền, còn thuộc cấp bậc đại thần, quả thực khi nói ra những lời nói này quả đúng là một người tốt tính.
Nhưng trong mắt anh chỉ nghĩ về người khác, bề ngoài Kiều Tịnh tỏ vẻ đáng thương uỷ khuất, bất quá trong lòng lẳng lặng đưa ngón tay giữa lên.
Tên cặn bã hãy mau chết đi!
Tối hôm qua anh ngủ say thật là an tĩnh, ánh mắt đơn thuần khiến người khác yêu mến, nhưng trước đó và bây giờ, quả thực như hai người khác nhau.
E rằng hiện giờ trong lòng Thẩm Luân đang nhớ đến người khác. Kiều Tịnh thầm suy nghĩ, coi như đêm qua cô cũng chiếm được một chút tiện nghi có phải không?
Thì ra bá đạo tổng tài vẫn có một mặt ngượng ngùng không muốn người ta biết đến? Thực sự có chút buồn cười.
Chỉ là trên mặt, Kiều Tịnh vẫn còn lau nước mắt, thể hiện biểu tình khiêm tốn và biết sai.
Thẩm Luân nghe thấy âm thanh nghẹn ngào của cô càng thấy trong lòng phiền muộn, đóng máy tính lại, khoác áo vest vào, đứng dậy đi đến huyền quan.
Anh mang giày vào, vừa bước ra cửa, nghiêng đầu nói: " Đúng rồi, lần sau bà ngoại em có đến Ma Đô, nhớ báo với anh một tiếng, anh sẽ tiếp đãi bà của em thật chu đáo." Lời nói này tràn đầy sự trào phúng.
Kiều Tịnh làm sao không rõ ý tứ trong lời nói này, Thẩm Luân đang biểu đạt sự bất mãn, hơn nữa còn thể hiện sự cảnh cáo.
Đột nhiên sau lưng cô liền phát lạnh, thân thể cứng đờ. Ngay sau đó, một tiếng cười khẽ chứa vài phần lạnh lùng vang lên, cùng âm thanh cửa đóng.
" Phanh" một tiếng!
Kiều Tịnh bắt lấy cái gối trên ghế sô pha ném về phía cửa nhà cho hả giận.
——————-//——//——————
Editor: Thực sự cũng muốn lên tiếng mắng anh nam chính mà không được, thôi đợi ngày anh bị nghiệp quật!!!