Anne Tóc Đỏ Dưới Mái Nhà Bạch Dương

Chương 3 :

Ngày đăng: 16:07 19/04/20


“Bạch Dương Lộng Gió,



“Đường Ma,



“S’side,



“Ngày 25 tháng Mười.



“GILBERT THÂN YÊU:



“Anh biết gì không ? Em đã đến dùng bữa tối ở Đồi Phong!



“Bà cô Ellen đích thân viết thư mời đấy nhé. Rebecca Dew hết sức phấn khích… chị ấy cứ đinh ninh rằng họ sẽ chẳng thèm để ý gì đến em. Và chị ấy tin chắc rằng lời mời đó không xuất phát từ lòng hiếu khách.



“ ‘Bọn họ che giấu một động cơ nham hiểm nào đó, tôi bảo đảm thế!’ chị kêu lên.



“Em thực sự cũng nghĩ trong bụng như vậy.
“ ‘Cô biết không, ông không thể nhìn mặt em được, cô Shirley ạ,’ cô bé kể với em, ‘nhưng lẽ ra ông không nên lờ đi chuyện viết thư cho em.’



“ ‘Ai nói với em là cha không thể nhìn mặt em được?’ em bực bội vặn lại.



“ ‘Bà giúp việc.’ (Mỗi khi Elizabeth nói ‘Bà giúp việc’, em có thể tưởng tượng ra bà ta như một chữ B to đùng đáng sợ đầy đe dọa.) ‘Hẳn là thế nếu không thì cha thỉnh thoảng cũng đến thăm em rồi.’



“Đêm đó cô bé là Beth… chỉ khi là Beth cô bé mới chịu nhắc đến cha. Khi cô bé là Betty, cô bé làm mặt xấu với bà cố và bà giúp việc sau lưng họ, nhưng khi biến thành Elsie, cô bé cảm thấy có lỗi khi làm vậy và nghĩ rằng phải thú nhận lỗi lầm, nhưng cứ sợ phát khiếp lên. Rất hiếm khi cô bé chịu làm Elizabeth, khi đó cô bé có vẻ mặt của một người biết lắng nghe những khúc nhạc thần tiên và có thể hiểu được lời thì thầm riêng tư giữa hoa hồng và me đất. Gilbert ạ, cô bé có duyên đến lạ kỳ… nhạy cảm như một chiếc lá bạch dương run rẩy trong gió, và em thương cô bé biết nhường nào. Em tức điên lên khi biết hai bà già đáng ghét đó buộc cô bé đi ngủ trong bóng tối.



“ ‘Bà giúp việc bảo em đã đủ lớn để ngủ không cần đèn rồi. Nhưng em cảm thấy mình còn nhỏ bé lắm, cô Shirley ơi, bởi vì ban đêm thật mênh mông và đáng sợ. Trong phòng em có đặt một con quạ nhồi bông và em sợ nó lắm. Bà giúp việc bảo em rằng nó sẽ mổ mắt em ra nếu em khóc. Đương nhiên, cô Shirley ơi, em không tin đấy là thật, nhưng em vẫn cứ sợ. Mọi vật thì thầm với nhau vào buổi đêm. Nhưng ở Ngày Mai, em sẽ không sợ hãi bất cứ điều gì… ngay cả chuyện bị bắt cóc nữa!’



“ ‘Nhưng Elizabeth ơi, em chẳng thể nào bị bắt cóc được cả.’



“ ‘Bà giúp việc bảo nếu em đi bất cứ nơi nào một mình hoặc nói chuyện với người lạ thì em sẽ bị bắt cóc. Nhưng cô đâu phải là người lạ, phải không cô Shirley?’



“ ‘Không, cưng à. Ở Ngày Mai, chúng ta đã biết nhau từ lâu lắm rồi,’ em đã trả lời cô bé như thế.”