Áp Đáo Bảo
Chương 16 :
Ngày đăng: 03:43 19/04/20
Bởi vì nguyên do nằm vùng, cho nên lúc Phiền Tiểu Thử chạy đến căn tin có hơi chậm, bên trong căn tin đã có rất nhiều người, căn bản không còn chỗ ngồi.
Bởi vì nguyên do thức ăn rất ngon, cho nên nhân viên của công ty đều đến đây dùng cơm trưa. Nhà ăn cũng được xây dựng rất lớn, tuy chỗ ngồi rất nhiều, nhưng đến bữa trưa đều trong tình trạng hết ghế.
Phiền Tiểu Thử chọn rất nhiều thức ăn, làm tuyển thủ dự thi nàng không cần trả phí cơm trưa. Nếu có thể ăn miễn phí, đương nhiên Phiền Tiểu Thử muốn ăn hết khả năng.
Nàng bưng cơm trưa tìm chỗ ngồi. Tìm nửa ngày cũng không tìm được.
Không lẽ đem về KTX ăn. Nhưng đường đi hơi xa. Hơn nữa bưng cơm lên thang máy có chút...
Thật sự có chút 囧. Tuy phải thừa nhận, từ sau khi gặp phải Mạc Ảnh Hàn, chuyện Phiền Tiểu Thử 囧 chưa từng ngừng, hơn nữa từng chuyện từng chuyện đều 囧, từng chuyện từng chuyện đều mất mặt.
Cứ như vậy bối rối thì đột nhiên Phiền Tiểu Thử bị người kéo áo.
"Này này..."
"Ơi?" Cúi đầu, nhìn thấy một nữ sinh đáng yêu lớn lên trông giống như búp bê SD*, đang ngồi bên cạnh, duỗi tay chỉ chỉ, chỉ vào một hướng, sau đó thấp giọng nói với nàng: "Bên kia... bên kia..."
*Cái con búp bê đó đẹp lắm:v SD 娃娃 <= copy bỏ lên gg nha~
"Bên kia?" Phiền Tiểu Thử cau mày? Bên kia a?
"Thì là bên kia đó... phía sau bên kia..." Đối phương vẫn còn đang chỉ.
"Hử?" Chẳng lẽ có chỗ ngồi? Phiền Tiểu Thử liền quay đầu, nhìn về hướng ngón tay đối phương chỉ.
Quả nhiên có chỗ ngồi. Hơn nữa còn là một chỗ ngồi rất lớn. Hơn nữa... càng khiến Phiền Tiểu Thử vui vẻ chính là, Mạc Ảnh Hàn đúng lúc ở bên đó.
Thật sự kinh hỉ ngoài ý muốn a! Phiền Tiểu Thử mừng rỡ, nở ra một nụ cười dị thường sáng lạn với búp bê SD.
"Thật sự vô cùng cảm tạ ngươi!" Sau đó bưng đồ ăn của mình, "lẹp bẹp lẹp bẹp" chạy về phía Mạc Ảnh Hàn.
Mình quen người kia hả ta? Hình như không quen? Ây za người trong công ty này thật tốt, ngay cả người lạ mà cũng giúp mình tìm chỗ ngồi. Bản chất thật tốt a.
"Thấy không thấy không, ta biết là nàng tìm bà chủ mà."
"Quả nhiên... vừa rồi bộ dạng của nàng thật chật vật a, tìm không được bà chủ nhất định nàng sẽ rất khổ sở. Chùi ui~~ thiệt là Moe*!"
*Tiếng Nhật - nghĩa là siêu siêu đáng yêu~
(╰_╯)# Sắc mặt của nam tử bởi vì vậy càng thêm đen lại.
Sau đó, tình cảnh cứ như vậy không ngừng không ngừng xuất hiện. Mạc Ảnh Hàn ngồi một bên, nhìn Phiền Tiểu Thử cố gắng, đột nhiên cảm thấy củ khoai lang này vẫn có chút hữu dụng, còn có chút... đáng yêu.
~(≧▽≦)/~ á há há há
Đợi đến khi Phiền Tiểu Thử cuối cùng cũng ăn xong đồ ăn của mình, lúc phải rời đi, lại đột nhiên đau bụng.
"Ôi a~~~ mèo chiêu tài~~ ta đau bụng quá a~~~"
"Đau bụng thì nhanh đi WC." Nói câu này không phải là Mạc Ảnh Hàn, mà là Diêu tiên sinh sắc mặt khó coi không gì sánh được.
"Nhưng mà ta đau bụng đi không được~~~ mèo chiêu tài ta đau quá à~~~ ta thực sự đi không nổi, thực sự một chút cũng không đi nổi, cái điệu này, ta sẽ té xỉu ở đây... tuy ta không phải là nhân viên của ngươi, nhưng nếu như ta chết ở đây, nhất định sẽ ảnh hưởng tới danh dự của Vân Tường a! ~~~~(3_3)~~~~ "
Mạc Ảnh Hàn đứng dậy, nâng Phiền Tiểu Thử lên, nói: "Đừng nói bậy, ta thấy ngươi ăn nhiều lắm. KTX của ngươi ở đây, ta trước đỡ ngươi về KTX nghỉ ngơi một chút là ổn rồi." Sau đó lại nhìn Diêu tiên sinh, vô cùng áy náy nói: "Xin lỗi, đây là nhân viên của ta, cũng là bạn của ta. Nàng bị vậy, chỉ sợ phải đi giải quyết ngay, Diêu tiên sinh, sợ rằng không thể tiếp đãi chu toàn rồi."
"Nào có nào có, Mạc tiểu thư khách khí rồi. Mạc tiểu thư có thể quan tâm nhân viên như vậy là vận may của các nhân viên ở Vân Tường. Chuyện của ta có thể từ từ." Nét mặt nở nụ cười, nhưng lời nói ra lại có chút mùi vị nghiến răng nghiến lợi.
"Vô cùng xin lỗi, ta lập tức gọi người khác đưa Diêu tiên sinh tiếp tục đi tham quan." Mạc Ảnh Hàn vừa xin lỗi vừa gọi điện thoại, sau khi xử lý tốt những việc này, liền mang Phiền Tiểu Thử đi.
...
...
Các nhân viên nguyên bản vẫn len lén theo dõi, không khỏi vì sự anh dũng hy sinh của Phiền Tiểu Thử mà âm thầm vỗ tay!
Oách lắm người mới! Chúng ta coi trọng ngươi!
Tình địch đầu tiên cứ như vậy bị giết chết.
Lợi hại lợi hại! Có thể liều lĩnh như vậy. Tình yêu thật là vĩ đại a~~
Ta van ngươi.
Bọn họ rõ ràng là bạn thân, xin các ngươi đừng có bóp méo sự thật như vậy có được không?
Một đống khinh bỉ bay đến.