Áp Đáo Bảo
Chương 18 :
Ngày đăng: 03:43 19/04/20
"Này này... ta nói a, hôm qua ta lại thấy củ khoai lang đi ra từ trong phòng làm việc của bà chủ." Dáng vẻ thần bí.
"Thấy chưa, ta nói cho các ngươi biết nha, có một lần ta đi vào giúp bà chủ rót nước, phát hiện bà chủ và củ khoai lang đang nhìn nhau đầy thâm tình nha, tình đến nỗi ta cũng không nỡ đi vào quấy rầy bọn họ." Dáng vẻ cười thầm.
"Trong cơn tình yêu cuồng nhiệt thật là không biết kiêng kỵ gì." Dáng vẻ cảm thán.
"Nhìn không ra bà chủ lại có một mặt nồng thấm như thế." Dáng vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
"Thượng đế, việc này làm những người yêu đóa bách hợp như chúng con làm sao kham a~~ " Than thở.
Ngay trong lúc lời đồn càng ngày càng nóng, hai ngày Phiền Tiểu Thử ở trong công ty Vân Tường nhanh chóng trôi đi. Rất nhanh đã đến ngày diễn ra trận chung kết.
Hôm đó sáng sớm 6 giờ 30 phút, toàn bộ tuyển thủ dự thi đều đúng giờ bước vào lều chụp ảnh.
Trước lúc Phiền Tiểu Thử tiến vào lều chụp ảnh, rất đúng lúc gặp được Mạc Ảnh Hàn. Lần này là thật sự đúng lúc, không phải kết quả nằm vùng của Phiền Tiểu Thử.
Vì vậy Phiền Tiểu Thử hơi e thẹn cúi đầu xuống.
Vì vậy Mạc Ảnh Hàn bị điện giật. o(╯□╰)o hai ngày này, lúc nào Mạc Ảnh Hàn cũng bị Phiền Tiểu Thử phóng điện như thế, bất quá, thật ra giật a giật cũng không tệ cho lắm, tê tê ê ê giống như bánh bơ quả đào. (?)
Lúc trận đấu đang diễn ra các phê bình viên không có mặt tại đó, quan trọng nhất vẫn là kết quả các tấm ảnh mà.
Phiền Tiểu Thử lần này rất nỗ lực.
Phiền Tiểu Thử rất có thiên phú, tuy nhìn dáng vẻ của nàng chỉ biết EQ của nàng tuyệt đối không thể nào cao, nhưng IQ của Phiền Tiểu Thử vẫn là không tệ, hơn nữa lần này Phiền Tiểu Thử rất nỗ lực, những lúc bình thường cũng rất nỗ lực.
Trước đây Phiền Tiểu Thử cũng có từng chụp ảnh cho các tòa soạn, cho nên với việc giải quyết biểu cảm của nhân vật, nàng rất có kinh nghiệm.
Bởi vậy đối với việc Phiền Tiểu Thử có thể đoạt được giải quán quân, nàng rất có tự tin, Mạc Ảnh Hàn cũng không cảm thấy có gì khó tin.
Với lại, sau cùng Phiền Tiểu Thử vẫn thật sự nhận được giải quán quân.
"Hu hu hu~~~ rõ ràng là ngươi làm, vậy mà ngươi lại không nhớ còn không cho ta nói~~~ mèo chiêu tài ngươi thật nhẫn tâm~~~" Phiền Tiểu Thử vẫn còn đang oán giận.
"Câm miệng!"
"@#¥%..."
"Oa a a~~~" Hai người vừa đi khỏi, hiện trường lập tức nổ tung. Nhất khắc trước đó vẫn còn đang chăm chú làm việc cẩn thận, lúc này các công nhân viên đã hoàn tiến vào trạng thái "Bà tám chuyên nghiệp".
"Rốt cuộc là chuyện gì vừa xảy ra a rốt cuộc là chuyện gì vừa xảy ra a, ê?!"
"Ta nghe thấy mùi nhiều chuyện~~"
"Nhìn củ khoai lang lần này khóc tới như vậy, lẽ nào bà chủ đem nàng... ây za ta thực sự nói không nên lời nữa." Nhân viên A vẻ mặt vô cùng đau khổ, nói.
Chuyện nàng Nói không nên lời được người tiếp tục. Nhân viên B vô cùng căm phẫn phát biểu: "Nhất định là bà đem củ khoai lang ăn sạch rồi! Ngươi xem củ khoai lang khóc kìa! Lẽ nào bà chủ còn muốn... thực sự là tang tâm bệnh cuồng*, khó có thể mở miệng mà!"
*Chỉ người mất đi lý trí, giống như phát điên rồi, hình dạng, lời nói và hành động hỗn loạn tàn nhẫn, xằng bậy vô cùng.
Cố tình trích dẫn cho nó nghiêm trọng lên ~(≧▽≦)/~ á há há há há
Chuyện nàng Khó có thể mở miệng rất nhanh đã được một người khác tiếp nhận. Nhân viên C nói: "Lẽ nào lần này bà chủ định xơi sạch sẽ rồi vứt bỏ củ khoai lang, đi tìm quả bắp khác?!"
"Trời ơi! Củ khoai lang thật đáng thương~~"
Bla bla bla...
Trong nháy mắt như thế, một chuyện ngay cả Mạc Ảnh Hàn cũng chưa hiểu vì sao, thì mèo chiêu tài khả ái của chúng ta, ở trong mắt các công nhân viên khả ái, cấp tốc hóa thành một tên tang tâm bệnh cuồng khốn nạn chiếm tiện nghi người khác lại còn không chịu trách nhiệm.
Thật sự là nỗi oan lớn nhất thiên hạ mà.