Áp Đáo Bảo
Chương 35 :
Ngày đăng: 03:43 19/04/20
"Vô dụng!" Bạch Lam khinh bỉ nói.
~~~~(3_3)~~~~
Phiền Tiểu Thử rơi nước mắt lã chã.
"Câu ta thích ngươi khó khăn tới thế sao? Bất lực!" Bạch Lam tiếp tục khinh bỉ.
"Bày tỏ với người khác là việc không dễ dàng nha." Phiền Tiểu Thử vì chính mình biện bạch một câu.
"Có gì không dễ dàng? Mỗi ngày trên thế giới có biết bao nhiêu người đang tỏ tình, sao bọn họ không cảm thấy không dễ dàng, mà ngươi lại không dễ dàng?!" Bạch Lam tiếp tục khinh bỉ.
Phiền Tiểu Thử nội ngưu đầy mặt nhìn Bạch Lam, lại nội ngưu đầy mặt nhìn Mạc Ảnh Hàn đứng trên sân khấu. Tiếp tục nội ngưu đầy mặt nói: "Nhưng mà... các nàng không có tỏ tình với một người cơ mặt bị tê liệt, nhất là người cơ mặt tê liệt này lại cùng giới tính với mình."
"..." Bạch Lam không nói gì.
Bài toán quá khó, thất bại một lần thật ra cũng không sao.
"Không sao, bước đầu có gặp mẹ của thành công cũng không sao." Nàng nói như vậy.
~~~~(3_3)~~~~
"Khi nào ta mới có thể cáo biệt mẹ mà gặp được thành công đây?" Củ khoai lang hình bàn trà* nói như vậy.
*茶几型 tạm thời không biết là dạng như thế nào o(╯□╰)o
Chuyện chưa thành công.
Phiền Tiểu Thử tiếp tục cố gắng.
Dựa theo biểu hiện của Mạc Ảnh Hàn, Phiền Tiểu Thử cảm thấy nàng thật sự muốn nghe tiếp nội dung phía sau. Đương nhiên Phiền Tiểu Thử cũng vô cùng hy vọng mình có thể nói nó ra, chỉ là bây giờ nàng nhất thời không tìm được cơ hội nào để có thể tiếp tục nói.
Nhưng cơ hội phải tìm kiếm và nắm chắc.
Cho nên Phiền Tiểu Thử cẩn thận tìm cơ hội.
Trong tiệc rượu nhiều người lắm, cơ hội không có.
Nhưng mà không sao, nếu trong tiệc rượu không có, vậy có thể đợi đến sau đó mà!
Nhưng mà sau buổi tiệc, tài xế xe, Mạc Ảnh Hàn, Mạc Thanh Hàn, Cố Tiểu Mãn và còn mình nữa, tổng cộng là năm người.
...
Không có... cơ hội nói a.
"Nói một câu ta thích ngươi khó như vậy sao? Không phải chỉ cần được cho một miếng thịt, ngươi đều kêu mấy lần sao?"
Phiền Tiểu Thử rơi lệ như thác. "Nhưng mà... cái này không giống."
"Tại sao không giống?!"
Sao có thể giống chứ này này!
"Lúc bình thường ta nói, chỉ là tùy tiện vài câu a, nhưng mà thật sự nghiêm túc nói ra thì, cảm giác hoàn toàn không giống a!"
"Có thế nào mà không giống a!"
"Chính là sẽ khẩn trương a, cảm giác khẩn trương như sắp chết đến nơi... ngươi có thể cảm giác được không? Có thể cảm giác được không Tiểu Lam?!"
"..." Làm sao nàng có thể cảm giác được a tiểu thư. o(╯□╰)o
"..."
"Vậy ngươi đừng nghiêm túc nói a, nói như bình thường đi."
"Sao có thể! Như vậy mèo chiêu tài sẽ không tin tưởng! Hơn nữa như vậy là không tôn trọng nàng!"
"..." Bạch Lam hết chỗ nói rồi.
Thế giới này thật rối rắm.
Phiền tiểu thử cũng hết chỗ nói rồi.
Thượng đế đang nghiêm phạt nàng trước đây nói quá nhiều lần ta yêu ngươi sao? Nàng sai rồi... sau này nàng không bao giờ tùy tiện nói như vậy nữa.
Vào một đêm như vậy, Phiền Tiểu Thử liên tục xoắn quẩy.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tuy rằng ta cũng không muốn cho hai người chậm nhiệt như thế a~~~ nhưng mà đẩy nhanh mỗ Bổn làm không được.
Nữ sinh thích nữ sinh sao có thể dễ dàng như vậy a! Thoáng cái thì tiến vào các giai đoạn, không phải là rất đường đột sao? Không thể làm được a, không tuân theo định luật khoa học a.
Được rồi mỗ Bổn thừa nhận viết bách hợp mà còn ở đây nói mấy cái định luật khoa học rất là buồn cười...
Nhưng như vậy, đúng là không tuân theo định luật khoa học mà a a a a a!
Cho nên, chậm nhiệt vẫn sẽ chậm nhiệt như trước... các độc giả thân yêu đừng ghét bỏ ta ~~~~(3_3)~~~~ ta không vượt qua được trở ngại trong lòng mình~~~
Đương nhiên, tiến triển của hai người họ, hôm nay sẽ có tính chất đột phá.