Áp Đáo Bảo

Chương 4 :

Ngày đăng: 03:43 19/04/20


Phiền Tiểu Thử mơ màng tỉnh dậy sau cơn hôn mê, thì liền nhìn thấy băng sơn mỹ nhân kia ngồi kế bên người mình.



"..." Phiền Tiểu Thử lập tức nhắm hai mắt lại, đồng thời hy vọng giá như mình chưa từng mở mắt ra.



"Mở ra." Rất rõ ràng, tuy Phiền Tiểu Thử đã lập tức nhắm mắt, nhưng Mạc tiểu thư vẫn nhạy cảm phát hiện.



"..." Phiền Tiểu Thử quyết định giả chết. Bởi vì có thế nào, cuối cùng nàng cũng chết.



Mạc tiểu thư tao nhã cầm lấy dao gọt trái cây bên giường, tao nhã kề vào tai Phiền Tiểu Thử.



"...Mở, ra!" Lưỡi dao lạnh lẽo sắc bén lóe ra ánh sáng âm u.



Phiền Tiểu Thử cứ như vậy bán đứng phẩm chất của mình.



"Oa a a! Ta sai rồi, ta thực sự sai rồi! Xin đừng lột da ta~~~ "



Bán đứng nhân cách của mình, Phiền Tiểu Thử quỳ gối trên giường, vểnh môi, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, nhìn như vậy, xác thật rất muốn đá nàng một cước.



"..." Mạc tiểu thư ở bên cạnh mắc phải khó khăn.



Tuy nàng rất muốn lột da Phiền Tiểu Thử, nhưng nàng cũng xác thực rằng không thể lột được. Với lại, lột da rồi làm gì? Không thể hầm ăn. Nhưng không lột da Phiền Tiểu Thử, thì buông tha nàng sao, Mạc Ảnh Hàn lại không cam lòng. Hai vụ kia, Mạc tiểu thư rất là ghi hận trong lòng. Kỳ thực Mạc tiểu thư của chúng ta rất là nhỏ nhen.



Chung quy cũng nên cho nàng một chút giáo huấn nhỉ? Nhưng mà giáo huấn cái gì đây?



Từ nhỏ đã ở trong quy củ, bị người ta nói là bảo thủ vô thú* Mạc tiểu thư, nghĩ không ra biện pháp gì có thể chỉnh đốn người khác.



*không có thú vui/sở thích



Vì vậy nàng nghĩ a nghĩ, sau khi nghĩ hết một lúc, rốt cục nhớ tới nội dung phim truyền hình chiếu lúc 8 giờ* nàng vô tình xem phải thật lâu thật lâu trước đây:



*Khung giờ vàng



Nam diễn viên cho nữ diễn viên đeo tấm bảng "Ta là Đồ Ngu" đứng trước mặt toàn thể giáo viên trong trường.



Bộ phim này Mạc tiểu thư của chúng ta xem qua không nhiều, nhưng ấn tượng tương đối sâu.



Mạc tiểu thư của chúng ta, ở phương diện này mà nói, còn khá là ngây thơ.




"Oa a a a! Phiền Tiểu Thử!"



"Phiền Tiểu Thử!"



"Đúng là Phiền Tiểu Thử! Chính là cái tên Phiền Tiểu Thử kia!"



"Trời ơi! Phiền Tiểu Thử!"



"[email protected]#$%^...."



"%$^&*(..."



Bên trong căn tin, cái tên Phiền Tiểu Thử một lần nữa lại vang lên, liên tục. Vang lên một tầng lại một tầng, một trận lại một trận. Nghe đến nỗi sau này rất lâu rồi mà Phiền Tiểu Thử vừa nghe đến tên của mình liền muốn nôn.



Sau tiếng gọi tên đó, các vị đồng chí thực sự cùng nhau tấn công về phía nàng. Phiền Tiểu Thử còn chưa phản ứng lại, thì hoàn toàn bị vây chật như nêm cối. Tất cả cái miệng N bề đều ở trước mặt nàng không ngừng khép mở khép mở, hỏi đủ loại câu Phiền Tiểu Thử đến giờ cũng không có nghĩ đến.



"Chuyện của ngươi và tiểu thư Mạc gia là thật hay giả?"



"Băng sơn mỹ nhân Mạc Ảnh Hàn thực sự có tình ý với ngươi hử?"



"A a, việc đó rốt cuộc bắt đầu từ lúc nào hở?"



"Các ngươi làm sao gặp nhau?!"



"Này này, Phiền Tiểu Thử, lần ở gara Mạc tiểu thư thực sự làm gì với ngươi hả?"



"Nghe nói lúc bị phát hiện ngươi đang bị nàng XXOOOOOXXX...."



Bạch Lam thật vất vả chen vào giữa đám người, thì thấy Phiền Tiểu Thử đã trợn trắng mắt.



"Tiểu Thử? Tiểu Thử ngươi không sao chứ?!"



Vì vậy Phiền Tiểu Thử ở giữa vòng vây của một đám người, dưới một tốp ca kinh khủng, xỉu đẹp.



Cơm gà, cơm gà của nàng còn chưa có ăn xong a, cơm gà nàng hiếm khi mua còn chưa có ăn xong, lãng phí a ~~~~(3_3)~~~~ tám đồng của nàng a~~