Áp Đáo Bảo

Chương 41 :

Ngày đăng: 03:43 19/04/20


Mạc Ảnh Hàn cau mày, nhưng không tức giận. Sợ là đầu óc còn chưa ổn định, rốt cuộc Phiền Tiểu Thử cảm thấy Mạc Ảnh Hàn mơ mơ màng màng như vậy cũng không tệ. Nếu như là bình thường, biết bản thân đang bị chiếm tiện nghi, lúc này, sợ là Mạc Ảnh Hàn đã bóp chết nàng mấy lần rồi.



Nghĩ vậy, Phiền Tiểu Thử không khỏi rùng mình! Bởi vì nàng có thể đoán được, đến lúc Mạc Ảnh Hàn lấy lại tỉnh táo, nếu như nhớ tới chuyện này... kết cục của mình khẳng định sẽ rất thảm.



Nàng cảm thấy số mệnh của mình thật khổ, việc này đáng lẽ không liên quan gì đến nàng, nhưng cuối cùng vì sao lại xúi quẩy rơi vào người nàng?



Tỏ tình bị người ta từ chối, nàng đã đáng thương như vậy rồi, đã buồn muốn chết rồi. Nhưng mà ông Trời vẫn không thương nàng một chút nào, còn muốn nàng phải gánh chịu hậu quả.



Một lần nữa Phiền Tiểu Thử nhịn không được rủa xả tên vô liêm sỉ bỏ thuốc Mạc Ảnh Hàn!



Nguyền rủa thì nguyền rủa, hiện thực vẫn phải đối mặt.



Bây giờ hiện thực chính là, Mạc tiểu thư trần truồng của chúng ta khó chịu, nàng muốn tắm, mà đầu óc của nàng không được minh mẫn cho lắm, nếu cứ như vậy để nàng đi tắm, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi. Phiền Tiểu Thử cảm thấy, Mạc Ảnh Hàn như vậy có khả năng sẽ chết trong phòng lắm.



Cho nên, suy ra...



Mạc Ảnh Hàn khó chịu → khó chịu muốn đi tắm → Mạc Ảnh Hàn bị bỏ thuốc → bị bỏ thuốc nên đầu óc không minh mẫn → đầu óc không minh mẫn vẫn muốn tắm → đầu óc không minh mẫn đi tắm nguy hiểm → nguy hiểm cũng muốn tắm → Phiền Tiểu Thử sợ Mạc Ảnh Hàn gặp nguy hiểm → Phiền Tiểu Thử phải đi tắm với nàng.



Thế giới này quả nhiên không muốn cho người khác sống. Phiền Tiểu Thử bi kịch rồi.



Nàng đã không cưỡng được cám dỗ khi Mạc Ảnh Hàn trần truồng đứng trước mặt rồi, vậy mà còn phải giúp Mạc Ảnh Hàn tắm! Làm sao nàng có thể nhịn được?! Nàng thật sự không phải người tốt a nàng thật sự nhịn không được a a a!



Vì vậy, kết luận lại chúng ta có:



Phiền Tiểu Thử nhịn không được → nhịn không được thì không thể tắm chung với Mạc Ảnh Hàn → đầu óc Mạc Ảnh Hàn không minh mẫn → không minh mẫn không thể đi tắm được → không tắm bị khó chịu → khó chịu thì nhất định phải tắm → nhưng mà đầu óc không minh mẫn vẫn nhất định muốn tắm → tắm cùng thì phải nhịn → nhưng mà nhịn không được!



Tất cả trở về vạch xuất phát. Phiền Tiểu Thử bùng nổ.



Phiền Tiểu Thử bùng nổ gục đầu thì nhìn thấy cơ thể trần trụi của Mạc Ảnh Hàn. Xương quai xanh xinh đẹp, cơ thể ửng đỏ, khuôn ngực rất đẹp.



... —_—|||||||||||



Những kết luận ở trên một lần nữa lại trình diễn N+1 lần. o(╯□╰)o



...
Đôi mắt trong veo của Mạc Ảnh Hàn chớp rồi chớp.



"Ngốc..." Chẳng biết rốt cuộc là tỉnh hay không tỉnh, nàng nhẹ nỉ non thành tiếng.



"..." Phiền Tiểu Thử vẫn mở to mắt nhìn. Đột nhiên nàng bật khóc, từng giọt nước mắt lăn dài.



"Ta cũng không có muốn mình ngốc..." Nàng nói. "Nhưng mà ta thích ngươi... mèo chiêu tài, ta thích ngươi, thì tự nhiên thành ngốc." Nếu như ngươi có thể thích ta, ta nguyện biến thành kẻ ngốc.



"..." Mạc Ảnh Hàn không nói gì.



"Trước đó ta thật sự rất hận ngươi! Mèo chiêu tài, tại sao ngươi có thể tàn nhẫn như vậy? Cho nên có biến thành kẻ ngốc cũng không có gì không tốt..." Nàng nói, nước mắt từng giọt rơi lên mặt Mạc Ảnh Hàn. "Chí ít..." Nàng nói: "Chí ít nếu biến thành kẻ ngốc, ngươi có đối xử với ta tàn nhẫn thế nào đi nữa, ta cũng không hận ngươi, không biết hận ngươi, chỉ biết mình muốn đối xử tốt với ngươi..."



" Mạc Ảnh Hàn... ta yêu ngươi... ta biết ngươi không muốn nghe... nhưng mà ta thật sự rất muốn nói, chính là muốn nói đến không thể nhịn được..." Dù ngươi đối xử với ta như vậy, dù ngươi từ chối ta, dù ngươi khiến ta cảm thấy tuyệt vọng.



Nhưng ta vẫn muốn nói...



"..." Đột nhiên Mạc Ảnh Hàn vươn tay, ôm lấy cổ Phiền Tiểu Thử.



Môi kề môi! Mạnh mẽ chạm vào nhau.



Đó là một nụ hôn bá đạo!



Đó là nụ hôn của Mạc Ảnh Hàn.



Là Mạc Ảnh Hàn cho đến bây giờ cũng chưa từng dịu dàng!



Nụ hôn của nàng cũng cứng nhắc như thế, nhưng đây mới chính là Mạc Ảnh Hàn!





Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Được rồi! Mấu chốt đã xuất hiện, nên cho tiến tới? Hay là cắt đứt... để chúng ta làm những đứa trẻ CJ*?



*Đặc biệt nói lại một lần nữa, CJ = trong sáng, thuần khiết



o(╯□╰)o