Áp Đáo Bảo

Chương 43 : 18+

Ngày đăng: 03:43 19/04/20


Không xong!



Đây thật sự là một tư thế không xong. Mạc Ảnh Hàn suýt chút nữa không nhịn được kinh hô một tiếng. Bị vây như vậy, Mạc Ảnh Hàn biết, đợt tấn công thứ hai của nàng chỉ sợ là khó khăn. Nhưng nàng vẫn không từ bỏ ý định, nàng xoay đầu đi, giãy tay mình, nâng hai chân đã bị tách ra lên, cố gắng đẩy cơ thể mình cao một chút, chỉ cần một chút, nàng tin tưởng bản thân có thể bắt được cơ hội phản kích, nàng tin tưởng mình có thể xoay chuyển thế cục vô cùng không ổn này.



Nhưng Phiền Tiểu Thử làm sao cho nàng cơ hội đó?



Ngay khoảnh khắc cơ thể nàng chen vào giữa hai chân Mạc Ảnh Hàn, sau khi cắt đứt cơ hội của Mạc Ảnh Hàn, liền cấp tốc kéo hai tay nàng buộc chặt lại, gắt gao đặt nàng dưới thân, chế trụ toàn bộ sự vùng vẫy của nàng. Đôi môi càng thêm vững vàng khóa miệng nàng lại, chiếc lưỡi dài dò vào cửa miệng khéo léo bắt lấy chiếc lưỡi đang khẽ run của nàng, liều mình dây dưa, thề sống thề chết muốn làm ý chí cuối cùng của nàng tiêu tan.



Nàng gần như làm tất cả những gì có thể để ngăn chặn Mạc Ảnh Hàn phát tiết, muốn tìm đường thoát. Điều này khiến Mạc Ảnh Hàn khó chịu như cả người bị giày xéo, nàng nhíu chặt đôi chân mày, rốt cuộc nhịn không được thốt ra tiếng nức nở.



Chết tiệt! Thứ chết tiệt! Sau này nàng nhất định đòi lại gấp đôi.



Mạc tiểu thư khó chịu không khỏi thầm nguyền rủa, đầu óc hỗn độn không ngừng nghĩ đến mấy câu này. Đòi lại! Nhất định phải đòi lại, củ khoai lang chết tiệt!



Phiền Tiểu Thử cầm lấy hai tay Mạc Ảnh Hàn, trong lúc cơ thể chen giữa hai chân nàng, Phiền Tiểu Thử bắt đầu di động hai chân của mình, ma sát vào phần thịt đùi non mềm trơn láng của Mạc Ảnh Hàn, ma sát đến Mạc Ảnh Hàn muốn gào to, hai chân bị tách ra muốn hùa theo cũng không được mà ngăn cản cũng không thể.



Loại cảm giác này thật sự khó chịu. Hai chân bị tách xa càng khiến nàng cảm thấy sức lực của mình mất đi từng chút, hai chân cong lên vậy mà đã bắt đầu run rẩy.



Đừng như vậy chứ!



Mạc Ảnh Hàn hận không thể lên tiếng mắng chửi, đối phương dường như còn chưa vừa lòng, Phiền Tiểu Thử nâng hai chân mình lên, dùng đầu gối bắt đầu đưa đẩy theo quy luật vào trong bắp đùi nàng, sau đó bắt đầu vẽ vòng tròn. Động tác càng ngày càng cố sức, như hận không thể cứ như vậy nhét cả người vào cơ thể Mạc Ảnh Hàn!



Càng khiến Mạc Ảnh Hàn cảm thấy xấu hổ hơn chính là, nàng vậy mà lại phát hiện mình bắt đầu ướt.




Kéo vị thụy mỹ nhân cả ngày mơ mơ màng màng, trong lúc nghe trộm loại chuyện như H này lại tinh lực tràn trề khiến người khác cảm thấy khủng bố này, Cố Tiểu Mãn thật muốn cứ như vậy ngửa mặt lên trời hú một tiếng dài.



Mà thực tế, nàng cũng đã ngửa mặt trên trời rồi. Chỉ là nàng không có lá gan để hú thành tiếng mà thôi.



Sau đó vị nữ sinh hoàn tất việc ngửa mặt lên trời, cúi mặt xuống thì lại phát hiện, mỹ nhân nào đó nguyên bản còn ghé vào cửa nghe lén đã rời cánh cửa đi, vẻ mặt phấn chấn nhìn nàng.



Trực giác!



Giác quan thứ sáu mạnh mẽ và cực kỳ chuẩn xác của Cố Tiểu Mãn bộc phát.



Nàng cảm thấy thật không tốt! Vô cùng không ổn!



Vì vậy nàng hoảng sợ lui lui lui ra sau!



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cá nhân ta cảm thấy lần này viết H thật nhiều, quy mô cũng rất lớn, nguyên bản còn muốn lớn hơn một chút nữa, đột phá cái gì đó, không thể trách ta viết ít nha, bởi vì viết càng nhiều khi chỉnh sửa lại càng thống khổ!



Viết H thống khổ nhất chính là sửa đổi sau khi bị báo cáo... ta thật muốn chết. Quả nhiên vẫn thanh thủy đơn giản! Vừa đợi quản trị viên gửi thông báo sửa chữa, vừa âm thầm thề, sau này nếu có thể thanh thủy thì tuyệt đối thanh thủy đến cùng!



~~~~(3_3)~~~~



Đừng báo cáo ta... người ta cũng là vì lợi ích của các vị a, nào có người một bên ầm ĩ muốn thịt thịt, một bên lại nhanh chóng báo cáo người ta a... coi chừng gả không ai rước!