Áp Đáo Bảo

Chương 47 :

Ngày đăng: 03:43 19/04/20


Khéo léo, ly rượu dừng lại trước mặt Cố Tiểu Mãn.



Là người đầu tiên cảm giác rất kỳ diệu, điều này khiến Cố Tiểu Mãn sản sinh ra một loại ảo giác "Chắc không đến nỗi mỗi lần đều đến lượt mình đâu nhỉ?"



Tửu lượng của Cố Tiểu Mãn thuộc loại khá, không đến mức vì một ly rượu trắng nhỏ như thế này mà say, chỉ là... mùi vị của Nhị Oa Đầu thật sự không tốt lắm.



Nhìn những người khác vô cùng thỏa mãn ăn một chút đồ ăn trước mặt mình, nữ sinh cầm ly thủy tinh xinh xắn lên một hơi uống cạn, nghĩ như vậy.



"Tiểu Mãn, ngươi say?" Nhìn Cố Tiểu Mãn đem ly thủy tinh thả lại bàn, sau đó được quản gia lấy đi, Mạc Thanh Hàn vô cùng thuần khiết hỏi.



"Yên tâm, một ly thôi mà, ta không có vô dụng như thế." Cố Tiểu Mãn cười rất tự tin. Bất quá lời này khiến hai vị đang ngồi một bên kia nghe, không khỏi nhột lòng một trận.



Cốc Vũ mỉm cười liếc mắt nhìn Hạ Mạt, thiếu chút nữa khiến đối phương xù lông một lần nữa.



Phiền Tiểu Thử rất chờ mong, nhanh lên đi, nhanh lên đi, nhanh đến phiên Đại Hàn đi muahahahahaha~~~~~~ 【Đã hoàn toàn biến thành ác ma rồi a.】



Cố Tiểu Mãn cười tự tin, nhưng đối phương lại không vì lời của nàng mà lộ ra nét mặt vui vẻ, trái lại còn mất mát. "Vậy à... thật đáng tiếc a..."



"..." Câu trả lời khiến Cố Tiểu Mãn hết chỗ nói. Tiểu Hàn ngươi đang tiếc cái gì?



"Tiểu Mãn, nhanh một chút uống say đi, uống say rồi ta có thể @#¥%..." Từ ngữ không hài hòa bị lược bớt.



Mạc tiểu thư thuần khiết nói ra tiếng lòng của nhiều vị mỹ nhân đang có mặt.



Nhanh một chút uống say đi... nhanh khiến tiểu thụ nhà các nàng quá chén đi...



Tất cả đều không còn thuần khiết a... bão noãn tư □*, chẳng lẽ là ám chỉ cái này sao? o(╯□╰)o



*饱暖思淫欲 - Ý chỉ được ăn no mặc ấm thì sinh tâm dâm dục:v



http://baike.baidu.com/view/44566.htm



Cố Tiểu Mãn 囧囧 vô cùng có thần nhìn quản gia lại đặt lên bàn một ly rượu. Sau đó bắt đầu xoay mâm.



Đĩa quay mang theo những tư tưởng chắc chắn không thuần khiết bắt đầu thong thả chuyển động, cuối cùng dừng lại ở trước mặt Tang Linh.



Hả?!



Không thể ngờ được.



Dĩ nhiên cho tới bây giờ không có ai nghĩ đến, cái thứ này sẽ dừng lại trước mặt Tang Linh.



Không biết bởi vì đối phương ở trong mắt các nàng quá thần thánh, cho nên chưa từng nghĩ như vậy, hay bởi vì các nàng hoàn toàn không để người này vào mắt.



Nhưng mà mặc kệ thế nào, ly rượu trắng thật sự dừng lại trước mặt Tang Linh.


Tang Linh vẻ mặt hắc tuyến, gật đầu đồng ý. Hiển nhiên nàng cũng thật không ngờ vận khí của đối phương lại máu chó như thế.



Vậy là mỹ nhân cổ điển của chúng ta nâng Bá Vương Long không yên phận đi ra ngoài. Nàng thành khẩn bày tỏ áy náy với mọi người đang có mặt, tuy biểu tình của nàng hoàn toàn không phải thế. Biểu tình thực hiện được gian kế kia mà là áy náy thì... không phải là mắt của các nàng có vấn đề, mà là đầu có vấn đề.



Bởi vì xảy ra việc ngoài ý muốn, trò xoay mâm rượu trắng này, có hai người buộc phải rời khỏi. Quản gia bỏ đi hai chiếc ghế trống, tiếp tục đặt vào một ly rượu.



"Gạt bỏ việc ngoài ý muốn, chúng ta tiếp tục." Tang Linh vô cùng hào hứng.



"Được." Mọi người không có ý kiến gì.



Đĩa quay được Diệp Nại xoay.



Sau một vòng ly rượu dừng lại trước mặt Phiền Tiểu Thử.



A a a! Phiền Tiểu Thử nhìn ly rượu trước mặt vô cùng tiếc hận trong lòng. Thiếu chút nữa là có thể dừng lại trước mặt mèo chiêu tài rồi a. Thật đáng tiếc, thật mất mát.



Nàng vẻ mặt thê thảm cầm ly rượu lên uống. Sau đó thành khẩn cầu nguyện trong lòng, dừng lại trước mặt mèo chiêu tài đi, dừng lại trước mặt mèo chiêu tài đi!



o(╯□╰)o



Có lẽ sự thành tâm của Phiền Tiểu Thử làm cảm động thượng đế, ly rượu trắng lần này, quả nhiên dừng lại trước mặt Mạc Ảnh Hàn.



Nhìn gương mặt Mạc Ảnh Hàn đen lại, bộ dạng thống khổ, Phiền Tiểu Thử thật sự muốn nhảy lên bàn múa điệu Hawai.



Cuối cùng! Cuối cùng cũng thành công a! Mèo chiêu tài xin uống một ly rồi say liền đi! ~(≧▽≦)/~



Nhìn Mạc Ảnh Hàn chậm rãi cầm ly rượu trắng, đột nhiên Phiền Tiểu Thử cảm thấy cả người mình đều phát nhiệt. A a a! Thật sợ lát nữa mình nhịn không được sẽ chảy máu mũi. Phiền Tiểu Thử không thể bình tĩnh!



Lúc Mạc Ảnh Hàn xoay bàn, Phiền Tiểu Thử rất nghiêm túc cầu nguyện, chuyện như Hạ Mạt nếu có thể xảy ra trên người Mạc Ảnh Hàn, nàng thề, dựa theo tửu lượng mèo chiêu tài nhà nàng, tuyệt đối không quá ba ly!



Đáng tiếc thượng đế cảm thấy suy nghĩ của Phiền Tiểu Thử thật không trong sáng, cho nên chuyện như Hạ Mạt không xảy ra trên người Mạc Ảnh Hàn. Rượu trắng dừng lại trước mặt Lạc Hà.



Đối phương bình tĩnh, cũng một hơi uống sạch ly rượu. Chỉ sợ nàng sẽ là người chủ của ly rượu này.



Sau đó xoay bàn.



Mạc Ảnh Hàn! Mạc Ảnh Hàn! Dừng lại trước mặt Mạc Ảnh Hàn đi! Củ khoai lang cầu nguyện như vậy.



Chiếc bàn một lần nữa dừng lại trước mặt Lạc Hà.



Ế?! Ế ế? Ế ế ế?!



Lẽ nào, việc nàng cầu nguyện sẽ xảy ra trên người Lạc Hà sao?



Không đúng không đúng không đúng! Thượng đế a, ngài lầm rồi, không phải người này, là người khác a a a! TAT Xin dừng lại trước mặt mèo chiêu tài đi, trước mặt mèo chiêu tài a~~~~~~