AV Quay Chụp Chỉ Nam

Chương 9 : Chuẩn bị cho phim mới

Ngày đăng: 14:24 30/04/20


Edit: Bery



Beta: Hương + Ami



Kiều Kiều về nhà lúc 1 giờ sáng.



Tống Kỳ Ngôn lái xe đưa cô về nhà, nhìn cô vô nhà xong anh mới rời đi, chiếc xe màu xám trong đêm tối yên tĩnh nhẹ nhàng biến mất chứ không làm ồn ào khu nhà cũ.



Kiều Kiều cắm chìa khóa vào ổ, qua một lúc mới mở được cửa. Cô không hề mở đèn mà ngã ngồi xuống sô pha.



Cô lấy tay che mặt, cảm giác khuôn mặt rất nóng bỏng như bị bỏ vào lò hấp nhưng trong không gian nóng này lại có một tia lạnh lẽo truyền từ lòng bàn chân lên. Kiều Kiều không dám nghĩ nhiều, cô sợ mình tưởng tượng quá nhiều thì tia lạnh kia sẽ nuốt luôn cả bản thân vào.



Cô mơ hồ tới 99% xác định, Tống Kỳ Ngôn không thích cô, anh đối với cô chỉ là hứng thú nhất thời. Cô thân mật, ái muội và gãi đúng chỗ ngứa của anh.



Anh vẫn như cũ đưa cô về nhà vào lúc 1 giờ sáng.



Tống Kỳ Ngôn còn giúp Kiều Kiều mặc quần áo, đưa về nhà và tự giác rời đi như không muốn để ai phát hiện.



Kiều Kiều nhịn không được mà suy nghĩ, có phải là anh cũng ôm lấy những nữ diễn viên khác rồi mặc quần áo giùm và cũng chở các cô ấy về bằng chiếc xe màu xám xong sau đó đêm khuya lặng lẽ nhìn các cô ấy vào nhà không?



Chính xác là như thế!



Kiều Kiều thét lên trong đầu rằng ‘không suy nghĩ nữa’ nhưng cô vẫn không khống chế được mà nhớ lại cảnh anh mặc quần áo giúp cô.



Anh thuần thục giúp Kiều Kiều thắt dây an toàn và nhanh chóng chuẩn xác giúp cô điều chỉnh độ dài ngắn thích hợp.



….



Kiều Kiều bật lên khỏi ghế sô pha, cô nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh và đứng trước gương rồi sờ soạng mở đèn trong bóng tối. Dưới ánh đèn êm dịu, một chút huyết sắc hiện lên gương mặt Kiều Kiều: Khuôn mặt trơn bóng, ngũ quan đẹp đẽ, ánh mắt hiện lên thủy quang. Mới chỉ nhìn qua thì trông cô không giống một cô gái hơn 20 tuổi mà giống như một nữ sinh đang còn đi học.




“Studio và ở trong thang máy.” Chu Viễn Xuyên bình tĩnh nói ra hai địa điểm, anh cười vạch trần nói. “ Tôi đã gặp cô hai lần”



“À... Không ngờ là trí nhớ của anh lại tốt như vậy….” Kiều Kiều cảm thấy rất xấu hổ. Cô định rút cánh tay về nhưng không ngờ Chu Viễn Xuyên lại đột nhiên nắm lấy tay cô.



Tay Chu Viễn Xuyên rất gầy, khi nắm rất có hồn làm cho người ta suy nghĩ miên man rằng khi được đôi tay này vuốt ve thì thân thể sẽ có cảm giác gì?



“Lúc trước, tôi không biết cô là nghệ sĩ của công ty nên không chào hỏi cô.” Chu Viễn Xuyên buông tay Kiều Kiều ra, anh kéo Kiều Kiều ngồi vào ghế dựa bên cạnh. “Hy vọng cô không để ý.”



“Không đâu!” Kiều Kiều xua tay. “ Tôi vốn không nổi tiếng, anh không biết cũng không sao, với lại…. Lần này tôi không cố ý kéo anh vào diễn cùng, tôi mới là người hy vọng anh đừng chấp nhặt.”



“Không sao!” Chu Viễn Xuyên cười lắc đầu. “Diễn AV chỉ là nghề phụ thôi, tôi không để ý chuyện mình sẽ diễn viên với ai!”



“Thật sao?” Kiều Kiều nghe được từ mấu chốt. “Nghề phụ? Tôi có thể hỏi một chút nghề chính của anh Chu là gì không?”



“Cô sẽ không có hứng thú đâu, có rất nhiều người cảm thấy rất nhàm chán!”



…..



“Ừ.” Kiều Kiều thức thời không hỏi tiếp, cô quay đầu nhìn gương mặt nhu hòa của Chu Viễn Xuyên. Cô không ngờ rằng anh dễ nói chuyện còn hơn trong tưởng tượng.



Không…. Không phải dễ nói chuyện mà thực sự trong lòng anh đối với việc bản thân diễn cái gì cũng không quan tâm!



Nhưng khi anh đối mặt với người khác, tuy trên mặt vẫn tươi cười nhưng trong đôi mắt lại giống như không nhìn người đối diện mà là xuyên thấu qua người đối diện để nhìn đồ vật ở xa.



Kiều Kiều bỗng nhiên ý thức được Chu Viễn Xuyên nhớ ra cô không phải là do cô làm cho anh chú ý hoặc làm gì để anh ấn tượng mà chỉ là anh có khả năng ghi nhớ siêu việt thôi!



Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><