AV Quay Chụp Chỉ Nam

Chương 29 : Thử vai (3)

Ngày đăng: 14:24 30/04/20


Edit: Mạn + Su



Beta: Su



Kiều Kiều hoàn toàn không biết nên làm thế nào, cô không dám phản kháng, cũng không dám giãy giụa, càng không rõ nguyên nhân Giản Bạch Du một hai bắt mình diễn thử cho bằng được là gì, cô có thể cảm giác được mồ hôi lạnh túa ra trên lưng, lạnh rồi lại lạnh, từng hồi từng hồi, cô ngăn không được.



Đạo diễn Trang nhìn sắc mặt cô không được tốt lắm, ông rất quan tâm, nhỏ giọng hỏi: “Cô không sao chứ?”



“Tôi không sao…” Kiều Kiều miễn cưỡng cười nhẹ, sau đó ra ý bảo nhân viên công vụ, cô có thể bắt đầu rồi.



Cô đứng giữa hiện thường thử vai, phía dưới có mấy chục khuôn mặt đều mơ hồ không nhìn rõ, chỉ có Giản Bạch Du, anh đã tháo kính râm xuống, đôi mắt xanh lạnh lùng nhìn về phía cô.



Tưởng Li đứng lên, cô ta lợi dụng chào hỏi mọi người, ra vẻ tùy ý mà ngồi xuống vị trí trước đó của Kiều Kiều, cô ta quay đầu nhìn Giản Bạch Du, nở một nụ cười ngọt ngào với anh ta.



Giản Bạch Du nhìn Tưởng Li, khóe miệng cũng nhẹ nhàng cong lên đôi chút.



“Nội dung diễn thử của tôi là màn thứ 17, nữ chính yêu nam chính nhưng lại bị bắt phải giết anh ta, diễn nội tâm…”



Kiều Kiều diễn với không khí, tuy nói đa số các buổi thử vai đều sẽ sắp xếp một người cùng diễn, nhưng hôm nay, ở đây không chuẩn bị một người như vậy, bạn diễn của cô chính là một bóng dáng hư ảo, cô, vì nhiệm vụ mà được sắp xếp đến bên cạnh người đàn ông này. Cô dần dần yêu hắn nhưng đến cuối cùng lại bị ép giết hắn.



“Thực sự, có nhiều chuyện ta chưa từng nói với chàng ----- chàng giận ta ư?” Kiều Kiều vừa nói thoại vừa rơi nước mắt, cô không rơi nước mắt vì câu chuyện này, cũng không phải do diễn quá nhập tâm, đơn giản là do cô cảm thấy sợ hãi, cảm thấy hiện tại, thứ cô dẫm lên không phải sàn thử vai, mà là đoạn đầu đài (nơi xử trảm), đao phủ ngồi im lặng giữa đám người, xem xét biểu hiện và thần thái của cô, anh có một tiêu chuẩn riêng, một tiêu chuẩn không công khai, Kiều Kiều cũng chỉ có thể suy đoán, nghiền ngẫm, cẩn thận đề phòng để tránh giẫm phải ranh giới của đối phương.



Lúc trước cô không nghĩ mình lại có nhiều nước mắt tới vậy, quả thực giống như không cần cái gì kích thích cũng có thể lách tách rơi xuống, nói chung là Giản Bạch Du thực sự đã cho cảm nhận được sự sợ hãi tới cực độ, Kiều Kiều nhớ lại cái nhẫn đỏ tươi của anh ta, thậm chí, cô còn cảm thấy màu đỏ của cái nhẫn kia chính là do máu cô nhuộm thành.




Kiều Kiều vừa nghe có thể rời đi thì liền thu thập đồ của mình xong suy sụp bước ra ngoài thực nhanh.



Cô không dám về nhà của Trình Tu. Kiều Kiều cũng cần một khoảng thời gian để sắp xếp lại ý nghĩ. Cô liền bấm thang máy xuống lầu một, đại sảnh tổng bộ của WAWA vẫn cứ đầy người đến người đi, Kiều Kiều chọn một cái ghế mây không người ngồi trong khu nghỉ ngơi uống nước trà rồi ngồi xuống, sau đó mệt mỏi xoa xoa mặt của mình.



Cô tự nhận tuy rằng bản thân không thông minh, nhưng đối với tín hiệu nguy hiểm thì vẫn có tính cảnh giác thực tốt. Kiều Kiều nhớ lại số lượng vài lần đối thoại không nhiều lắm giữa cô và Giản Bạch Du. Khi đó, Giản Bạch Du đối với Kiều Kiều còn tính là ôn hòa lễ phép, chưa từng có thêm nhiều cảm xúc ở bên trong, không thân thiện cũng không lạnh nhạt. Anh chỉ coi Kiều Kiều như một người râu ria và coi cô như là một người qua đường có thể có cũng có thể không, thậm chí còn bởi vì cô ở tạm nhà Trình Tu mà có phân một ít lực chú ý cho cô —— Đương nhiên, cũng chỉ là một chút.



Nhưng hôm nay, Giản Bạch Du xác thật là muốn làm chút gì đó, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, anh cuối cùng vẫn thu tay lại.



Chẳng lẽ thật đúng là bởi vì Trình Tu?



Kiều Kiều cảm thấy chuyện này cũng quá khó tưởng tượng, chỉ bởi vì hương vị cà phê vẫn thường uống không đúng mà liền phải hành hạ cấp dưới của mình đến như vậy… Đây là logic của người bình thường sao? Hơn nữa, sao Giản Bạch Du biết hương vị cà phê thay đổi có liên quan đến cô? Nói không chừng thì là Trình Tu gần đây tâm tình không tốt đâu? Mỗi ngày đều giam mình ở trong phòng, bỗng nhiên bị bệnh trầm cảm mà cũng không thấy kỳ quái sao ——



“Mà khoan đã…” Kiều Kiều nhỏ giọng nói với bản thân. “Không cần suy nghĩ là do nguyên nhân nào gây ra, hiện tại ngẫm biện pháp giải quyết mới là tốt nhất!”



Nhưng cô xác thật không đoán được tính tình của Giản Bạch Du a…



Kiều Kiều hiện tại một cái đầu nhưng suy nghĩ 2 vấn đề, mắt thấy đã sắp đến thời gian tan tầm của WAWA, cô nghĩ nếu không thì dứt khoát đi ra ngoài dạo một chút, hoặc là có thể thuận tiện đi đăng ký ở Cục cảnh sát… Nếu trong tương lai cô xảy ra chuyện gì bất trắc thì cũng để lại cho cảnh sát vài manh mối để điều tra…



Nhưng cho dù cô có viết tên gọi của người bị tình nghi là Giản Bạch Du đi nữa thì cũng có thể thay đổi được gì khác đâu? Hệ thống tư pháp sẽ có tác dụng đối với người như vậy sao?



Hoặc là nói Giản Bạch Du sẽ để ý sao?