AV Quay Chụp Chỉ Nam

Chương 36 : Chu Viễn Xuyên về nước

Ngày đăng: 21:55 20/05/20


Edit: Va



Beta: Su



Sau khi quay chụp xong, Kiều Kiều thu dọn đồ vật qua loa rồi rời khỏi studio, thậm chí cũng không dám nói một lời với Trình Tu đã mặc đồ chỉnh tề.



Trên mặt cô lửa thêu nóng rát, bước chân đi đường cũng rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã đến đại sảnh lầu một của tổng bộ. Tới đại sảnh rồi cô mới hậu tri hậu giác mà nhớ tới bản thân đã sớm không còn ở khu chung cư cũ, vì thế lại đành phải đi vòng vèo trở lại tiếp tục ngồi thang máy.



Được rồi, chắc là do đi quá nhanh nên đầu óc không đuổi kịp…



Điện thoại trong túi rung hai cái, tin nhắn nhắc nhở Kiều Kiều trước quầy tiếp tân có đồ gửi đến. Kiều Kiều vừa nghi hoặc vừa đeo túi trở lại trước quầy tiếp tân đại sảnh của tổng bộ, xác nhận ký tên rồi sau đó thuận lợi mà nhận được bưu phẩm ——



Là đồ chơi.



……



“Ách, xin hỏi cô có biết là ai đưa tới không?”



“Thật ngại quá nga, là chuyển phát nhanh đưa tới, chúng tôi chỉ phụ trách nhận mà thôi.”



“Dạ, cảm ơn.”



Kiều Kiều buồn bực trở về.



Cô nhìn sang trái phải, phát hiện không ai chú ý đến cô, vì thế nên tìm một góc yên lặng ở khu nghỉ ngơi rồi ngồi xuống, bắt đầu giống như ăn trộm mà mở thùng giấy ra. Chẳng biết vì sao, cô cứ hoài nghi là ai đó đã gửi sai người, chắc là trong gia đình có con nít linh tinh, bằng không thì ai sẽ gửi cho cô món đồ chơi này? Con là loại đồ chơi con quay ấu trĩ này.



Thùng giấy được gói rất chỉnh tề, bên trong là một cái bản kim loại hình vuông màu ngân bạch kim, đường cong đẹp đẽ được thủ công tinh tế, nhìn không ra bất kỳ dấu vết đường nối nào tạo thành, gần giống như là hàng mỹ nghệ. Kiều Kiều nhịn không được mà ‘oa’ một tiếng, giơ nó lên so với đèn. Cái bản kim loại này thật sự đặc biệt xinh đẹp, nếu không phải trên thùng giấy ghi rõ là đồ chơi, Kiều Kiều căn bản sẽ không nghĩ đây là thứ thuộc về con nít.
‘Phốc’, Kiều Kiều đang nhấp rượu thì bị sặc một chút, Chu Viễn Xuyên đưa khăn giấy qua, Kiều Kiều vội vàng không ngừng tiếp nhận. “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, tôi chỉ là nhất thời không khống chế được tốt tốc độ nuốt…”



“Không sao cả.” Đối phương cười khoan dung rồi tiếp tục truy vấn. “Vậy cô đã có bạn trai chưa?”



“Không có…”



Chu Viễn Xuyên hơi hơi mỉm cười.



“Thế anh Chu ở nước Mỹ có khỏe không? Nghe nói học mấy thuyết đó tương đối mệt?” Kiều Kiều tò mò mà đặt câu hỏi.



“Sẽ không, nghiên cứu với tôi mà nói giống như chơi trò chơi, làm tôi cảm thấy thả lỏng cùng thích ý.”



“Oa.” Kiều Kiều bắt đầu khát khao. “Vậy chẳng phải là giống như mỗi ngày đều được chơi sao? Vừa có tiền vừa có trò chơi để chơi, quả thực là trạng thái sinh hoạt sướng nhất trên thế giới, hoàn toàn sẽ không có phiền não nha anh Chu!”



“Cũng có phiền não chứ.” Đôi mắt cảu Chu Viễn Xuyên thật sự rất đẹp, khi anh nghiêm túc chuyên chú nhìn một người như vậy khiến người ta rất khó mà không bị đôi mắt anh hấp dẫn đi lực chú ý. “Cô phải chơi giỏi hơn những người chơi giỏi khác trên thế giới, còn phải thật xảo diệu, một khi thần linh cảm không chiếu cố cô thì mỗi công thức đều có thể biến thành dây treo cổ xiết chết cô.”



“Là vậy sao? Tôi còn tưởng rằng chỉ có khoa ngữ văn mới cần linh cảm…”



“Ngay lúc cô chạm đến đủ cao, cô sẽ phát hiện cô cùng đối thủ của cô ở bất luận phương diện gì đều đã không sai biệt gò mấy, ý nghĩa giải toán cùng thực nghiệm lúc này đều mất đi.”



“Ngô… Thâm sâu quá.” Kiều Kiều nhét một cái bánh bơ kem vào trong miệng xong trấn an nói. “Có điều là tôi tin tưởng anh sẽ trở thành người lợi hại nhất.”



“Cảm ơn.” Chu Viễn Xuyên mỉm cười nói. “Thế thì tôi có thể theo đuổi cô không?”



Ấn ngôi sao cmt ủng hộ đy nả >< Xuyên cưa cưa ><