AV Quay Chụp Chỉ Nam
Chương 40 : Đạn xuyên đầu vì nhẫn kim cương đỏ
Ngày đăng: 10:44 02/08/20
Convert: Tâm Tít Tắp
Edit: Jin
Beta: Ami
Tưởng Li ở trong một căn biệt thự nhỏ xa hoa nhất trong tiểu khu sang trọng này, căn nào cũng đều rộng 500 mét vuông, bao gồm một bãi đỗ xe ngầm lớn cùng một suối nước nóng thiên nhiên, ở nơi này không giàu thì cũng sang, chỗ này là lựa chọn của những kẻ nhà giàu mới nổi hoặc những nhà quyền quý.
Đương nhiên, tuy rằng Tưởng Li ở công ty WAWA cũng là một vị minh tinh hạng nhất chạm tay vào là bỏng, nhưng với thu nhập của cô ta mà muốn mua một căn biệt thự ở nơi này thì cũng tương đối vất vả, phần lớn nguyên nhân mà Tưởng Li có thể tiến vào ở trong tiểu khu này cũng giống như mấy cô gái trẻ khác —— đó chính là kiếm cho mình được một vị kim chủ, sau đó đạt được "quyền tạm thời sử dụng nhà" của họ.
Bởi vì tiểu khu này vô cùng xa hoa và yên tĩnh, thế cho nên địa điểm được chọn cũng hết sức rời xa trung tâm thành phố, Kiều Kiều không tìm được chuyến xe buýt nào có thể tới đây, sau cùng cô đành phải đau lòng bỏ ra một số tiền lớn gọi taxi đi tới khu biệt thự. Dọc theo đường đi, bác tài xế tốt bụng đều thật lòng khuyên Kiều Kiều không cần phải buồn hận, con trai tốt trên đời còn rất nhiều, chọn một người môn đăng hộ đối thì mới có thể ở bên nhau lâu dài.
Kiều Kiều lười phải giải thích, một đường vẫn luôn giữ im lặng.
Sau khi tới tiểu khu thì cô lại gặp chút chuyện rắc rối, bảo vệ của khu biệt thự xa hoa từ trước đến nay luôn đặc biệt tốt, Kiều Kiều điền các loại đơn đăng kí kì lạ hiếm gặp, cuối cùng mới được trực tiếp liên hệ với người quản lí khu nhà, Kiều Kiều đợi khô cả người nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng mới được cho vào.
"Vào nhà, nói nguyên nhân, đưa đơn, lấy lại xong đi ra." Kiều Kiều nhẩm lại một lượt quá trình, hít sâu lấy can đảm rồi mới giơ tay ấn chuông cửa.
Phải đợi hơn 10 phút cửa mới mở, Tưởng Li đứng phía sau cửa chỉ mặc một chiếc áo ngủ màu hồng bằng tơ lụa, tuy rằng quần áo của cô ta không chỉnh tề, nhưng dung mạo lại tinh xảo mĩ lệ, Tưởng Li liếc mắt đánh giá Kiều Kiều một lượt từ trên xuống dưới, cũng không nói gì mà chỉ không lạnh không nhạt nghiêng người, ý bảo cô tiến vào.
"Tưởng tiểu thư, tôi không cần vào trong, cô chỉ cần đứng ở đây kí tên cho tôi là được." Kiều Kiều lấy từ trong túi ra tờ đơn rồi đưa cho Tưởng Lị, cô đột nhiên cảm thấy bản thân thật giống như một người bán bảo hiểm.
"Bút đâu?"
"Xin, xin lỗi...... Huhu......" Kiều Kiều vừa khóc vừa luống cuống tay chân đứng dậy khỏi người Giản Bạch Du, nhưng cô hiển nhiên đã xem nhẹ sự kích thích sinh lý khi được trực tiếp xem cảnh giết người, lúc này, tay chân Kiều Kiều mềm giống như bị người ta rút hết xương cốt, cô mới chỉ hoạt động một chút mà cả thân mình đều vô lực ngã lại vào lòng Giản Bạch Du.
"Tôi, tôi lập tức liền đứng lên!" Kiều Kiều nhanh chóng nói, sau đó càng ra sức làm bản thân đứng dậy, nhưng mà thân thể hoàn toàn không nghe theo, lần này ngay cả dịch chuyển một chút cô cũng không làm được.
"Thôi được rồi." Giản Bạch Du nhàn nhạt mà nói một câu, anh tùy tay đặt khẩu súng lên trên chiếc bàn nhỏ, duỗi tay xuyên qua phía dưới nách của Kiều Kiều rồi dễ như trở bàn tay ôm Kiều Kiều lên.
Trên mặt Kiều Kiều khóc đến rối tinh rối mù, Giản Bạch Du lại móc ra một cái khăn tay khác, tinh tế giúp Kiều Kiều xoa mặt. Động tác của người con trai không tính là yêu chiều ôn nhu, nhưng cũng không có ác ý gì, giúp Kiều Kiều lau khô mặt xong anh lại giúp Kiều Kiều đứng lên, một tay ôm eo Kiều Kiều, giúp cô dựa vào ven tường nghỉ ngơi.
"Lần đầu tiên thấy việc này nên sợ sao?" Anh dường như không có việc gì mà đi đến bên cạnh bàn, lấy từ trong hộp nhung tơ ra chiếc nhẫn kim cương màu đỏ, nhìn trong chốc lát rồi mang vào ngón giữa tay trái của chính mình,ngón tay tuyết trắng cùng màu đỏ của kim cương tạo nên một vẻ đối lập tiên minh.
"...... Ân." Kiều Kiều vẫn luôn cố gắng không chú ý đến phòng khách để tránh nhìn thấy thi thể của Tưởng Lị, tuy rằng không có máu me, nhưng vẫn làm cho người ta sởn tóc gáy.
"Tập thành thói quen thì tốt rồi." Giản Bạch Du không mặn không nhạt mà trả lời: "Sớm biết rằng cô ở đây thì tôi đã không tự mình tới, cô hẳn là nên xem thủ pháp của Trình Tu, anh so còn lưu loát hơn nhiều so với tôi."
Kiều Kiều há mồm muốn hỏi anh vì sao lại giết người, không nghĩ tới giọng nói lại bị nghẹn lại, căn bản là phát không ra tiếng, nhưng Giản Bạch Du vẫn xem được khẩu hình miệng và hiểu được nghi vấn của Kiều Kiều.
"Không vì gì cả." Giản Bạch Du lấy một tờ khăn giấy lau đi vết máu chảy trên trán Tưởng Lị: "Viên đạn này là quà tặng kèm của chiếc nhẫn, tham lam không phải là một đức tính tốt."
Nhìn đến Kiều Kiều chưa hoàn hồn, Giản Bạch Du ngừng tay, tựa hồ là đang cười: "Tôi cũng không phải kiểu người luôn làm việc trắng trợn táo bạo như vậy, chỉ là lần này nhẫn bị cho hấp thụ ánh sáng thật sự làm tôi vô cùng tức giận, thế cho nên mới nghĩ không được nhiều như vậy."
Anh đứng lên đi tới bên quầy rượu, nhìn một vòng xung quanh sau đó lấy hai cái ly với thêm một chai rượu quay trở lại, anh đặt ly rượu ngay ngắn ở trên bàn rồi đổ nửa ly rượu, sau đó đưa một ly cho Kiều Kiều.
"Cô là người đầu tiên xem tôi làm việc này." Giản Bạch Du nhẹ nhàng chạm một chút vào cái ly của Kiều Kiều rồi mỉm cười nói: "Hoan nghênh bước vào thế giới của tôi."
Xong đời rồi nhé chị Kiều:V