Ba Bé Bi Là Nam Chính "Phản Diện"

Chương 6 : Bất ngờ - không thể tin được!!!

Ngày đăng: 22:47 19/04/20


Lý Đông Anh ôm theo một sắp hồ sơ đến gặp sếp Lã Bá Cường nói gì đó, sếp Lã quay sang cho cả đội giải lao, tôi định đi đến căn tin thì phía sau có tiếng sếp Lã:



- Lô Ái Thi, em ở lại!



- Em ạ? Tôi đưa tay chỉ vào mặt mình



- Đúng! Sếp Lã mỉm cười.



- Vâng, có chuyện gì thưa sếp? Tôi đứng nghiêm trang chờ đợi chỉ thị



- Sếp Lý có chuyện muốn nói với em! Tôi đi trước! Sếp Lã nói xong xoay người đi.



“Chuyện gì thế này, tôi không biết cái anh này đâu” Nhìn chàng trai cao to, da trắng xinh đẹp trước mặt tôi chớp chớp đôi mắt to tròn. Anh ta cũng nhìn tôi âm thầm đánh giá. Một lúc sau, sau khi hai người dò xét lẫn nhau xong, anh ta lên tiếng:



- Em là Lô Ái Thi? 18 tuổi, học viên năm nhất của PW? Nước Y?



- Vâng, thưa sếp, đúng ạ! Tôi lễ phép.



- Rất xinh đẹp! Anh ta mỉm cười, trong nụ cười anh ta sao tôi cảm nhận được chút tà ý vậy chứ?



- Theo tôi! Anh ta quay lưng ra sau.



Tôi ngu ngơ không hiểu tại sao nhưng vẫn theo anh ta, vì anh ta là sếp mà, có thể còn cao hơn cả sếp của tôi nữa kìa. Anh ta tên Lý Đông Anh, lúc nảy tôi nhìn trên ngực áo thấy như thế.



Lý Đông Anh này là cấp dưới của Diệp Gia Thành kiêm bạn thân, quản lý tài sản. hôm nay đột nhiên anh ta tìm tôi làm chi nhỉ? Tôi vẫn chưa tiếp cận nữ chính đâu, chưa làm gì nữ chính nên chắc không phải do tôi đắc tội nữ chính mà Ác ma lão Diệp muốn xử tôi, chắc là không có. Mặc kệ, theo thì sẽ biết.



Tôi theo sếp Lý đến phân khu chỉ huy, anh ta dẫn tôi vào tổng bộ điều hành giám sát. Trong đây toàn hệ thống điều hành, máy vi tính, trang thiết bị điện tử.... có khoảng gần 20 người đang ở nơi này. Một cô gái tuổi tầm 24, 25 đi đến:



- Chào anh, sếp Lý!



- Ngọc Đàn, chào em! Lý Đông Anh nhìn vị mỹ nứ vừa tới mỉm cười!



- Đây là thành viên mới mà anh nói à? Lư Ngọc Đàn quay sang tôi đưa tay ra.



- Em....em chào sếp! Tôi ấp úng bắt tay chị ta.
Anh ta cũng nhìn tôi, dường như anh ta cũng là người háo sắc như tôi thì phải??? Tôi vẫn ngước đầu nhìn trai đẹp còn trai đẹp thì cúi đầu nhìn tôi, hai đứa tôi cứ thế đứng nhìn nhau. Lát sau, anh đẹp trai dường như tôi không đủ hấp dẫn nữa nên lên tiếng:



- Người mới? Người đẹp mà nói chuyện lạnh ghê, lại ngắn và cộc lốc. hỏi mà như khẳng định vậy.



- Người mới! Tôi nhìn đôi môi xinh đẹp máy móc lập theo.



- Tôi đẹp lắm sao? Anh nhếch mép cười.



- Vâng....thật xinh đẹp!tôi cười rộ lên, mỗi khi tôi cười hai lúm đồng tiền xinh như ánh mặt trời lại hiện ra.



- Đúng, thật đẹp! Người đẹp nhìn tôi, mỉm cười càng sâu. Anh này cũng ghê nha, không phủ nhận lời khen của tôi luôn. (thật ra “anh ấy” đang nói ai đó đẹp mà ai đó mê trai quá nên không hiểu)



- Anh....anh....làm ở đâu? Giây phút này tôi quyết định người đàn ông xinh đẹp này tôi muốn làm quen.



- Tầng 25! Anh trả lời một cách ngắn gọn nhất có thể.



- Em...em...ở tầng 23! Mắt tôi long lanh “Hay quá, gần một bên! Chỉ cách hai tầng”



- Hửm? Anh có vẻ không hiểu ý tôi, nhếch đôi mài thần thánh.



Ô...tôi muốn té xĩu, thật là đẹp trao quá đi mất! 22 năm ở Thế kỷ 21 và 18 năm ở thế kỷ 22 tôi chưa thấy ai đẹp một cách kinh diễm như thế này



“Bà nội ơi, anh hai ơi, anh cả ơi, cả nhà ơi.....con chịu hết nổi rồi”....



“Phải chăng đây là tình yêu của tôi, phải chăng đây là một nữa của đời tôi, phải chăng đây là cha của con tôi????”



“Hãy ôm lấy em đi, đến với em nào! Lại đây baby!!! Em sẽ yêu thương, cưng chiều anh suốt đời, người ta hứa chỉ có mình anh thôi!!!” đầu óc tôi tung tăng bay nhảy. Người đối diện ánh mắt càng lấp lánh nhìn tôi. Sau một lúc, tôi lấy lại tinh thần:



- Anh...anh tên gì?



Anh nhìn tôi nhếch môi cười, sao tôi thấy có chút áp lực, không khí xao động vậy nhỉ? Tôi bất giác rùng mình. Đôi môi anh mấp máy:



- Diệp...Gia...Thành.....