Ba Bé Bi Là Nam Chính "Phản Diện"

Chương 70 : Trước giờ cử hành hôn lễ

Ngày đăng: 22:49 19/04/20


Trong phòng hội nghị cao cấp PW mọi người đang xôn xao bàn tán về đám cưới của sếp Tổng và cấp dưới Lô Ái Thi, khác với những ngày thông thường mang bầu không khí uy nghiêm thì hôm nay trong căn phòng rộng lớn đầy ấp tiếng nói cười rộn rã.



“Tới lúc sếp Diệp và Ái Thi kết hôn tôi sẽ làm phù dâu, sao hả mọi người thấy có được không?” Tần Tuyết lém lỉnh lên tiếng.



“Theo tôi thấy Khúc Lan hợp với vị trí đó hơn cô!” Kỷ Ngự Trình bật cười trêu ghẹo Tần Tuyết.



“Sếp Kỷ, anh nói như vậy sẽ làm tôi đau lòng nha, tôi có chỗ nào không hợp chứ?” Tần Tuyết chu môi.



“Trợ lý Bế anh có muốn làm rể phụ không?” Tần Tuyết nháy nháy mắt nhìn trợ lý Bế.



“Ha ha, Tần Tuyết cô được thăng chức nên bạo gan hơn rồi đó!” Bế Tiểu Bảo gật gù cười to.



“Ứng cử viên làm rể phụ phải là một trong mấy anh em của sếp Diệp chứ làm gì có phần cho chúng tôi!” Hoắc Thiếu Khâm xoa xoa cằm.



“Phải rồi ha...” Tần Tuyết gật đầu, mọi người trong phòng cười ầm lên.



“Lần này chắc có đại chiến giành chiếc ghế rễ phụ rồi đây, chúng ta cá cược xem ai sẽ được làm rễ phụ nào!” Mạch Chỉ Đình đập tay lên bàn tuyên bố.



“Được!” Mọi người hùng hồ tham gia cuộc vui.



Tôi vừa quẹt thẻ cánh cửa vừa mở ra thì đã bị không khí sôi động bên trong phòng bao trùm, thoáng nghe được đoạn đối thoại vừa rồi tôi mỉm cười, mọi người nghe tiếng cửa mở đều đồng loạt đưa ánh mắt nhìn tôi.



“Ái Thi, em nói xem trong bọn anh ai có thể làm rể phụ?” Trịnh Vĩ Bình bật dậy chạy đến trước mặt tôi phấn khởi nói.



“Câu hỏi này thật khó, em không biết bỏ ai chọn ai. Hay là mấy anh bốc thăm thử xem!” Tôi mỉm cười tinh nghịch.



“Vẫn là Ái Thi có sáng kiến tốt nhất, lại đây năm người chúng ta bốc thăm” La Thúc Khiêm nhanh tay lấy ra một tờ giấy rồi xé nhỏ thành năm miếng nhỏ, lấy bút ghi chữ lên một tờ trong số đó.



“Nếu ai bắt được thăm có dấu X thì người đó sẽ là rễ phụ!” La Thúc Khiêm trộn đều mảnh giấy đã được gấp lại giống nhau trên bàn rồi đưa mắt nhìn tất cả mọi người.



“Khúc Lan nếu anh bắt được thăm dấu X, em làm dâu phụ nhé!” Trần Ngạn Quân nháy mắt với Diêu Khúc Lan.



“Ahhh, sếp Trần không phải Khúc Lan đã có người trong lòng rồi sao?” Kỷ Ngự Trình trố mắt.



“Nhiều chuyện...” Trần Ngạn Quân liếc xéo người anh em của mình vì tội lắm mồm.



“Ái Thi, em làm trọng tài đi!” Lý Đông Anh đẩy tôi lên trước.




“Cũng được, từ đây tới đó hơn 2 tiếng cháu đừng chạy chậm quá kẻo trễ giờ là được!” Bà nội mỉm cười quay sang nhìn tôi.



“Nội với mấy anh chị đến đó trước!”



“Vâng ạ!” Tôi mỉm cười gật đầu.



“Mọi người uống một chút nước rồi hẳn đi, Ái Thi em đừng căng thẳng quá!” Mạch Chỉ Đình bê một khay nước trên đó có ba ly nước cam lần lượt đưa cho tôi và Hứa Yên, Tần Tuyết.



“Tôi nhận lấy uống một hơi hơn nữa ly. Tần Tuyết từ chối:



“Em không uống đâu, chị quên sao sáng em vẫn chưa ăn gì!”



“À, chị quên mất! Nhưng nếu em không ăn lót dạ đến hôn lễ sẽ đói! Em được xem như người nhà chứ đâu phải khách lúc đó sẽ bận đến nỗi không có thời gian ăn!” Mạch Chỉ Đình cau mài.



“Để chị pha cho em ly sữa nóng!” Mạch Chỉ Đình đi vội vào bên trong dưới ánh mắt kinh ngạc của chúng tôi sau đó chị ta đã bê ra một ly sữa nóng.



“Chị Đình, hôm nay chị thật nhiệt tình!” Hứa Yên vừa uống ly nước cam của mình vừa ca thán.



“Em cám ơn chị Đình nhé! Để em uống cho nhanh rồi còn đi nếu không sẽ trễ!” Tần Tuyết vừa thổi vừa uống một hơi hết ly sữa.



“Chúng ta đi thôi!” Đặt chiếc ly xuống bàn Tần Tuyết nói.



“Ý chết, chị quên điện thoại trong phòng Ái Thi rồi! Mấy đứa chờ chị một chút để chị lên lấy điện thoại!” Mạch Chỉ Đình chạy nhanh lên lầu.



10p sau...



“Hứa Yên cậu lên xem chị Đình làm gì mà lâu vậy? Lấy có một cái điện thoại thôi mà!” Tần Tuyết nói với Hứa Yên.



“Hứa Yên, cậu ngủ hả?” Tôi lay lay Hứa Yên đang ngủ gục bên cạnh mình.



Hứa Yên không trả lời,cô ấy chỉ im lặng trong tiếng thở đều đều.



“Sao đột nhiên mình thấy buồn ngủ quá!” Tần Tuyết mệt mỏi.



Tôi nhận ra có gì đó không bình thường thì đã quá muộn, cơn buồn ngủ kéo đến khiến tôi không thể chống chọi. Tôi ngước nhìn lên lầu sau đó vội dùng chút sức lực cuối cùng kéo khóa túi xách Hứa Yên lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Gia Thành, một lực tay rất mạnh giật lấy điện thoại trên tay tôi...