Bà Chủ Cửa Hàng Thú Cưng

Chương 22 : Mèo garfield 3

Ngày đăng: 20:01 18/04/20


Cà Phê nói chậm một bước, nó mới vừa nói xong thì bên trong đã truyền tới tiếng kêu, nhân viên an ninh được quản lý dẫn đến lên tiếng bàn tán, "Đây không phải là đại minh tinh Quý Phi Yên sao?"



"Cô ấy bị người ta giết hả?"



"Còn sống chứ?"



"Đại minh tinh ngã trong vũng máu, không rõ sống chết, tin tức này mà phát ra ngoài là tuyệt đối hot đó!"



...



Sơ Ngữ cả kinh, mắt thấy bọn họ định móc điện thoại ra chụp thì vội vàng xông vào cản lại. Trong phòng, Quý Phi Yên mặc đồ ở nhà, nằm trên đất, sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, dưới người là một mảng lớn vết máu, tình cảnh có chút dọa người.



Khó trách Giản Diệc Thừa không muốn cho cô nhìn.



Bất quá anh lo lắng thừa rồi, dù gì Sơ Ngữ cũng là sinh viên ngành y, không đến mức không thể nhìn nổi. Cô vớ đại một cái áo trên móc treo sau cửa khoác lên người Quý Phi Yên, ngăn mấy nhân viên an ninh kia lại, "Không được chụp hình, minh tinh cũng là người, mấy người tôn trọng cô ấy chút đi được không?"



Mấy người đó có hơi bất mãn, "Cô là ai? Dựa vào cái gì mà không cho chúng tôi chụp hình?"



Không phải tất cả mọi người đều có đạo đức nghề nghiệp giống như quản lý, nghiêm túc bảo vệ sự riêng tư của chủ nhà. Có lẽ bọn họ cũng không có ác ý, chẳng qua là người bình thường thấy đại minh tinh thì hưng phấn trong lòng, nhưng bọn họ không nghĩ đến việc truyền đi những tấm hình sẽ tạo thành bao nhiêu thương tổn đối với Quý Phi Yên.



Sơ Ngữ đối với Quý Phi Yên cũng có hảo cảm, cô cho rằng những người chân chính yêu thương động vật nhỏ thì không phải là người xấu, tình cảm của Quý Phi Yên dành cho Cà Phê không phải là giả bộ, hơn nữa nhân cách của cô ấy cũng rất tốt, cho nên Sơ Ngữ không hy vọng cô ấy vừa mất đi con lại còn phải đối mặt với sự chửi rủa của dư luận.



Sơ Ngữ biết phóng viên bây giờ không có lương tâm, anh hùng bàn phím ngày càng độc miệng, người chết cũng có thể thành người sống!



Dĩ nhiên cũng có một phần là do Cà Phê nhờ cô giúp đỡ.



Sơ Ngữ không trả lời bọn họ mà nói với quản lý, "Bảo vệ sự riêng tư của chủ thuê nhà là trách nhiệm của ông phải không? Vậy đối với người xâm phạm quyền cá nhân của chủ nhà thì không biết ông có biện pháp gì trừng trị không?"



Lúc này Giản Diệc Thừa cũng đi vào chắn trước mặt Sơ Ngữ, "Tôi nghi ngờ đây là một vụ mưu sát, để phòng ngừa người ngoài phá hư hiện trường thì xin mời mọi người đi ra ngoài trước!"




Nhưng có thể phân tích, trên tay cô gái có đeo vòng tay, là cái là Quý Phi Yên hay đeo; trên mu bàn tay có một nốt ruồi nhỏ, vị trí cũng không khác với nốt ruồi của Quý Phi Yên....



Các chi tiết cho thấy cô gái trong hình đúng là Quý Phi Yên.



Kết quả vừa ra toàn dân xôn xao, phóng viên toàn bộ được điều động chạy tới Giang Thành. Vô số fan bi thương không dứt, thần tượng của mình bị người xấu sát hại; dĩ nhiên, còn có bộ phận fan lý trí vẫn còn hoài nghi, không tin lời giải thích trên Internet.



Sau khi Sở Lam xuống máy bay mở điện thoại lên thì thiếu chút nữa bị những tin tức này dọa ngất đi, ai mà thất đức như vậy trù Yên Yên nhà cô chết?



Tin xấu đang lan rộng, Sở Lam vội vàng lên Weibo chính chủ đăng một tin, "Bất kỳ ai tung tin vịt sinh sự, khích bác hành động của dư luận chúng tôi đều truy cứu trách nhiệm pháp luật! Các fan hâm mộ của Yên Yên nên theo dõi thông tin từ Weibo chính chủ, không nên tin tin vịt trên mạng."



"Có thật không? Yên Yên không sao chứ?"



"Biết ngay là truyền thông vô lương tâm tung tin bậy bạ mà!"



"Tung tin vịt cũng phải có mức độ chứ, dùng cả tính mạng người khác đem ra làm trò đùa, thật là quá đáng!"



"Chết mới đúng! Kỹ nữ Quý thật buồn nôn!"



"Anti nhà mày! Mẹ mày lầu trên mày có còn có nhân tính không?"



"Nhưng mà mọi người chẳng lẽ không phát hiện, trên Weibo cũng không bác bỏ chuyện Quý Phi Yên bị sát hại sao?"



"Hay là xảy ra chuyện thật?"



"Chó má! Không chịu nói rõ cho người ta biết gì cả!"



...