Bà Chủ Cửa Hàng Thú Cưng

Chương 30 : Mạng lưới thú cưng 1

Ngày đăng: 20:01 18/04/20


Giang Thanh Nguyệt hết sức hứng thú, không ngờ rao vặt tìm kiếm chủ nhân cho thú cưng mà còn có thể viết ra bản tin ngắn hài hước như vậy. Sau khi xem xong cô giúp một tay chia sẻ lại, hơn nữa còn tag thêm mấy chủ Weibo khác cùng bàn với cô về thú cưng. Giang Thanh Nguyệt nhận ra người đăng tin chắc hẳn có nội tâm rất mềm mại tốt bụng, thật lòng muốn giúp thú nuôi tìm được chủ nhân thích hợp.



Sau khi cô chia sẻ không ít người hâm mộ đã thấy, rất nhiều người bị chiêu rao vặt hấp dẫn, cũng mò tới Weibo của Sơ Ngữ.



"Ha ha ha, nhìn vui quá, đây là mèo thật sao? Chắc là không có nơi nào có bảng thông tin độc đáo như này đâu!"



"Dễ thương quá đi, tôi muốn nuôi Kiều Sinh nhưng không biết đàn dương cầm thì phải làm sao giờ?"



"A a a a a! Thật là đáng yêu, em nào cũng muốn nuôi, trái ôm phải ấp, tất cả đều mang về nhà!"



"Thật là đáng yêu, muốn nuôi một con nhưng tôi không biết nấu cơm không hiểu âm nhạc lại không thích vận động, có phải không có cơ hội rồi không? Khóc hức hức."



"Xấu hổ xấu hổ, tiêu chuẩn của tôi không phù hợp với em nào cả, đầu năm nay muốn nuôi mèo mà còn phải có tài nghệ nữa!"



"Ha ha ha, chú mèo Miên Miên muốn tìm một người chủ mập mạp, còn nhất định phải có cái bụng mềm mềm, nó chẳng qua là đang tìm cái ổ phải không?"



"2333*, còn có con mèo yêu cầu con sen chỉ thương 1 mình nó thôi, ha ha ha, sống lâu giờ mới thấy!"



*2333: hahahaha



"Nhìn tới nhìn lui, chỉ có yêu cầu của Miên Miên là tôi có thể đáp ứng. [ hút thuốc ] "



"Mèo mập? Phải con mèo mập đó không? Con mèo mà ngày nào cũng nằm trên bệ cửa sổ trong phòng học đàn của trường nghệ thuật Giang Thành ấy hả? Chị cho em con cá khô nhỏ suốt một học kỳ, kết quả em không nói tiếng nào đã bỏ đi, còn dám chạy lên mạng tìm chủ nhân, em xem thường chị à? A? Chị đánh đàn khó nghe lắm hả? Dáng vẻ chị không đẹp à?"
"Mèo mập, à không, Kiều Sinh bây giờ ở đâu? Tôi có thể gặp nó một chút được không, nếu như nó không muốn tôi nuôi thì tôi cũng không ép. Chẳng qua tôi thật lòng thích nó, nếu như không cố gắng mà đã bỏ qua, tôi nhất định sẽ tiếc nuối cả đời."



Được rồi, cũng là hiểu lầm thôi, Sơ Ngữ đồng ý, hơn nữa còn hẹn thời gian gặp mặt và địa điểm.



Lúc này, càng có nhiều chủ Weibo về thú cưng share lại bài viết về nhà mình, số người thấy được bài đăng cũng tăng cao. Không ngoại lệ, rất nhiều người bị Kiều Sinh và những chú mèo khác hấp dẫn.



Người theo dõi các chủ Weibo thú cưng đều nuôi hoặc thích thú cưng, bọn họ khá hòa hợp thân thiện, cho nên khu bình luận cũng rất có văn hóa.



Có rất nhiều người tự nhận mình có điều kiện, giàu có đủ để nuôi mấy chú mèo, Sơ Ngữ lần lượt lựa chọn. Cũng có nhiều đứa nhỏ mười lăm tuổi đang học cấp 3, dựa vào bề ngoài của mấy con mèo mà yêu thích, kích động muốn xin nuôi, loại này Sơ Ngữ sàng lọc loại ra ngoài. Nói thật, những đứa nhỏ này có tâm là chuyện tốt, chỉ là bọn nó không có năng lực chịu trách nhiệm với một sinh mạng, ngay cả mình cũng phải dựa vào cha mẹ nuôi, không có năng lực kinh tế, còn phải học cách chăm sóc thú cưng. Sơ Ngữ sợ giao chó mèo cho tụi nó nuôi, cha mẹ của bọn họ sẽ coi những con mèo này như đồ chơi mà bỏ đi mất, cho nên tuổi càng nhỏ càng không cần cân nhắc.



Cô chủ yếu tập trung ánh mắt vào những người độc thân, kinh tế độc lập, có năng lực đủ chịu trách nhiệm về chi tiêu cho thú cưng. Dĩ nhiên, đó cũng không phải là điều kiện duy nhất, ngoài kinh tế độc lập còn phải sàng lọc nhiều phương diện, nhất là phải lo lắng về thức ăn cho mèo.



Ma Hoa không nói nữa, nó đã tìm được chủ nhân, Kiều Sinh chắc cũng sẽ được nữ sinh học viện nghệ thuật nhận nuôi, những con mèo khác như Viên Cầu thích ăn, muốn tìm chị gái biết nấu cơm, đương nhiên là để thỏa mãn nó. Còn Miên Miên muốn tìm một người mập mạp, Đoàn Đoàn muốn tìm một người thích sạch sẽ... Ai nói chỉ có con người mới lựa chọn thú nuôi, thú nuôi cũng có thể có chút yêu cầu với chủ nhân mình vậy! Nếu không chung sống với nhau không hợp thì lại thành hành hạ lẫn nhau thì sao?



Sơ Ngữ dùng thời gian cả ngày, bước đầu sàng lọc ra một số thí sinh phù hợp, sau đó lại nói chuyện với bọn họ, xác định bọn họ có thích hợp hay không. Cuối cùng cô lại gặp phải một vấn đề, làm sao để gửi các thú cưng qua đó?



Dù là Sơ Ngữ đưa qua hay đối phương tới nhận thì cũng rất phiền toái. Lúc đầu mới chỉ có mấy con, Sơ Ngữ trời nam biển bắc đưa tới cũng mất nửa tháng, huống chi sau này có thể sẽ có nhiều thú cưng hơn được nhận nuôi.



Nhưng để chủ nhân tự mình tới nhận thì cũng không hợp lý, thay vì chạy từ nơi xa tới đây nhận mèo thì ra cửa tiệm mua một con là được rồi. Trừ chủ nhân của Ma Hoa đã có tình cảm với nó từ lâu, không phải nó thì không nhận nuôi con nào nữa, thì mới vội vàng đón nó về nhà.



Cho nên, không biết có giao hàng hỏa tốc thú cưng hay không nữa?