Bà Chủ Cửa Hàng Thú Cưng

Chương 46 : Lễ tình nhân

Ngày đăng: 20:01 18/04/20


Sáng hôm sau Sơ Ngữ thức dậy, theo thói quen mở điện thoại lên, trên app thay đổi logo thành valentine thì cô mới biết hôm nay là lễ tình nhân. Độc thân hai mươi bốn năm, cái ngày lễ này không liên quan tới cô, cho nên nhất thời quên mất mình cũng có bạn trai.



Lúc đang suy nghĩ xem hôm nay nên tặng cho bạn trai cái gì, Sơ Ngữ nhận được bao lì xì từ Giản Diệc Thừa. Hơn nữa không phải là một bao mà là một chuỗi dài bao lì xì, chiếm đầy màn hình.



Không ngờ khúc gỗ mục cũng thông suốt chuyện này!



Sơ Ngữ vui mừng rạo rực mở từng bao, mỗi bao đều có 520 tệ, tổng cộng có mười cái bao. Sơ Ngữ lập tức gửi qua vài nụ hôn, sau đó chuyển lại cho anh 5205.20 tệ, có qua có lại mới gọi là tình yêu!



Nhưng Giản Diệc Thừa lại không nhận mà hỏi hôm nay cô muốn đi đâu.



"Hôm nay anh không đi làm hả?"



"Ừ, nghỉ phép."



Sơ Ngữ không nhịn được mỉm cười, càng vui sướng hơn. Người cuồng công việc lại biết xin nghỉ để tận hưởng lễ tình nhân, có thể thấy trong mắt anh cô có địa vị cao hơn công việc bao nhiêu!



"Em cũng không biết đi đâu, anh sắp xếp đi." Ngày này dĩ nhiên là phải để bạn trai lên kế hoạch chứ. Cũng để thử xem bạn trai có thể làm bạn gái vui vẻ không!



Sơ Ngữ gửi tin nhắn, vui vẻ nằm trên giường lăn lộn, ôm chăn quấn quấn, trên mặt là nụ cười không kìm nổi. Cô không biết tại sao, chỉ cảm thấy giờ phút này hết sức tốt đẹp, trong lòng mơ hồ mong đợi, còn có một chút vui mừng.



Lúc này Hà Thu Nguyệt gõ gõ cửa phòng, "Ngôn Ngôn, mẹ và ba con đi ra ngoài, hôm nay con ở nhà với bọn Nhị Lang Thần đi."



Tiếng nói dần dần xa, Sơ Ngữ còn nghe bà nói một câu, "Đều là cẩu độc thân, mấy đứa cũng đừng chê nhau."




Hà Thu Nguyệt: "Nhín thời giờ ăn bữa cơm đi."



Sơ Hướng Đông: "Gặp mặt trò chuyện một chút."



Hà Thu Nguyệt: "Ba mẹ lên trước, không quấy rầy các con."



Sơ Ngữ trợn mắt há mồm nhìn bọn họ đi xa, hoàn toàn không kịp phản ứng. Giản Diệc Thừa cũng mơ màng, "Đó là..."



Sơ Ngữ che mặt, "Ba mẹ em."



Tai anh mau chóng đỏ lên, "Xin lỗi em, vừa rồi anh không biết, chú dì sẽ cảm thấy anh không lễ phép chứ?"



Giản Diệc Thừa hết sức chán nản, lần đầu tiên gặp phụ huynh lại ngu ngơ không lên tiếng chào hỏi.



Sơ Ngữ nhìn anh đang bất an, an ủi, "Không sao đâu không sao đâu, ba mẹ em không giống ba mẹ nhà khác", gặp bạn trai của con gái mình mà phản ứng bình tĩnh đến thế à? "Dù sao thì em cũng chưa giới thiệu bọn họ với anh, anh không biết là đương nhiên."



Nói như vậy nhưng Giản Diệc Thừa vẫn cảm thấy rầu rĩ, vừa rồi mình sơ suất quá, không biết có để lại ấn tượng xấu với ba mẹ Sơ Ngữ không...



Giản Diệc Thừa vừa lo lắng vừa đi về, Sơ Ngữ lên nhà, không ngoài dự liệu bị ba mẹ truy hỏi. Bọn họ có ấn tượng không tệ, nhưng hơi lo lắng về công việc của anh, làm cha mẹ dĩ nhiên hy vọng con gái mình gả cho một người đàn ông có công việc ổn định, làm trinh sát quá nguy hiểm, nói khó nghe là lỡ mà vì quốc vong thân, con gái biết làm thế nào?



Nhưng bọn họ vẫn là bậc cha mẹ sáng suốt, vô cùng tôn trọng ý nguyện của Sơ Ngữ, chỉ cần cô thích bọn họ sẽ không phản đối.