Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ

Chương 45 : Ép cung

Ngày đăng: 01:45 19/04/20


Đi qua khu nhà giam, Trình Lam nhìn vào trong, thấy có mấy người lần trước ám sát cô và Lôi Lạc Thiên.



Họ đang bị thuộc hạ của anh tra tấn.



Trình Lam nhìn Tề Phú hỏi.



“Các người hỏi được gì?”



Tề Phú nói một cách bất lực.



“Họ đước huấn luyện rất tốt, dù bị tra tấn đến người không ra người, ma không ra ma, họ cũng cứng miệng không nói gì.”



Trình Lam không nói gì bước vào trong.



Tất cả mọi người điều đi theo sau cô, muốn biết cô định làm gì.



Bước vào trong Lôi Lạc Thiên ngồi lên ghế đặt ở giữa, Trình Lam cùng mấy người bọn họ đứng bên cạnh.



Trình Lam quan sát xung quanh một vòng.



Cô nhìn thấy người đàn ông khoảng chừng 30 tuổi.



Đang bì nhốt trong phòng số 3.



Cô chăm chú quan sát hắn ta.



Thuộc hạ của Lôi Lạc Thiên đang tra tấn 2 người, họ trói hai người lên không trung, dùng roi đánh lên ngươi bọn họ.



Tiếng của roi va chạm vào thân thể họ vang lên tiếng,



“chát chát”



Máu tươi tuôn ra từ miệng vết thương, làm người ta nhìn thấy phải rùng mình.



Mạc Gia Yến đang đứng bên cạnh Tề Phú nhìn thấy màn này hoảng sợ vô cùng,



Ahhhhh,



cô la lên vì sợ hải, bất giác quay mặt vào ngực Tề Phú né tránh.



Tề Phú không biết phải làm gì,



chỉ đứng im hai tay để ở không trung,



không dám đụng vào người của cô.



Lần đầu tiên Tề Phú bị phụ nữ ôm, người anh cứng đờ, mặt thì đỏ, tim đập rối loạn.



Mạc Gia Yến lúc nầy không còn tâm trạng để suy nghĩ đến chuyện gì nữa.



Hai tay ôm chặt eo của Tề Phú không buôn.



Muồi tanh của máu xong thẳng vào mũi Trình Lam, làm cho dạ dày khó chịu, nhưng cô cố kiềm chế, tỏa ra không có gì.



Cô bước tới trước phòng giam số 3,



“Lôi hắn ra đay.”



Giọng nói lạnh lùng, cập mắt sắc bén, nhìn người được lôi ra trước mặt mình.



Hắn nằm dưới mặt đất, quần áo rách nát vì bị máu nhuộm thành màu đỏ tươi.
Chỉ cần 5 giây thì toàn thân mầy sẽ bị virus ăn mòn đến xương cũng không còn.”



Khi nghe những lời Trình Lam vừa nói.



Tất cả mọi người có mặt điều lạnh hết sống lưng.



Người đàn ông bất đầu rung rẩy nói năng lắp bắp,



“Được... Được tôi nói, tôi nói.



Cô hải tha mạng cho tôi.”



“Mầy không có tư cách ra điều kiện với tao.



Nói không?”



Cô cầm ống tiêm đến trước mặt hắn.



“Tôi không biết nhiều, chỉ biết Thủ lãnh hạ lệnh, phải giết cho bằng được Lôi Lạc Thiên. “



“Thủ lãnh của các người là ai?”



“Tôi không biết, tôi chỉ biết nhị đương gia mà thôi.



Nhị đương gia là ai?



Là Việt Vũ.”



Trình Lam nhìn Lôi Lạc Thiên.



Lôi Lạc Thiên vẫn bộ mặt lạnh tanh không cảm xúc.



Trình Lam hỏi tiếp.



“Còn gì nữa?”



“Nghe nói Việt Vũ đã phái người lén vào biệt thự Lôi Viên để tìm cái USB.”



Nghe hắn nói xong cô đứng lên đi về phía Lôi Lạc Thiên.



“Chắc hắn chỉ biết bấy nhiêu.”



Tề Phú nói với giọng cung kính, càng ngầy anh càng khâm phục chị dâu hơn.



Người đàng ông thấy cô định bỏ đi liền hốt hoảng nói.



“Cô còn chưa cho tôi thuốc giải.”



Các người chung quanh, không biết cô có đưa thuốc giải cho hắn không.



Ánh mắt điều tập trung lên người cô.



“Cậu chỉ bị tôi tiêm thuốc đâu nhức do tôi tự chế, qua vài tiếng đồng hồ sẽ hết, không nguy hiểm tới tính mạng.”



Cô cười đi về phía Lôi Lạc Thiên.



“Cô thật là một con hồ ly gian xảo.”



Tràn Hao cười khâm phục.