[Dịch]Bá Chủ
Chương 14 : Ba loại phù
Ngày đăng: 02:28 16/09/19
"Phù sư? Nghe tên là thấy không tầm thường rồi." Trác vui mừng.
- Được rồi, nhóc đưa miếng thịt đây. Còn nữa, từ giờ nhớ gọi lão là sư phụ.
Ông già nói.
Gật đầu, Trác lấy miếng thịt Trâu Điên đưa cho ông già.
- Ực! Mấy tháng rồi toàn ăn thịt thường, bây giờ mới được chạm đến một miếng thịt yêu thú.
Ông già nuốt một ngụm nước miếng tràn đầy thèm thuồng nói.
"Thịt yêu thú đáng giá như vậy?" Trác thật sự khó hiểu.
Chợt trên tay ông già xuất hiện một tờ giấy màu vàng, cầm miếng thịt đặt trên tờ giấy, ông già hô khẽ một tiếng.
"Xèo"
Tờ giấy biến mất, một ngọn lửa bao trùm nướng chín cả miếng thịt. Ngọn lửa dần tắt, miếng thịt đỏ hồng ban đầu đã biến thành vàng ươm, mùi thơm từ miếng thịt bắt đầu tỏa ra.
"Ực!"
Trác chảy nước miếng, mùi thơm quá hấp dẫn, có mùi sườn nướng phết gia vị, lại có một chút gì đó cay cay, mặn mặn, thêm một chút ngọt, chỉ mới ngửi mùi mà đầu lưỡi cứ như đã nếm được vài vị. Đây không đơn giản là ngon rồi.
Nhìn ông già chia năm xẻ bảy miếng thịt, Trác lau nước miếng nói:
- Sư phụ, cho con thử một miếng được không, một miếng nhỏ cũng được.
- Thằng nhóc ngươi chưa ăn bao giờ?
Ông già ngạc nhiên.
Trác lắc đầu.
- Đây, vậy thử đi.
Chia nhỏ một miếng đã nhỏ, ông già đưa cho Trác.
Nhìn miếng thịt chỉ bằng một nửa của một đốt ngón tay út, Trác hơi giựt khóe mắt, lão già này keo thật, dù gì cũng nhờ hắn mà lão mới có mà ăn đó.
Hậm hực thế thôi, Trác cũng không nói gì, hắn bỏ miếng thịt vào mồm. Đầu lưỡi vừa chạm đến miếng thịt, hương vị thịt nướng lập tức tràn ngập miệng Trác, cảm giác rất khó tả, không hề ướp chút gia vị nào nhưng miếng thịt lại tràn đầy những vị khác nhau, nhai một miếng, ư! vị của sườn non, lại trơn mềm như thịt lươn, nhai đứt miếng thịt, vị cay mặn hòa quyện vào nhau bên cạnh đó vị ngọt như một dòng nước êm dịu tráng qua hai vị kia khiến chúng càng thêm nổi bật. Nhai nhai nhai vẫn nhai, mỗi lần nhai là một lần cảm nhận khác nhau, Trác còn cảm thấy như có vị của thịt thỏ ướp cay, nhẹ nuốt xuống, cả cổ họng co lại liên tục, cứ như cố gắng giữ lại chút hương vị cuối cùng.
Quá tuyệt vời, cảm giác thật đã, lần đầu tiên Trác được ăn một miếng thịt ngon đến thế, thịt chỉ là ảo nhưng hương vị lại rất thật.
Nhìn mấy miếng thịt trên tay ông già, tuy thèm nhưng Trác không có hành động gì, nếm một lần là được rồi, có cần thì kiếm sau.
Thấy Trác không xin thêm, ông già vừa ý, trẻ ngoan.
- Thịt yêu thú có giá lắm hả sư phụ?
Nhìn ông già cẩn thận cất mấy miếng thịt còn lại, Trác nhịn không được hỏi.
- Thế thịt này nhóc lấy ở đâu?
Ông già hỏi lại, khá bất ngờ việc một người có thịt yêu thú mà không biết giá trị của nó.
- Con giết con Trâu Điên mà có.
- Nhóc giết? Không thể nào.
Ông già không tin.
- Mà hình như nó chưa trưởng thành đâu sư phụ.
Trác nói thêm.
- Hèn gì, vậy đến khi nào nhóc gặp một con yêu thú bình thường sẽ hiểu.
Ông già gật đầu sáng tỏ.
Trác cười khổ, hỏi không bằng không hỏi luôn cho rồi.
Không nói tiếp về miếng thịt, ông già vào đề:
- Bây giờ lão sẽ nói qua một chút về nghề này.
Bắt kêu sư phụ mà khi xưng lại xưng lão, bó tay ông già.
- Thứ nhất Phù sư không thể chiến đấu, cái này chắc hẳn nhóc đã biết, thứ hai, khi học nghề này mọi phương pháp chế tạo phù nhóc phải tự kiếm, lão chỉ cho nhóc vài cách chế phù đơn giản thôi.
"Ặc! Quá keo." Trác kêu thầm.
- Về cách sử dụng cũng đơn giản, nhớ khi dùng không được để phù rời tay, nếu không phù sẽ mất hiệu lực. Mỗi lá phù khi dùng thường duy trì ba mươi giây, ngoài ra nhóc có thể khiến một lá phù hao hết trước thời hạn.
Nói thêm một số thường thức cơ bản, ông già chốt:
- Bây giờ nhóc ra ngoài thôn đi về phía đông giết Bò Một Sừng, lấy hai mươi lăm cái sừng của nó về cho lão, ngoài ra bên bìa rừng Âm có mọc một loại cỏ gọi là Mặn Tiêu, hái cho lão cũng hai mươi lăm cây.
"Nhiệm vụ học nghề: kiếm đủ hai mươi lăm cái sừng của Bò Một Sừng, hái đủ hai mươi lăm cây Mặn Tiêu."
- Nhóc bây giờ là một gã Phù sư học đồ tạm thời, sau khi hoàn thành thì sẽ là một gã học đồ chính thức.
Ông già vuốt vuốt chòm râu nói.
Lần này thì đi đánh quái, còn tốt hơn gấp mấy lần so với đi ăn mày, Trác cũng thoải mái.
- Ở đây lão có vài cách chế tạo phù, cho nhóc chọn ba cái.
Cầm trên tay mấy tờ giấy trắng, ông già nói.
Có quà đi kèm, Trác vui vẻ lại gần. Ông già cầm tổng cộng chín tờ giấy trắng, trắng hoàn toàn, Trác ngạc nhiên:
- Sao không có chữ nào sư phụ?
- Sự lựa chọn ngẫu nhiên, nhóc chọn xong thì sẽ có chữ.
Ông già bảo.
Còn vụ này nữa, kiểu này thì biết cái nào tốt cái nào dở cơ chứ. Nhìn qua nhìn lại, Trác chọn đại ba tờ.
Đúng như ông già nói, Trác vừa chọn xong trên mặt giấy lập tức có chữ, ba tờ lần lượt ghi 'công thức phù lửa', 'công thức phù tránh lửa', 'công thức phù ép'.
- Ồ, nhóc cũng may đó chứ, nguyên liệu mấy lá phù này có thể mua ngay tại tạp hóa với hiệu thuốc, không cần kiếm đâu xa. Thôi được rồi, sau khi kiếm đủ những thứ lão nói thì quay lại đây, giờ đi đi.
Ông già giục.
Trác đứng dậy, chào ông già một câu rồi đi ngay.
Còn ba tờ công thức Trác chọn học rồi, bây giờ cần đi chuẩn bị một số đồ cần thiết, nhất là nguyên liệu chế phù, Trác rất háo hức muốn biết công dụng của mấy lá phù này.